Hắn ta là Tông Sư võ đạo, là gia chủ của gia tộc Karasawa!
Thực lực võ đạo của hắn ta trên bảng xếp hạng Tông Sư châu Á có thể nằm trong top 300!
Thế mà một đấm của Diệp Bắc Minh lại có thể đánh lui hắn ta?
Đúng là không thể tin nổi!
Nên biết rằng, bảng xếp hạng Tông Sư châu Á chỉ có tổng cộng 1000 cái tên!
Tông sư đứng sau hạng 500 đều là lũ vô dụng đi lên bằng thuốc nọ thuốc kia! So với những Tông Sư võ đạo thật sự như họ có thể nói là vô cùng khác biệt!
Tông Sư võ đạo đi lên bằng dược vật cũng chỉ có thể làm vệ sĩ cho mấy người giàu có, hoặc là phục vụ cho một số gia tộc!
Chỉ có những Tông Sư võ đạo đứng đầu như họ mới đi vào cảnh giới Tông Sư võ đạo bằng cách tu luyện!
Hạng 500 trên bảng xếp hạng Tông Sư châu Á chính là lằn ranh phân chia thực lực!
Hạng sau 500 đều là rác rưởi!
Nằm trong top 500 mới được gọi là những Tông Sư võ đạo!
Mà trong top 300 lại càng là cao thủ! Những người đó một là xuất thân từ gia tộc võ đạo, hai là đi ra từ quân đội nước nhà!
Diệp Bắc Minh dùng một đấm đánh hắn ta lùi lại, thực lực chắc chắn nằm trong top 300!
Anh bao nhiêu tuổi?
Chắc chỉ mới hai mấy nhỉ!
Dù dùng dược vật để đi vào bảng xếp hạng các Tông Sư đứng đầu châu Á thì cũng phải qua đầu ba!
Trong số 300 Tông Sư võ đạo đứng đầu đó không có người nào dưới năm mươi!
Mí mắt Kazuo Karasawa giật thật mạnh, khi hắn ta đang khϊếp sợ thì Diệp Bắc Minh lại ra tay, một cước đá Trần Quần An văng xa, giẫm nát bắp đùi ông ta!
“Phập!”
Một đùi của Trần Quần An lập tức khô quắt đi.
Máu thịt và xương cốt đã bị giẫm nát, da cũng dính lại với nhau.
“A…”
Trần Quần An phát ra tiếng hét như chọc tiết heo, ông ta muốn chết ngất đi để quên nỗi đau đớn này.
Đáng tiếc, ông ta căn bản không thể làm được!
Đau nhức lan ra khắp các dây thần kinh khiến ông ta vô cùng tỉnh táo!
Cảm giác đau đớn này còn đáng sợ hơn gϊếŧ chết ông ta cả ngàn lần!
“Bốp bốp bốp…!”, Trần Quần An quỳ rạp dưới đất, dập đầu: “Bắc Minh, Diệp Bắc Minh, tôi biết sai rồi, cầu xin cậu hãy tha cho tôi đi, tôi không muốn chết… Hu hu hu, tôi thật sự biết lỗi rồi, tôi không nên cắn nuốt sản nghiệp của gia đình cậu, tất cả là do lũ Đông Doanh này, là chúng sai sử tôi”.
“Bọn chúng… Tất cả đều do chúng, chính là Koizumi Kotaro và Kazuo Karasawa, chúng muốn xây nhà xưởng ở Giang Nam, bố cậu chính là chướng ngại vật của chúng…”
Trần Quần An khai ra hết!
“Thế à”, Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.
Trần Quần An chỉ là một con chó, đám Đông Doanh kia mới là kẻ đầu sỏ!
Trần Quần An run rẩy nói: “Đừng…”
“Yên tâm, tạm thời ông chưa thể chết được”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Nhưng trong mắt Trần Quần An thì nụ cười đó còn đáng sợ hơn cả ma quỷ!
Ông ta chỉ thấy Diệp Bắc Minh đưa tay, đầu ngón tay xuất hiện vài ngân châm, “soạt” một cái ghim vào vết thương của bả vai và đùi của Trần Quần An.
