21 Th11 2022
Tư Yến có thể đường hoàng đánh giá Hình Chiến, nhưng nàng thì không thể. Thân là thuộc hạ, nàng chỉ có thể cẩn thận quan sát ánh mắt của chủ nhân để đoán yêu cầu của hắn, cũng để xử lý kịp thời.
Nhưng lần này ánh mắt của hắn không giống như mọi khi. Hình Chiến không đoán được ý hắn, điều đó khiến nàng cảm thấy mình đã không làm tròn bổn phận.
Trong lúc nàng còn đang suy nghĩ, khuôn mặt lạnh lùng của Tư Yến đột nhiên áp sát lại, bờ môi của hai người chạm vào nhau.
Mắt nàng trợn tròn, quên cả hô hấp.
Đôi mắt Tư Yến khép hờ, che đi ánh sáng sắc bén khiến người khác run sợ, hàng mi dài để lại cái bóng hơi mờ dưới bọng mắt khiến cho khuôn mặt hắn thêm chút dịu dàng.
Hình Chiến chưa từng cẩn thận ngắm nhìn Tư Yến như vậy. Nhận ra cái nhìn của mình đã vượt quá quy củ, nàng lập tức nhắm mắt lại, nín thở không dám nhúc nhích.
Theo nụ hôn ngày càng sâu của Tư Yến, nàng bị hắn ôm chặt trong l*иg ngực rộng lớn, cảm giác mát lạnh của chiếc áo bào được làm từ lụa truyền đến đầu ngón tay, mà vật nóng bỏng giữa háng hắn cũng ngang nhiên đứng thẳng, nóng lạnh cùng nhau kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nàng thất thần một lúc lâu.
Hắn bị làm sao vậy? Trong đầu Hình Chiến dấy lên câu hỏi, nhưng lời dạy được khắc sâu đến tận xương rằng “Không được phép đoán suy nghĩ của chủ nhân” đã ngăn cản ý định tìm ra câu trả lời của nàng.
Chẳng mấy chốc quần áo của nàng đã bị người đàn ông lột hết ra, hắn vùi đầu vào ngực nàng bú ʍúŧ, động tác tinh tế và nhẹ nhàng hơn bao giờ hết. Mặt lưỡi thô ráp lướt qua đầṳ ѵú, hơi thở ướt nóng phả vào ngực nàng. Bàn tay hắn châm lên từng ngọn lửa khiến cơ thể nàng nóng bừng, nhanh chóng chìm vào du͙© vọиɠ.
Nàng cảm giác mình được ôm lên, hắn bế nàng ngồi trên đùi. Có thứ gì đó nóng rực đang dựng đứng, cách lớp quần áo mỏng manh cọ xát vào người nàng.
Sau một vài âm thanh sột soạt, Tư Yến dùng đỉnh dươиɠ ѵậŧ chọc vào miệng huyệt của nàng, chậm rãi chen vào bên trong.
Xe ngựa rất lớn, đủ để hai người thoải mái duỗi chân tay, nhưng Tư Yến vẫn duy trì tư thế mặt đối mặt đầy thân mật với nàng. Dươиɠ ѵậŧ cực kỳ nóng bỏng, nóng đến mức toàn thân Hình Chiến căng thẳng, tay chân vô thức dùng sức như thể sắp cuộn tròn lại.
Nàng chìm trong bể nước du͙© vọиɠ, hoàn toàn không biết thân dưới đã thành một đống bọt nhớp nháp, cũng không biết tiểu huyệt đã bị người đàn ông nện đến đỏ bừng. Mỗi lần bị Tư Yến lấp đầy, nàng chẳng thể suy nghĩ được gì, thậm chí đã quên bọn họ đang ở trong xe ngựa chứ không phải trên chiếc giường lớn kiên cố trong phòng hắn.
Nương theo độ xóc nảy của xe ngựa, côn ŧᏂịŧ chạm được đến vị trí bình thường khó mà tiến tới. Nàng chìm đắm trong xuân triều triền miên, tiểu huyệt vừa ướt vừa nóng, ngày càng thắt chặt.
Có thể là do Tư Yến bỗng trở nên dịu dàng, Hình Chiến cũng mẫn cảm hơn so với mọi lần, mười ngón tay của nàng nắm chặt, tiếng rêи ɾỉ phát ra. Nhưng hắn như thể không nghe thấy tiếng rên của nàng, nghiêng đầu một lần nữa chiếm lấy hơi thở của nàng, động tác dưới thân thêm mãnh liệt.
Thời gian chậm rãi trôi qua, tốc độ của hắn bắt đầu nhanh hơn, mỗi một cú nhấp đều tiến vào sâu hơn.
Nàng biết hắn sắp xuất tinh.
……Nhưng hắn định bắn ở đâu? Với tư thế hiện tại của họ, bắn ở bên ngoài chắc chắn sẽ làm bẩn quần áo hắn. Nhưng nếu bắn ở bên trong…… Ngoại trừ cái lần nàng trao đêm đầu vào 6 năm trước, mấy năm gần đây hắn hầu như không làm vậy.
“Kẹp chặt, lát nữa về đến nơi thì rửa sạch.”
Như là biết nỗi băn khoăn của nàng, Tư Yến bỗng nhiên mở miệng, sau đó bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc vào cơ thể nàng.
Mười lăm phút sau, tốc độ của xe ngựa chậm lại, bọn họ đã về tới vương phủ. Tư Yến ra lệnh người đánh xe đi ra xa, sau khi xác nhận bốn phía không có người mới ôm Hình Chiến xuống xe, bước nhanh trở về trong phòng.
Bình thường sẽ không có chuyện Hình Chiến phải làm phiền Tư Yến đến như vậy, nhưng chuyện xảy ra vừa rồi thật sự khiến nàng quá mức kinh ngạc, dẫn tới việc trong một chốc nàng vẫn chưa thể bình tĩnh được.
…… Vừa rồi trong một phút Tư Yến xuất tinh, hắn gọi nàng là Chiến Nhi.
Suốt mười năm, hắn chưa từng gọi nàng thân mật như vậy.