Mao Sơn Quỷ Môn Thuật - U Minh Thoại Tà

Chương 10: Trời xui đất khiến

Bọn họ lại không để ý tới tôi, mà tụ tập ở một chỗ thương nghị.

“Cha, mẹ có phải bị nhốt trong nghĩa trang Phương gia ở Ly Sơn không?” Tiểu quỷ áo trắng nói rất nhanh.

“Cũng có thể không nhất thiết ở trong nghĩa trang mà chỉ ở gần đó thôi.” Sau khi nữ quỷ áo cưới trầm ngâm thì đưa ra ý nghĩ của mình.

“Thời gian quá trùng hợp, hẳn là bởi vì thuật thư chú mà dẫn đến, lão bà đáng thương của ta, bà làm sao mà vào ly sơn? Làm thế nào điều này có thể xảy ra? “

Nam quỷ đầu trọc vội vàng xoay vòng. Hắn thật sự là xoay vòng, chân không cần nhấc lên, lướt đi vòng Quanh. Một màn quỷ dị này rơi vào trong mắt, khóe miệng tôi liên tục run lên vài cái.

Trước mắt bỗng nhiên hiện lên một hình ảnh. Lúc tôi ngồi xe ngựa của lão Trần đầu chạy tới Ly Sơn, nhìn thấy ven đường có một nữ nhân áo trắng ngồi xổm, lúc ấy thật sự tôi đã bị dọa sợ.

Chẳng lẽ, cô ta chính là thân nhân đi lạc của bọn họ? Càng nghĩ càng thấy khả năng lớn.

“Phản ứng các ngươi nhắc tới Ly Sơn rất kỳ quái, chẳng lẽ, các ngươi không dám tiếp cận Ly Sơn?” Tôi không thể không tò mò.

Tam quỷ đồng loạt nhìn ra. Nam quỷ đầu trọc trong mắt hồng quang liên tiếp lóe lên, đôi mắt đen của tiểu quỷ ùng ục chuyển động không ngừng.

Nữ Quỷ áo cưới bỗng nhiên từ vị trí thiên linh cái đầu lão Trần chui ra.

Tôi vội vàng tiến lên, đỡ lão Trần đầu đang hôn mê, đem hắn đặt xuống đất sau đó, mới nhìn về phía ba con quỷ.

Bầu không khí hiện giờ còn có thể đàm phán, tựa hồ như chúng tôi đa tìm được định nhân của nhau, vậy thì để nói hơn nhiều.

Ba con quỷ hồn chỉ nhìn tôi, cũng không nhân cơ hội mà đánh lén.

Tôi cũng là cố ý thăm dò, xem bọn họ trong lòng có ý này không., trong lòng vững vàng hơn rất nhiều.

“Phương ca, ngươi nói không sai, Ly Sơn, chính là cấm địa! Xác thực mà nói, ngoại trừ âm hồn tà quái bản địa, quỷ bên ngoài chưa được phép tiến vào Ly Sơn, tiến vào thì sẽ hồn phi phách tán”. Nữ quỷ áo cưới nói lời này, đôi mắt trắng bệch theo bản năng nhìn về phía ly sơn, một bộ đáng như là không dám vượt qua ranh giới một bước.

“Lời này của ngươi có ý gì, được cho phép? Ai cho phép?” Tôi ngạc nhiên truy vấn.

“Chúng ta cũng không rõ là ai cho phép, chẳng qua, du đãng đến nơi này, lúc tiếp cận Ly Sơn, liền nhận được tin cảnh cáo, đồng thời còn có một cỗ khí tức chấn nhϊếp.” Nam quỷ đầu trọc thở dài, trả lời như vậy.

Tôi nhìn về phía Ly Sơn, tuy rằng sương đêm nồng đậm, nhưng tôi tựa hồ nhìn thấy sơn mạch khủng bố hiểm trở ở trước mắt, mang đến cảm giác áp bách vô tận.

Ly Sơn vì sao có thể trở thành cấm địa của quỷ quái? Không ai có thể cho tôi câu trả lời cho câu hỏi này.

“Phương Ca, ngươi không phải người lạ, mà là thôn đân nơi đây, tự nhiên có thể tùy ý ra vào Ly Sơn, mẹ ta rất có thể bị năng lượng của đạo thư chú kia kéo vào bên trong Ly Sơn.

Tuy rằng đây không phải là chủ ý của mẹ, nhưng đã phạm vào cấm kỵ của Ly Sơn, ta hiện giờ rất lo lắng, mẹ ta có thể đã…, ao ao ao”. Nữ quỷ áo cưới đột nhiên bật khóc, nhưng chỉ tiếng khóc, không có nước mắt.

Tiếng quỷ khóc quá chói tai, tôi cảm giác hồn phách của mình đều muốn thoát ra ngoài.

“Câm miệng lại.” Tôi hét lên.

Tiếng khóc của nữ quỷ áo cưới chậm lại, bi khuất lấy tay che miệng, đôi mắt trắng bệch nhìn chằm chằm tôi, tuy rằng bên trong không có nhãn cầu, nhưng tôi có thể cảm giác được đây là ánh mắt chứa đựng ý cầu khẩn.

“Phương ca ca, xem ra chúng ta thật sự phải cầu xin ngươi hỗ trợ, nếu chậm trễ, lão bà ta có thể sẽ hồn phi phách tán. Một nhà ba quỷ chúng ta không vào được Ly Sơn, xin ngươi đi một vòng, mang nàng về, chỉ cần nàng bình yên vô sự trở về, chúng ta nguyện giúp ngươi một tay chống lại thư chú của mộ địa. Về phần chuyện phụ thân? Cứ như vậy mà bỏ qua.” Nam quỷ đầu trọc quyết định.