Ngân châm ghim vào!
Máu được cầm nhanh trong nháy mắt!
Tạm thời Trần Quần An sẽ không chết vì mất máu quá nhiều!
Nhưng cảm giác đau đớn đó thì ông ta không thể nào trốn được, chỉ có thể cắn răng chịu!
Điều này còn đáng sợ hơn cả cái chết!
Sau khi làm xong, Diệp Bắc Minh chậm rãi quay đầu nhìn đám người Đông Doanh, bình tĩnh hỏi: “Đây là con chó các người nuôi, hôm nay nó cắn nhà họ Diệp tôi, các người tính thế nào?”
Âm u!
Lạnh lẽo như băng!
Koizumi Kotaro lạnh đến mức rùng mình.
Dù đối mặt với con rắn cực độc thì hắn ta cũng không có cảm giác này!
Hắn ta có cảm giác người đàn ông đứng trước mặt mình còn đáng sợ hơn loài rắn cực độc gấp ngàn lần!
Nếu để anh quấn lấy, chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
Hơn nữa, cả Kazuo Karasawa còn không thể ngăn nổi một đấm của Diệp Bắc Minh, Koizumi Kotaro đã biết được thực lực võ đạo đáng sợ của anh.
“Anh Diệp Bắc Minh, anh đừng hiểu lầm! Năm năm trước đúng là chúng tôi có ý định ra tay, đối phó với nhà xưởng của bố anh! Nhưng chúng tôi còn chưa kịp ra tay thì nhà họ Diệp đã bị tiêu diệt”.
Koizumi Kotaro nhanh chóng lên tiếng, dứt khoát thừa nhận.
“Sau đó, do Trần Quần An chủ động tìm tới chúng tôi, nói ông ta có thể giúp chúng tôi”.
“Tôi lấy danh dự của thương hội Đông Doanh ra thề, chuyện này chắc chắn không liên quan gì đến chúng tôi hết!”
“Không có liên quan hả? Ha ha”, Diệp Bắc Minh nở nụ cười.
Một câu không liên quan nghe nhẹ nhàng thế.
Là phủi hết đi chắc ?
Nếu Trần Quần An không được đám người Đông Doanh ủng hộ thì sao có thể đi tới ngày hôm nay!
Sao có thể chiếm lấy nhà xưởng của nhà họ Diệp!
Kazuo Karasawa đi tới, cùng là Tông Sư võ đạo, hắn ta không sợ Diệp Bắc Minh: “Diệp Bắc Minh, tôi biết thực lực võ đạo của cậu rất mạnh, nhưng nước cậu có câu thế này, núi cao còn có núi cao hơn, vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn! Gia tộc Karasawa tôi có Đại Tông Sư bảo vệ, sẽ không để mặc cho cậu thích làm gì thì làm!"
Koizumi Kotaro thấy thế, cũng bổ sung thêm một câu: “Anh Diệp Bắc Minh, chúng tôi là người Đông Doanh, nếu anh dám làm bậy ở thương hội Đông Doanh thì sẽ dẫn đến quan hệ quốc tế!”
Uy hϊếp!
Cảnh cáo!
Chỉ cần Diệp Bắc Minh biết suy nghĩ, thì sẽ không tiếp tục dây dưa như thế!
Còn Trần Quần An, muốn phế thì cứ phế đi!
Cùng lắm thì, bọn họ đi tìm một con chó khác, có khi nó còn nghe lời hơn đấy?
“Chó gây họa thì chủ phải chịu trách nhiệm! Vả lại tôi cũng muốn thử xem mấy người chết rồi thì rốt cuộc có dính đến quan hệ quốc tế hay không!”, Diệp Bắc Minh thản nhiên nói.
“Anh nói cái gì?”
Mặt Koizumi Kotaro lập tức thay đổi, lùi về sau vài bước.
“Gϊếŧ nó…!”
Kazuo Karasawa đã chuẩn bị trước, hét lớn một tiếng, trong thương hội Đông Doanh phía sau có một đám võ sĩ áo đen lao ra.