Đến khi hơi thở cũng ngày một dồn dập khó khăn hơn, Lâm Thiển mới giựt mình khỏi giấc ngủ, mở tròn mắt.
Mùi hương gỗ trầm phản phất quanh chớp mũi.
Anh bạn trai chẳng thấy mặt mũi cả tuần qua đột nhiên xuất hiện.
Ngay trong phòng cô?
Nằm trên giường cô?
Đè lên người cô?
Lại còn đang gặm cắn cánh môi cô?
Cái quái gì vậy? Vừa mới trở về đã giở trò đồϊ ҍạϊ !
Cái vụ vợ tương lai gì đó cô còn chưa có quên đâu đó.
" An…" Lâm Thiển vừa mới hé miệng muốn nói gì đó liền bị chặn lại.
Anh nhanh chóng đưa đầu lưỡi tiến vào miệng nhỏ cô chạy loạn, điên cuồng quấn lấy lưỡi mềm, múp lấy, không ngừng cướp hết mật ngọt trong miệng của cô.
Một tay anh đặc phía sau gáy cô nâng lên làm sâu nụ hôn hơn.
Tay còn lại cũng không rảnh rỗi mà dao du khắp cơ thể cô.
Lâm Thiển bị anh hôn đến đầu óc choáng váng, hít thở không thông. Hai tay chống lên khuôn ngực của anh.
Cô nhận ra cảm xúc hôm nay của anh có điều khác thường.
Hắc ám. Điên cuồng. Cùng với sợ hãi…
TruyenHD
Cúc áo ngủ đã được cởi ra hết, phần da thịt trắng nõn phía trên không còn vật che chắn, đôi gò bồng đào lập tức xuất hiện.
Tay anh nắm lấy một bên gò bồng sờ nhẹ, mềm mềm, ấm nóng, như muốn tan chảy trong tay, cảm xúc rất tốt đến mức anh thở dài một chút thỏa mãn, tay anh càng thêm lực nhào năng thịt mềm đến biến dạng đủ loại hình thù.
Nhiệt độ cơ thể của anh luôn thấp hơn người thường, bây giờ lại thêm mang theo gió đêm, da thịt cô lại được bao phủ trong chăn ấm áp. Sự va chạm da thịt này như tao ra một luồn điện chạy dài khiến cô rùng mình.
Nụ hôn kéo dài đến mức mệt lã, môi lưỡi tê dại, cả người cô như thoát lực anh mới rời khỏi, trượt xuống cằm, một đường đi xuống cổ, nút mạnh lên xương vai xanh xinh đẹp, mỗi nơi anh đi đều để lại một vết đỏ tươi.
Anh ôm cô, bàn tay đặc sau lưng không ngừng vuốt ve tấm lưng trần mơn mởn.
Anh nhìn cô, người con gái trong lòng, đôi mắt to tròn phủ một tầng hơi nước mông lung, hai má ửng hồng nhiễm sắc tình.
Anh cúi đầu, hôn lên khắp đồi thịt mềm, rồi há miệng ngậm lấy đầu nhũ hoa, không ngừng múp lấy.
" Ưm~" Toàn thân Lâm Thiển trấn động, từng cơn tê dại phát ra khiến cô không kiềm được rung rẩy, tâm trí bị cảm giấc hoan hái lạ thường đánh úp, miệng toàn phát ra những âm thanh rêи ɾỉ mà chính cô cũng không ngờ tới.
Trước kia khi hôn nhau, anh cũng không ít lần thừa cơ đυ.ng chạm, nhưng làm tới mức này thì đây là lần đầu tiên.
Đến khi anh rời khỏi, nhũ hoa mềm mại đã phủ lên một tầng nước lóng lánh.
Anh nhất mi, ngắm nhìn dung nhan diễm lệ của cô chăm chú.
Cô thở dốc, đôi gò bồng đào to tròn không ngừng nhấp nhô lên xuống theo từng nhịp thở.
Ánh mắt anh tối lại, một lần nữa cúi xuống ngậm lấy bên nhũ hoa khác múp mạnh rồi lại dùng răng nhẹ cắn, tay nắm lấy bên còn lại không ngừng xoa nắn thỉnh thoảng lại nhéo nhẹ lên nhũ hoa mềm mại.
" Ưm ~ a~" Từng trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng đánh lên dây thần kinh.
Lần đầu tiên trải nghiệm loại chuyện này, cảm giác sổ sở lại sảng khoái đang xen lẫn nhau. Lâm Thiển cảm thấy có chút chịu không nổi.
" Ưm ~ A Th ~ Thành ~."
Cô khẽ gọi, tay nhỏ từ khuôn ngực rắn chắc di chuyển, chạm lên gương mặt yêu mị, rồi chuyển sang sau đầu, luồn vào từng sợi tóc của anh.
" A Thành~." Giọng cô có chút mụ mị xa xăm.
