Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 565: Nhà họ Diệp còn dám quật khởi?

Một đế giày thể thao phản chiếu sâu trong con ngươi hắn.

Phốc!

Một cước đạp nổ đầu Tô Hiên!

...

Cùng lúc đó.

Trong một mật thất Huyết Vân Tông.

Một lão giả phun ra một ngụm máu tươi, trên khuôn mặt già nua đều là vẻ hoảng sợ: “Cái này sao có thể? Hắn phá được chú Huyết Hồn của mình?!!!”

Đột nhiên.

Đài cao bên cạnh.

Một ngọn đèn trong mấy trăm ngọn đèn hồn đăng đã dập tắt.

Trên hồn đăng có khắc hai chữ: Tô Hiên!

Lão giả tức giận gào thét: “Không, Hiên Nhi!!! A!!!”

Giọng nói vang vọng trong mật thất.

...

Sau khi gϊếŧ Tô Hiên.

Diệp Bắc Minh quay lại trước mặt hai vị sư tỷ, trị thương cho các cô.

Có đan dược của Diệp Bắc Minh, hai người cũng không kiêng kỵ.

Trực tiếp cởϊ qυầи áo, nhảy vào Thiên Trì.

“Cái này...”

Diệp Bắc Minh kinh hãi phát hiện, anh lại có thể nhìn ra cảnh giới của hai sư tỷ!

Lục sư tỷ Đạm Đài Yêu Yêu, cảnh giới nhỏ thứ ba trên Tiên Thiên.

Đồng Bì!

Giống Tô Hiên!

Ngũ sư tỷ Khương Tử Cơ, cùng là trên Tiên Thiên, cảnh giới nhỏ cuối cùng.

Hóa Cân!

Diệp Bắc Minh kinh ngạc truyền âm: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: “Tôi đã khôi phục một phần một vạn sức mạnh, nhìn ra cảnh giới của bọn họ thì có gì kỳ quái?”

“Bây giờ dù bọn họ có che giấu khí tức, chỉ cần ở Côn Luân Hư, tôi cũng có thể tìm được vị trí của bọn họ!”

Mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Có thể tìm được khí tức của mẹ tôi không?”

“Tôi thử xem!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gật đầu.

Trực tiếp tìm kiếm!

Một lát sau.

“Không có bất kỳ khí tức gì”.

Diệp Bắc Minh có chút thất vọng.

...

Đại sảnh nhà họ Diệp.

Trưởng lão các tông môn lớn như Huyền Lôi Cốc, Thiên Kiếm Tông, Phạn Âm Cốc, cung Xã Tắc đều ở đây!

Diệp Nam Thiên ngồi ở vị trí gia chủ, giống như nằm mơ vậy.

Các thái thượng trưởng lão thế lực hạng hai lại đích thân đến viếng thăm nhà họ Diệp!

Thậm chí.

Còn nhận một vài vãn bối nhà họ Diệp làm đệ tử thân truyền!

Những người này không nịnh được Diệp Bắc Minh, chẳng lẽ không nịnh được nhà họ Diệp?

“Ông Diệp, nhà họ Diệp hóa rồng rồi!”

“Đan dược của cậu Diệp chúng tôi vẫn muốn đặt trước một chút, mong ông Diệp nói tốt vài câu cho chúng tôi!”

“Nếu như có cơ hội, hy vọng cậu Diệp có thể đến Huyền Lôi Cốc chúng tôi làm khách!”

Thái thượng trưởng lão của những thế lực lớn này bật cười.

Diệp Nam Thiên cười không khép được miệng.

Diệp Thanh Dương cười lớn: “Ha ha ha, cháu ngoại ngoan của ông, con mẹ nó quá giỏi!”

“Nhà họ Diệp quật khởi rồi!!!”

Diệp Uyển Thu nhẹ nhàng nhắc nhở: “Bố, chú ý mặt mũi”.

“Hắc hắc, đó là cháu ngoại ruột của bố, bố sợ gì?”

Diệp Thanh Dương tâm tình thoải mái.

Bỗng nhiên.

Một giọng nói lạnh băng truyền tới: “Vậy sao, nhà họ Diệp còn có thể quật khởi?”

“Không thể nào! Đúng là chết cười!”

Mọi người có chút tức giận: “Ai?”

Nhìn về phía lối vào phòng khách nhà họ Diệp!

Giây tiếp theo.

Ầm! Ầm! Ầm!

Mười mấy cỗ thi thể bị ném vào phòng khách nhà họ Diệp.

Dịch Tư Dao cười lạnh bước tới: “Tên phế vật Diệp Bắc Minh còn dám xuất hiện sao?”

Ánh mắt trầm xuống: “Ông chính là cậu của Diệp Bắc Minh?”

“Cắt đứt tứ chi của ông ta cho tôi!”

“Rõ!”

Một lão giả từ sau lưng Dịch Tư Dao đi ra, một bước đến trước mặt Diệp Thanh Dương.

Một cái tát giáng xuống!

