Hành động điên rồ này khiến Dư Tri sợ hãi, trong hơn 20 năm làm nghề Beta, cậu chưa từng thân mật với ai như vậy, huống hồ là bị người khác gặm cắn phần gáy chỗ tuyến thể, tư thế của Trang Khiên khiến cậu sinh ra cảm giác sợ hãi sẽ bị hắn đánh dấu chủ quyền. Dư Tri bắt đầu liều mạng giãy giụa, rất nhanh đã chọc giận người đè trên mình.
Giờ phút này, Trang Khiên đã coi người trong lòng là vật sở hữu của mình, sự giãy giụa lần này chính là dấu hiệu vật sở hữu sắp phản bội mình, hắn làm sao có thể tha thứ được. Thế là hắn dùng hết sức xé toạc quần áo của Dư Tri, một tay sờ xuống hạ bộ nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của đối phương, tay kia ấn đầu Dư Tri lại để hắn cắn sâu hơn.
Cảm giác cay nồng thông qua tuyến thể chảy đến tứ chi của Dư Tri, cậu bị hành động bạo lực và nồng độ pheromone cường thế của Trang Khiên làm cho rùng mình, anh mở to hai mắt nhưng không thốt ra được tiếng nào, chỉ có thể run rẩy thở hổn hển.
Pheromone của Trang Khiên liên tục được truyền vào cơ thể của Dư Tri, hắn vẫn bóp lấy hạ thể của đối phương, hắn không ngừng di chuyển để mạnh mẽ đánh thức vật trong tay, ấn ngón tay cái vào qυყ đầυ rồi chà xát mạnh cho đến khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trơn ướt chảy ra trong lòng bàn tay hắn thì tốc độ vuốt ve càng lúc càng nhanh, hắn thoáng dừng lại một chút, ngón tay đã mò mẫm xuống dưới sờ soạng huyệt nhỏ của Dư Tri.
Nhưng ngón tay của hắn lại không có chạm vào khối cầu mềm mại như hắn tưởng tượng, mà là bất ngờ chạm vào hai mảnh da thịt mềm mại, so với lòng bàn tay của hắn còn trơn hơn, sờ vào non mềm hấp dẫn, tựa hồ đang rụt rè nghênh đón thế giới bên ngoài.
Trong chốc lát Trang Khiên vì kinh ngạc mà tỉnh táo lại, ngón tay theo bản năng thò vào tìm hiểu chân tướng, nhưng Dư Tri ở dưới người hắn đột nhiên thở dốc, nguyên bản khàn khàn thanh âm tràn đầy mê người, dường như nhẫn nại hồi lâu rốt cục bị hắn chạm đến điểm mẫn cảm, muốn được thỏa mãn nhưng lại cảm thấy xấu hổ nên cố nén âm thanh trở về, khuôn mặt đỏ bừng lên.
Trang Khiên bị âm thanh này kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm hưng phấn, ngón tay càng lúc càng quá phận tiến sâu vào trong thịt mềm, nhào nặn tùy ý, sau khi tìm được viên thịt nhỏ bị giấu kín thì càng ra tay thô bạo, ngón cái và ngón trỏ nhéo lấy âʍ ѵậŧ hung hăng lôi kéo, ba ngón tay còn lại cứ thế thọc sâu vào bên trong, ép cho người dưới thân càng thêm uốn éo, dữ dội hơn.
“A! Không muốn, Trang tiên sinh, Trang tiên sinh…”
Dư Tri bị pheromone trong cơ thể mình quấy đến trong đầu toàn bột nhão, nhưng cậu cũng biết rằng bí mật lớn nhất của mình đã bị người đang nằm phía trên phát hiện ra, hắn thậm chí còn tàn nhẫn, đùa giỡn cái nơi dị dạng kia, cậu muốn cầu xin tha thứ, nhưng mới vừa mở miệng lại phát tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, cậu xấu hổ không dám nói nữa, chỉ có thể gắt gao cắn chặt môi.
Trong tâm trí hỗn loạn của Trang Khiên, hắn mơ hồ nhận ra rằng mình đã tìm thấy một âʍ ɦộ nhỏ quyến rũ, vách thịt mềm mại, ẩm ướt, nóng bỏng hút đi thần trí của hắn, hắn chỉ biết không ngừng xâm nhập, ngón tay tàn nhẫn ấn vào những điểm mẫn cảm, mạnh mẽ cắm sâu vào bức tường thịt chưa từng được khai phá, người dưới thân cứ run rẩy theo chuyển động của hắn, cặp mông mềm mại và căng tròn áp sát vào dươиɠ ѵậŧ của hắn khiến nó ngày càng cứng hơn.
Trang Khiên buông bàn tay đang kẹp đầu Dư Tri ra, chiếc lưỡi trơn tuột từ sau gáy hắn liếʍ láp, đè lên môi đối phương vừa liếʍ vừa hôn kịch liệt, cho đến khi Dư Tri rốt cuộc không nhịn được run rẩy mà buông hàm của cậu ra, đầu lưỡi của hắn lập tức chui vào lấp đầy miệng cậu, chộp lấy cái lưỡi còn lại nhét vào trong góc bắt đầu điên cuồng mυ'ŧ lấy, suýt nữa khiến Dư Tri tưởng rằng mình sắp bị nuốt chửng.
Cuối cùng Trang Khiên cũng bỏ qua cái lưỡi đáng thương kia, bắt đầu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng càn quét vòm miệng của Dư Tri, cảm giác tê dại khiến toàn thân Dư Tri mềm nhũn, cánh tay bất giác vòng qua ôm lấy cổ của Trang Khiên, cánh môi mở ra khiến đối phương ngày càng lấn tới.
Chỉ một lúc sau, âʍ ɦộ của Dư Tri cao trào, co rút dữ dội, phun ra da^ʍ thuỷ làm tay Trang Khiên ướt dầm dề.
Tiếng thở hổn hển ngọt ngào sau cao trào của Dư Tri kề sát bên tai, đôi mắt khép hờ tràn đầy nước, rõ ràng chỉ là một khuôn mặt bình thường, nhưng lúc này lại quyến rũ đến kinh tâm động phách. Cuối cùng, Trang Khiên không thể chịu đựng được nữa, hăng hái rút dươиɠ ѵậŧ sưng đỏ tím của mình ra, dùng sức hung hăng đâm vào thật mạnh.
“A!”
Tiếng kêu của Dư Tri bị Trang Khiêm nuốt vào trong miệng, nửa thân dưới của anh bị “cᏂị©Ꮒ” một cách kịch liệt, mỗi lần thọc vào, rút ra hắn ước gì mình cũng có thể đem hai cái tinh hoàn nhét vào trong. Âʍ ɦộ nhỏ lần đầu tiên ăn côn ŧᏂịŧ dày như vậy, thịt mềm bên ngoài gần như trong suốt, vách thịt bên trong ôm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn, nhưng lại bị đâm đi đâm lại đến chỗ sâu nhất, cuối cùng vẫn mềm mại, ngoan ngoãn hôn xuống hung khí gϊếŧ người.