Tiểu Mỹ Nhân Nhập Ngũ

Chương 51: H

Cảm ơn các nàng đã đọc và theo dõi truyện nha~

================

Dươиɠ ѵậŧ của Diêm Cố vẫn còn trong âʍ ɦộ, trong lúc rút ra cắm vào, cảm thấy âʍ ɦộ của Phòng Nguyên Cát càng ngày càng siết chặt.

Đặc biệt là sau khi anh ta kí©ɧ ŧɧí©ɧ Phòng Nguyên Cát, hai tay của đối phương cũng nắm chặt thành quyền, khẽ run rẩy.

Diêm Cố dễ dàng nhận ra, lúc này tiểu hồ ly đang tức giận.

Ưu điểm của rượu là có thể khiến gan lớn hơn, những điều bình thường không dám làm, không dám nói, lúc này cùng với men rượu, tất cả đều có thể nói ra ngoài.

Rượu cũng có chỗ tốt khác là làm tăng mức độ cảm xúc trong tình yêu.

Vì vậy, Diêm Cố bởi vì uống rượu nên mới to gan dám làm ra loại chuyện này, hôm nay cũng là lần đầu tiên anh ta trải nghiệm.

Mặc dù anh ta đã nghĩ đến việc ȶᏂασ vào mông của Phòng Nguyên Cát nhưng cuối cùng vẫn không thể làm được.

Xét cho cùng, chỉ huy Phòng trong lòng anh ta vẫn là cấp trên đáng kính, một người thầy và còn là người bạn tri kỷ của anh.

Diêm Cố nghĩ rằng sự chăm sóc của anh ta dành cho Phòng Nguyên Cát đều xuất phát sự tôn trọng đối với Sư đoàn trưởng của mình.

Mãi cho đến khi Diêm Cố làʍ t̠ìиɦ với Phòng Nguyên Cát, anh ta mới nhận ra rằng hóa ra không phải như vậy, vì anh sớm đã có lá gan lớn, khao khát được ȶᏂασ vào cái mông kia từ rất lâu rồi.

Người đàn ông này vừa dâʍ ɖu͙© vừa phóng đãng, hoàn toàn không còn đạo đức, chỉ cần có thể làm được chuyện gì khiến cậu ta thoải mái, cậu đều sẵn lòng làm, kể cả anh ruột cũng không tha.

Vậy tại sao không thể là Diêm Cố tôi được chứ?

Đoàn Khanh Vân đứng ngoài cửa nói xong chuyện, trong ánh mắt tuy không có kích động nhưng giọng nói lại cực kỳ hưng phấn, ánh mắt dữ tợn của người đàn ông dường như có thể phát ra tia máu nhưng giọng điệu lại rất nhẹ nhàng; "Được, chính là như vậy, hôm nay cậu vất vả rồi, nhớ nghỉ ngơi sớm."

Lúc Đoàn Khanh Vân rời đi, hai tay buông thõng bên cạnh lập tức nắm chặt thành nắm đấm.

Có phải hai người đó thực sự nghĩ rằng hắn không thể nghe thấy họ đang làm gì bên trong hay sao?

Cơn giận bùng cháy dữ dội, sự tức giận chưa từng có trước đây đã sớm xâm chiếm lấy bộ óc tỉnh táo lúc bình thường của hắn.

Ngoại trừ Phòng Nguyên Cát, hắn nghĩ không ra người thứ hai có thể giao cấu với Diêm Cố.

Đoàn Khanh Vân không giải thích được cảm giác của mình nhưng hắn cảm thấy trong lòng như có lửa đốt, quét sạch đồng cỏ vốn hoang vu khô cằn trong lòng hắn, mảnh đất vốn đã cằn cỗi lại bị thiêu rụi thành hư không, chỉ còn để lại phẫn nộ, hận thù, còn có một sự ghen tuông giống như khối u lớn cứ như vậy âm ỉ trong lòng.

Người đàn ông này lưng ưỡn thẳng tắp, hắn đi thẳng tới ký túc xá của Phòng Nguyên Cát, bước tới cửa, trên mặt hắn lại trưng ra biểu cảm hết sức bình tĩnh, tùy ý nắm lấy một người, hắn hỏi: "Phòng Nguyên Cát có ở đây không?"

Tân binh nhìn trắng nõn non nớt, đeo một cặp kính gọng đen, sờ sờ đầu một cái rồi nói: "Phòng Nguyên Cát, cậu ấy chưa về, tiểu đoàn trưởng đang tìm cậu ấy sao? Có cần tôi chuyển lời giúp không?"

Đoàn Khanh Vân nghiến răng nghiến lợi: "Không cần, tôi tự nói với cậu ta sau."

Cặp đôi đang quan hệ tìиɧ ɖu͙© trong phòng tắm không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.

Nước nóng từ đỉnh đầu Phòng Nguyên Cát dội xuống, Diêm Cố lập tức lật người cậu lại, hai người mặt đối mặt nhìn nhau.

Trong đôi mắt hung hãn của Diêm Cố tràn đầy tính chiếm hữu, anh ta ôm lấy Phòng Nguyên Cát, hai cái chân trắng mịn của Phòng Nguyên Cát kẹp chặt vào eo anh ta.

Dươиɠ ѵậŧ đang hếch lên lại hung hăng ȶᏂασ vào âm huyệt đang sưng tấy.

Phòng Nguyên Cát ôm lấy cổ của anh ta, núʍ ѵú trước mắt bị người đàn ông cho vào miệng cắи ʍút̼, cảm giác vừa đau vừa tê,nhưng nhiều hơn nữa là kɧoáı ©ảʍ cực lớn.

Lúc này cậu giống như một chiếc cốc bay khổng lồ, cơ thể bị hai tay Diêm Cố kiểm soát, không thể khống chế được nên chuyển động lên xuống trong vô thức,

Trọng lực khiến mỗi lần cậu ngồi xuống là lại bị dươиɠ ѵậŧ to lớn kia đâm vào phần sâu nhất của cơ thể.

Phòng Nguyên Cát ngửa cổ lên, yết hầu ở cổ họng theo quán tính lăn xuống, miệng thầm chửi rủa: "Diêm Cố... Tên khốn... Đồ lưu manh... A... Khốn kiếp... Vào sâu quá... Diêm Cố... Anh muốn làm chết tôi à... A... Diêm Cố!"

Diêm Cố hoàn toàn không quan tâm đến cái miệng nhỏ nhắn đó đang chửi rủa cái gì, cặp mắt đỏ hoe xuất hiện một tia hung ác, muốn chơi hỏng Phòng Nguyên Cát, để cho cậu khóc lóc van xin, khiến cậu không tự chủ được cơ thể, như thể mới có thể xoa dịu cơn giận dữ trong lòng anh ta.

Bộ ngực bị chiếc lưỡi mạnh mẽ của Diêm Cố mυ'ŧ điên cuồng, dường như Phòng Nguyên Cát còn có ảo giác rằng linh hồn của mình cũng sắp bị lưỡi của anh ta hút mất, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© săn chắc ở hạ thể cọ xát vào bụng dưới bằng phẳng của Diêm Cố, phần cơ bụng lồi lõm theo từng nhịp đẩy vào kia, tất cả đều mang lại kɧoáı ©ảʍ tuyệt vời cho cơ thể cậu.