Cơ thể anh cứng đờ trong chốc lát, ngước lên nhìn cô.
" Thiển Nhi."
Người con gái bị anh trêu chọc đến hứng tình, trong đôi mắt đẹp tựa sao đêm đầy mê mang, không còn tỉnh táo.
Anh đưa tay đỡ lấy cơ thể mềm mại dưới thân, ôm cô vào lòng không ngừng vuốt ve sờ nắn.
Chiếc áo sơ mi màu trắng trên người anh cũng đã trút xuống, hai cơ thể dựa sát vào nhau, không khí nóng bỏng vây quẩn xung quanh.
Bàn tay nhỏ bé của cô lần mò phát hoạ lên từng đường công cơ bắp hoàn hảo rắn chắc, sau đó hai tay vòng qua cổ, ôm lấy anh.
" Cho anh." Giọng anh trầm thấp lên tiếng dụ dỗ, nhưng cũng không chờ đến đáp án mà một lần nữa cúi xuống phủ lên cánh môi của cô, cạy mở hàm, đầu lưỡi tiếng vào cuốn lấy lưỡi mềm ngọt ngào bên trong.
Tay đưa xuống cởi bỏ chiếc quần ngủ cô đang mặc, đôi chân ngọc thon dài được anh mở rộng để sang hai bên thắc lưng, do thói quen không mặc đồ lót khi ngủ nên hiện tại khu hoa viên thần bí của nữ giới đều lọt vào tầm mắt anh.
Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà anh mang lại u hoa đã sớm ẩm ướt, đầu ngón tay nhẹ nhàng tách ra hai cánh hoa, nhụy hoa nho nhỏ lập tức xuất hiện, ngón tay anh không ngừng di chuyển vuốt ve nơi da thịt mẫn cảm, rồi lại thêm lực ấn nhẹ lên nhụy hoa.
" Á ~".
Trước mắt là cơ thể trần trụi ngọc ngà của người thương, bên tai là từng tiếng từng tiếng rêи ɾỉ của cô.
Ánh mắt Lục An Thành tối lại, hơi thở càng trở nên nặng nề, ngón giữa thon dài dính đầy dịch nhờn của cô ướt nhẹp xâm nhập vào trong thịt mềm.
Ngón tay bị u hoa nuốt lấy, thịt non ấm nóng siết chặt như đang múp lấy ngón tay của anh. Lục An Thành hít sâu một hơi, hiện tại anh chỉ muốn đưa chính bản thể của mình xâm nhập vào, nhưng chưa được, đây là lần đầu tiên của cô, nếu không chuẩn bị công tác kĩ càng sẽ rất đau, anh xót. Ngón tay anh bên trong bắt đầu càng quấy rút ra đâm vào.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ đánh sâu vào giác quan, Lâm Thiển không kìm được kẹp chặt chân né tránh lui về sau. Anh nhìn thấy hành động của cô liền dùng tay còn lại giữ chặt kéo cô lại, cuối đầu phủ xuống chiếm lấy môi mềm.
Lại đưa thêm ngón tay thứ hai rồi thứ ba vào, động tác tay cũng nhanh hơn, mỗi lần ngón tay đâm sâu vào rồi rút ra đều kéo theo một lớp dịch nhờn chảy ra ngoài.
Lâm Thiển cảm thấy cơ thể nóng như đang phát sốt, cảm giác rất lạ lẫm, bụng dưới vô cùng trống trải khó chịu, cảm giác từ ngón tay đem lại không đủ, càng muốn thứ gì đó khác lấp đầy.
" Ưm ~ A Thành ưm ~ em khó ~ á ~ khó chịu quá~ "
Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, ngón tay lưu luyến rời khỏi nơi mềm mại ấm áp, cởi xuống thắc lưng bằng da, thoát ly hoàn toàn phía dưới, du͙© vọиɠ to lớn nam tính lập tức được giải thoát.
Lâm Thiển xanh mặt, hình ảnh trước mặt đánh cho tâm trí tỉnh táo vài phần, giọng phát rung:" Em kh … không muốn … chết trên giường đâu."
" Thiển Nhi ngoan, sẽ không sao đâu." Anh thấp giọng dỗ dành.
" Lời nói trên giường … của đàn ông không có … tí giá trị nào cả." Phải rồi, tình huống này sao lại đi xa quá rồi? Rõ ràng lúc nãy cô đang muốn hỏi tội anh mà? Sao lại thành ra lăn giường rồi?
" Anh sẽ nhẹ thôi, không làm em đau đâu."
Du͙© vọиɠ to lớn đặc ngay u hoa cọ xát đến khi bị *** **** làm cho ướt đẫm mới bắt đầu tiến vào, bên trong u hoa chặt hẹp, phải khó khăn lắm anh mới vào một nửa, *** *** đυ.ng phải một màng thịt mỏng manh, anh dùng sức đâm mạnh vào, chôn sâu vào nơi tận cùng *** *****.
