Tiểu Mỹ Nhân Nhập Ngũ

Chương 37: Hôn kịch liệt

Phòng Nguyên Cát rất thích cảm giác hôn môi, nhất là khi hai người trốn trong một không gian kín, hôn đến mức mặt đỏ bừng, hạ thể ướŧ áŧ, máu cả người như sôi lên, khiến cậu muốn ngừng mà không được.

Từ lúc còn học cấp ba, cậu đã bắt đầu có quan hệ mập mờ này với mấy thành viên trong đội bóng rổ, Phòng Nguyên Cát giống như ngựa hoang đứt cương, có muốn kéo cũng không kéo nổi.

Bọn họ hôn nhau ở mỗi một góc trong sân trường từ toilet, phòng học nhỏ, phòng âm nhạc cho đến thư viện, nơi nào Phòng Nguyên Cát cũng đã thử vài lần.

Nhưng nam sinh luôn có lòng tham, chẳng những muốn hôn cậu mà còn mò tay vào trong đồng phục của cậu, sờ soạng núʍ ѵú mềm mại, sờ hạ thể thanh tú của cậu, thậm chí còn có người nắn bóp mông thịt, muốn tìm đến miệng lỗ bí ẩn đằng sau của cậu.

Phòng Nguyên Cát không muốn để họ chơi đùa cơ thể của mình, cậu càng từ chối thì đám con trai kia càng cầu mà không được, thế là bọn họ dính chặt lấy cậu.

Phòng Nguyên Cát rất ghét cảm giác bị trói buộc.

Những nam sinh luôn đi theo cậu kia bị cậu đá văng ra rồi sau đó bị lãng quên, ngược lại kiểu đàn ông cậu muốn mà không có được như Đoàn Khanh Vân, giống như con cá có mùi tanh cứ quanh quẩn bám lấy Phòng Nguyên Cát.

Nếu lấy ra so sánh, kỹ thuật hôn của Địch Hòa Ngọc cũng khá ổn, còn hôn cho eo Phòng Nguyên Cát nhũn ra mấy lần. Phòng Nguyên Cát cảm thấy phía dưới của mình đã ướt đẫm rồi, loại cảm giác lâng lâng thiếu oxi kia khiến cậu cảm thấy rất thoải mái.

Cậu tham lam mυ'ŧ đầu lưỡi của Địch Hòa Ngọc, dùng hàm răng trắng như ngọc cắn xé đôi môi của cậu ta, hai người hôn nhau mãnh liệt như dã thú. Thậm chí cậu còn nắm chặt lấy tay của Địch Hòa Ngọc đang lần mò vào trong vạt áo của cậu, vuốt lên núʍ ѵú nho nhỏ của cậu.

Đầu ngón tay của Địch Hòa Ngọc vừa chạm đến làn da láng mịn của Phòng Nguyên Cát, cậu ta không nhịn được mà run rẩy nắm lấy núʍ ѵú mềm mại kia.

Vậy mà núʍ ѵú trong lòng bàn tay lại dần cứng lên, đầṳ ѵú tinh tế nhô lên trên quầng vυ', giống như chữ nổi in trên sách, như muốn cầu xin người ta vuốt ve yêu thương.

Địch Hòa Ngọc bóp núʍ ѵú bên trái rồi lại nhéo núʍ ѵú bên phải.

Núʍ ѵú nho nhỏ mềm mại bị đầu ngón tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ cứng thành một viên cưng cứng, móng tay cậu ta nhẹ nhàng khều lỗ sữa, thế là cảm nhận được cơ thể của người trong lòng run lên.

Nụ hôn càng lúc càng cuồng nhiệt Địch Hòa Ngọc cũng mất hết dáng vẻ chất phác hiền lành kia, cậu ta hôn mạnh bạo như muốn hút sạch không khí trong miệng của Phòng Nguyên Cả, khiến cậu có ảo giác muốn thần phục dưới thân của đối phương.

Đầu ngón tay sắc tình mà thành thạo xoa nắn núʍ ѵú của cậu, lòng bàn tay nhịp nhàng siết chặt rồi thả lỏng khiến Phòng Nguyên Cát sướиɠ đến mức rên lên.

Địch Hòa Ngọc buông đôi môi của cậu ra để cho cậu thở dốc nghỉ ngơi, cậu ta đưa tay vén vạt áo của cậu lên rồi đưa đến môi của cậu: "Cắn nó."

Phòng Nguyên Cát ngoan ngoãn há miệng cắn vạt áo của mình.

Địch Hòa Ngọc cúi người xuống, dùng đôi môi rất biết cách hôn kia mυ'ŧ núʍ ѵú của Phòng Nguyên Cát.

Sống lưng của Phòng Nguyên Cát bắt đầu ngứa ngáy, cơn ngứa kia lan thẳng xuống hạ thể, cảm giác hoa huyệt trống rỗng khiến cậu rất muốn nhét dươиɠ ѵậŧ của Địch Hòa Ngọc vào.

Lòng cậu hiểu rất rõ rằng hai người tranh thủ thời gian rảnh trong lúc huấn luyện để chạy ra ngoài, không thể nào làm gì nhiều để trễ giờ.