Tất cả các Alpha có mặt ở đây đều khinh thường cậu, cho rằng cậu đã thua rồi.
Phương Húc lại không cho là vậy, cỗ máy giáp xác bọ tuy cồng kềnh chậm chạp, nhưng khả năng phòng ngự mạnh hơn các cỗ máy khác, thân máy dày nặng khiến nó có thể ngăn cản được lực va chạm của các cỗ máy khác.
Chẳng mấy chốc đã bắt đầu chia tổ đội, Alpha từng bị Phương Húc đánh trước đó không phục điều khiển cỗ máy chiến đấu hình báo đi đến trước mặt cậu, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: "Mày dám đấu với tao không?"
Người sáng suốt đều biết gã đang bắt nạt Phương Húc, một cỗ máy có sức chiến đấu cao lại đối đầu với một cỗ máy gần như không có sức chiến đấu, hiển nhiên Phương Húc phải chịu bất lợi.
Phương Húc ghét nhất là loại Alpha mắt chó xem thường người khác thế này, cười lạnh một tiếng, đáp lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ: "Được thôi, lát nữa đừng để ông mày đánh bò ra đất lần nữa."
Cậu cố tình nhấn mạnh, Alpha nhớ tới cảnh tượng bị đánh lần trước, thẹn quá hoá giận điều khiển cỗ máy tấn công cỗ máy giáp xác bọ của Phương Húc.
Tốc độ của cỗ máy chiến đấu hình báo quá nhanh nhẹn, giáp xác bọ của Phương Húc tránh không kịp, đã bị nó đánh lùi về một khoảng cách xa, kéo ra từng vết rách dài trên sàn nhà mới đứng vững được.
Đám Alpha đang vây xem đều đang cổ vũ cho đồng loại, ngoại trừ Ôn Tuần ra, không ai nghĩ rằng Phương Húc sẽ thắng.
Phương Húc điều khiển giáp xác bọ với sắc mặt nặng nề, chịu đựng sự tấn công dữ dội từ đối thủ, nhưng trong lòng đã nhanh chóng đưa ra quyết định.
Ở phòng giám sát bên kia, Cao Tư ngập tràn hứng thú nhìn Phương Húc trong màn hình giám sát, bỗng dưng cảm thấy Omega nhỏ của hắn rất thú vị.
"Cao Tư điện hạ, người cảm thấy cậu ta sẽ thắng sao?" Lão giáo sư tóc bạc cũng vô cùng hứng thú xem trận quyết đấu này, hỏi Cao Tư bên cạnh.
Cao Tư im lặng một hồi, sau đó trả lời rất chắc chắn: "Sẽ." Hắn biết Phương Húc, một chú mèo con khó thuần như vậy, sao có thể để thua được chứ.
Và sự thật đã chứng minh phỏng đoán của Cao Tư là chính xác, Phương Húc đã giành được chiến thắng cuối cùng.
Thời điểm cuộc chiến đi đến phần kết, năng lượng tác chiến của cỗ máy hình báo vốn luôn trong trạng thái tấn công dần dần giảm xuống, tốc độ và sức tấn công của nó giảm đi đáng kể.
Mà Phương Húc cũng chính là đang đợi thời cơ này, cậu không đánh trả ngay từ lúc đầu là để tiết kiệm năng lượng chiến đấu cho giáp xác bọ, đồng thời lợi dụng lớp vỏ cứng của giáp xác bọ để không ngừng tiêu hao năng lượng của cỗ máy đối thủ, đến khi đối thủ đã kiệt sức thì giáng một đòn chí mạng.
Nhìn cỗ máy hình báo ngã xuống đất, khói bụi cuồn cuộn mù mịt không thể nào đứng dậy nổi nữa, Phương Húc kɧıêυ ҡɧí©ɧ giơ ngón giữa với Alpha bị cậu đánh sấp mặt lần nữa: "Mày thua, loser."
Đám Alpha bên ngoài vây xem trố mắt nhìn nhau, nhưng không còn ai coi thường Beta thấp bé Phương Húc này nữa.
Sau một buổi huấn luyện thực hành, một nửa số học viên đã bị đào thải, và Phương Húc đã đứng đầu bảng thành tích thực hành.
Cao Tư nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp trai nhưng kiêu ngạo của Phương Húc thông qua màn hình giám sát, ánh mắt đen tối không rõ, Omega nhỏ của hắn thật là khiến hắn bất ngờ ở khắp mọi nơi, lại càng làm hắn muốn giữ cậu ở bên cạnh, làʍ t̠ìиɦ với cậu cả đời.
Mãi cho đến khi giờ học thực hành cơ giáp kết thúc, Phương Húc vẫn không thấy Cao Tư xuất hiện, còn tưởng rằng hắn có việc nên nghỉ học, cậu nghĩ ngay đến việc lẻn về kí túc xá để lấy quần áo tắm rửa.
Nhưng mà, cậu đã nhầm rồi, mới vừa mở cửa kí túc xá ra thì đã bị Cao Tư kéo lại ép chặt vào tường, lợi dụng ưu thế chiều cao của mình kẹp chân Phương Húc giữa hai chân hắn.
"Trốn tôi?" Cao Tư ghé lại phả hơi thở nóng ấm vào tai cậu, trong lời nói không nghe ra cảm xúc gì.
"Đệt, anh buông tôi ra trước đã rồi hẵng nói!" Phương Húc bị hắn ép rất khó chịu, muốn giãy giụa nhưng không thể động đậy được.