Hắn ta ý thức được một khi trì hoãn, vợ sẽ không còn, cho nên mới chủ động nhượng bộ một bước.

Tôi không lập tức đáp ứng, mà nghiêm túc nhìn về phía bọn họ, ngữ khí nghiêm túc hỏi: “Các ngươi nói là đi dạo đến Hạnh Thần thôn, vậy các ngươi đến từ nơi nào? “ “Đại ca ca, chúng ta là từ Tân Thành tới.” Cậu bé áo trắng giơ tay lên trả lời.

“Tân Thành? Nói như vậy, cừu nhân các ngươi muốn gϊếŧ ở Tân Thành? Hơn nữa cuuwcj kỳ lợi hại, lợi hại đến mức các ngươi cần mượn thể chất đặc thù của ta để tăng sức mạnh lên mấy chục lần mới có thể gϊếŧ chết bọn họ?” Tôi mở to mắt.

“Đúng vậy, Phương ca ngươi quả một người rất thông minh, vừa đoán là trúng. Cừu gia của chúng ta, đều là đại nhân vật có mặt mũi tại Tân Thành.” Nữ quỷ áo cưới không tiếp tục giấu diếm nữa.

Tôi hít một hơi khí lạnh, trong lòng kêu lên trời. Hảo Huyền liền cùng đại nhân vật tân thành đối đầu, gia đình ba quỷ hồn này quá lợi hại! May mắn, âm sai dương sai, tà thuật phương gia mộ địa thư chú cũng không hại đến bọn họ, bằng không, sao lại dễ nói chuyện như vậy?

Đương nhiên, còn có một nguyên nhân trọng yếu, đó chính là, tôi học được chút lông thú có tác dụng lớn, bọn họ không dám khinh thường tôi như lúc trước, đây là cơ sở có thể bình đẳng đàm phán.

Phần lớn lợi thế là người sống, không nghĩ tới, quỷ hồn cũng giống nhau.

Tôi không có tiếp tục truy vấn, căn bản không muốn hỏi thăm bọn họ kết oán với đại nhân vật tân Thành như thế nào.

Trước mắt tính tôi là pháp sư gà mờ cũng không phải, một vạn đồng nợ cũng không biết trả như thế nào? Càng nguy hiểm hơn chính là, nghĩa địa thư chú tựa như lưỡi dao sắc bén treo đầu, không biết khi nào sẽ bộc phát.

Dưới tình huống bùn tát qua sông tự mình khó bảo toàn, nào có dư lực quan tâm những người khác? Bí pháp mao sơn quỷ môn có lời, giúp người khác độ mới tính là chính thức vào nghề, như vậy, giúp quỷ thì sao?

Dựa theo nghĩa đen lý giải, giúp người sống tính toán, giúp quỷ tìm thân nhân hẳn là không tính là vào nghề, vậy cũng sẽ không phạm vào ngũ biệt tam khuyết.

Tôi suy nghĩ một chút, vẫn quyết định mạo hiểm một phen, giúp cả nhà này đoàn tụ.

Nguyên nhân rất đơn giản, thư chú mộ địa vừa nhìn là biết vô cùng lợi hại, mà tôi chỉ vừa mới học được chút pháp thuật, dưới loại tình huống này chống lại ác nhân đằng sau thư chú rủa, xác suất lớn sẽ là chết.

Một nhà quỷ quái là khủng bố, nhưng nếu có thể chuyển thành cánh tay phải của tôi, vậy nhất định có thể gia tăng phần thắng.

Lão tộc trưởng nói là mời Mã Đại Tiên trở về, nhưng đã bao lâu rồi? Còn chưa có động tĩnh, có thể Đại Tiên không ở nhà, tộc trưởng ở đó chờ.

Tôi cũng không có thời gian chờ, có trời mới biết đối phương khi nào liền chính thức ra tay với tôi. Tự lực cánh sinh mới là đáng tin cậy, vì sống, cùng quỷ hợp tác cũng là hành động bất đắc dĩ.

Không chần chờ nữa, tôi đột nhiên ngẩng đầu, ngưng giọng nói: “Có thể đáp ứng thỉnh cầu của các ngươi, ta liền vào Ly Sơn giúp các ngươi tìm thân nhân, đổi lấy các ngươi giúp ta vượt qua kiếp nạn thư chú.

Nhưng ta vẫn không yên lòng với các ngươi, vạn nhất tìm được người, các ngươi lại vỗ mông rời đi, ta chẳng phải là giỏ trúc mục nước một hồi trống rỗng sao?”

“Phương ca, tính nghi ngờ của ngươi rất nặng, trên đời chỉ có người nói dối, có từng nghe nói quỷ hủy ước chưa? Hừ.” Nữ quỷ áo cưới cười lạnh.

“Có một từ gọi là quỷ thoại huyên tinh, chẳng lẽ ngươi không biết?” Tôi không di chuyển.

“Huyên Tinh.” Nữ quỷ áo cưới có chút tức giận.

“Nữ nhân không nói lý.” Tôi trợn trắng mắt.

“Các ngươi đừng ầm ĩ, phiền chết đi được, phải nhanh chóng tìm được mẫu thân, nếu người thật sự ở trong Ly Sơn, không nhanh sẽ bị hồn phi phách tán.” Tiểu quỷ hét lên và bịt tai bằng cả hai tay.

“Cả nhà các ngươi hãy viết thệ thư, ta đốt cho địa phủ để báo cáo, lúc này mới đáng tin cậy.” Tôi cảm giác vẫn chưa đủ an toàn, và đưa ra một giải pháp.

Lời này vừa ra khỏi miệng, thân thể của ba con quỷ hồn đều run rẩy