Một tiếng ‘răng rắc’ giòn dã.

Diệp Thanh Dương lập tức nằm trên đất.

Xương của hai cánh tay trong nháy mắt gãy lìa, hai chân cũng vặn vẹo trong tư thế khủng khϊếp!

Diệp Uyển Thu kêu thảm thiết: “Bố!”

Trực tiếp xông tới: “Bố sao không?”

Dịch Tư Dao hừ lạnh: “Tiện nhân từ đâu tới, cút ngay cho tôi!”

Một cước đạp bay Diệp Uyển Thu ra ngoài, nằm trên đất bò dậy mấy lần cũng không bò nổi.

Đám người Huyền Lôi Cốc, Thiên Kiếm Tông, Phạn Âm Cốc, cung Xã Tắc, Lưu Ly Tông trố mắt nhìn nhau!

Không ai dám nói lời nào.

Bọn họ nào dám đắc tội với nhà họ Dịch ở đất tổ Côn Luân Hư?

Dịch Tư Dao mặt giễu cợt: “Gia tộc phế vật gì vậy, dám xông vào nhà họ Dịch tôi?”

“Các ngươi muốn trách thì trách Diệp Bắc Minh!”

“Cuối thu!”

Trong con ngươi của Diệp Nam Thiên đều là lửa giận: “Cô Dịch, rốt cuộc sao cháu ngoại tôi lại đắc tội nhà họ Dịch?”

Dịch Tư Dao buồn cười: “Sao đắc tội? Ha ha, cười chết mất”.

“Vào hôm đại thọ 1500 tuổi của ông nội tôi, Diệp Bắc Minh đến cửa gây chuyện!”

“Bị ông nội tôi dọa cho ôm đầu trốn chui như chuột, chạy thoát thân!”

“Hắn còn gϊếŧ đại đệ tử Giang Thần của đại trưởng lão Long Đường!”

“Ngoài ra ở cấm địa long mạch, Diệp Bắc Minh còn gϊếŧ con trai Thẩm Thông và con gái Thẩm Linh Lung của Thẩm Tài Thần!”

“Bây giờ nhà họ Dịch, Long Đường, nhà họ Thầm cùng liên thủ hạ lệnh truy nã, đuổi gϊếŧ Diệp Bắc Minh!”

Cô ta ngừng lại.

Nhìn Diệp Nam Thiên: “Ông nói xem tên phế vật này thế nào?”

Xung quanh khϊếp sợ!

“Cái gì?”

Trong lòng đám người Huyền Lôi Cốc, Phạn Âm Cốc, cung Xã Tắc, Lưu Ly Tông dâng lên đợt sóng khủng khϊếp!”

Hai tháng gần đây, sát thần Diệp Bắc Minh vô địch, danh tiếng vang khắp Côn Luân Hư!

Diệt đế quốc Thanh Long, một kiếm chém bể thang Long Môn, mạnh mẽ tiến vào đất tổ Côn Luân Hư!

Ba ngày trước.

Côn Luân Hư cử hành buổi đấu giá đầu tiên trong lịch sử!

Tại buổi đấu giá, mạnh mẽ chém chết Đan Hoàng!

Mới qua mấy ngày?

“Hắn lại còn xông vào tiệc mừng thọ 1500 tuổi của lão tổ nhà họ Dịch?”

“Dù sao cũng là nhà họ Dịch đất tổ, sát thần dù kinh cũng cũng không phải đối thủ nhà họ Dịch đâu!”

“Sát thần xong rồi, đắc tội Long Đường, nhà họ Dịch, nhà họ Thẩm…”

Sắc mặt đám người Huyền Lôi Cốc, Thiên Kiếm Tông, Phạn Âm Cốc, cung Xã Tắc, Lưu Ly Tông biến đổi.

Giây tiếp theo.

“Ông cụ Diệp, cáo từ!”

“Ông cụ Diệp, chúng tôi còn có chút chuyện, xin phép đi trước!”

Mọi người giống như tránh ôn thần, vội vã rời khỏi nhà họ Diệp.

Tất cả người nhà họ Diệp đều cúi đầu tuyệt vọng!

Diệp Nam Thiên mặt xám như tro tàn ngã ngồi trên đất, nước mắt rơi xuống: “Sao lại vậy, không thể nào!”

Dịch Tư Dao khoanh tay trước ngực: “Đưa tất cả người nhà họ Diệp đi!”

“Kẻ nào dám phản kháng, gϊếŧ không tha!”

“Rõ!”

Đám người nhà họ Dịch cùng hô lên.

Đột nhiên.

Một bóng đen lao đến, xông về phía ông cụ nhà họ Dịch.

Võ giả sau lưng Dịch Tư Dao cười lạnh: “Chỉ là Võ Thần mà cũng dám ra tay ở trước mặt ông đây?”

“Tự tìm cái chết!”

Lão giả quát lên một tiếng lớn, móng tay phát ra một kích hung hãn về sau lưng bóng đen kia!

Bùm!

“A!!!”