" Á…" Lâm Thiển đau đớn hét thảm thiết, trong cơ thể như bị một thanh kiếm cắm vào.
Một dòng máu đỏ tươi từ u hoa chảy dài theo miệng huyệt thấm xuống đệm giường.
Lục An Thành nghe tiếng hét đau lòng không thôi, cố kiềm nén lửa dục trong người chờ cô thích ứng.
Cô đau đến mức mặt mày nhăn nhó, nước mắt cũng chảy ra, tay nắm lấy cái gối đang nằm tức giận ném về phía anh:" Đồ lừa người, cái gì mà không … đau chứ?.. Rõ ràng là đau đến … thở không nổi."
" Rất nhanh sẽ không đau nữa." Anh nhẹ giọng an ủi. Sau đó không cho cô nói gì thêm mà cúi đầu phủ xuống môi mềm càng quấy trong miệng thơm.
Phân tán sự chú ý của cô, một tay vân vê xoa nắn đầu nhũ đến khi nhũ hoa đỏ bừng cứng ngắc lại chuyển sang bên còn lại xoa nắn, tay kia nắn bóp mông tròn, lực tay mạnh đến mức trên cặp mông tuyết trắng xuất hiện cả dấu tay đỏ ửng.
Cảm nhận được cơ thể cô dần buông lỏng, anh bắt đầu di chuyển động tác rút ra cắm vào. Lâm Thiển bắt đầu cảm nhận được sự ngứa ngáy từ sâu trong thân thể, đồi hỏi nhiều hơn.
Anh cầm lấy chiếc gối bị ném lúc này lót ngang hông, mở rộng hai chân cô, du͙© vọиɠ to lớn nóng hổi lập tiếng quân thần tốc.
*** *** lui ra tận cùng, nhắm thẳng tâm hoa cắm mạnh, cắm vào nơi tận cùng bên trong, giữa khe hở có *** **** với tơ máu chảy ra, eo hông càng điên cuồng cắm rút, tiếng va chạm bạch bạch, tiếng nước nhớp nhép không ngừng phát ra.
Lâm Thiển mềm nhũn nằm dưới đệm, há miệng không ngừng hít lấy không khí, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, tóc mái bết lại dán vào gương mặt diễm lệ đang nhiễm sắc tình, đôi đồng tử màu tím như phủ tầng sương mờ không tỉnh táo, tay vòng qua ôm lấy cô anh, miệng không ngừng phát ra âm thanh rêи ɾỉ.
" Ưm ~ a~."
Căn phòng trong đêm tối tràn ngập hương vị nóng bỏng, mùi hương hoan hái của đôi nam nữ, tiếng thở dốc rêи ɾỉ xen lẫn sự va chạm phát ra những âm thanh mờ ám.
Lục An Thành cảm thụ cảm giác khoái lạc đến da đầu tê dại cô mang đến, anh công người xuống cắn mạnh lên phần đùi trong của cô đến chảy máu.
" Đau a~."
" Anh xin lỗi." Rồi cúi xuống hôn lên vết cắn vừa rồi. Lời nói và nụ hôn này của anh dịu dàng biết bao, đối lập một trời một vực với hành động điên cuồng dưới thân.
Toàn thân Lâm Thiển đều bị kɧoáı ©ảʍ chiếm lấy, tiếng thở dốc càng thêm dồn dập, động tác đâm đâm rút rút càng trở nên kịt liệt hơn, đến khi mọi động tác đều dừng lại, cô bật nẩy hết lên, mà anh cũng rầm lên một tiếng.
Cô cảm nhận được một thứ nóng rực bắn vào tận sâu trong tử ©υиɠ, đồng thời cũng có dòng nước ấm áp từ u hoa chảy ra, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến toàn thân Lâm Thiển rung rẩy, cả người rả rời, mềm nhũn nằm dưới nệm.
Lục An Thành nhìn ngắm cơ thể da thịt trắng nõn của cô hiện tại đã chi chít đầy rẫy những vết hơn đỏ tím xen lẫn chảy dài khắp cơ thể, du͙© vọиɠ nóng bỏng lại bắt đầu rạo rực.
Đêm nay Lâm Thiển rốt cuộc cũng biết được đàn ông cấm dục lâu ngày có bao nhiêu đáng sợ.
Đêm nay sao bao ngày chờ đợi thì anh cũng đã chiếm chọn cô.
Đêm nay cả anh và cô đều chấn động từ thể xác đến linh hồn.
Cửa sổ khóa kính nhốt lại ánh trăng nhỏ nhôi bên ngoài khung cửa, bóng đêm bao phủ lấy hai thân hình đang nhấp nhô bên trong, âm thanh nóng bỏng trong phòng như ỷ vào việc đã ngăn cách với thế giới bên ngoài nên không ngừng vang vọng, thời gian cứ thế trôi qua mãi đến trời gần sáng mới dừng lại, trả lại không gian yên tĩnh như lúc ban đầu.