Khi Tô Linh Linh bước ra khỏi tiệm cắt tóc, cả người đều trở nên đần độn, cô ấy không có tâm trạng để thưởng thức kiểu tóc mới nữa.
Cô không nghĩ tới những người này lại độc ác như vậy, chẳng lẽ trên đời này không có pháp luật bảo vệ bọn họ sao?
Nhưng cũng không thể chỉ nghe theo lời của mình chú Toàn nói được.
Tô Linh Linh nghĩ gì đó rồi gửi một tin nhắn cho người bạn thân là Lâm Khả: Cậu có biết Trương Thân không?
Lâm Khả: Có phải Trương Thân của Công ty tài chính Long Đại không?
Tô Linh Linh: Đúng vậy.
Lâm Khả: Tớ nghe nói anh ta trước kia từng là dị năng giả, nhưng sau đó bị thương trở thành người bình thường, cho nên cách làm việc của anh ta rất tàn nhẫn, vì từng là dị năng giả nên gϊếŧ người rất nhanh
Dị năng giả? Tô Linh Linh lúc này mới nhớ ra trong ký ức của nguyên thân, dị năng giả thật sự có tồn tại.
Nhưng vì quá thân bí cho nên nguyên thân cũng không thực sự am hiểu, giống một loại tổ chức thần bí nào đó.
Tô Linh Linh cũng không hỏi thêm câu nào nữa, bởi cô ấy đã hiểu đại khái về thái độ làm người của Trương Thân.
Cô nhớ một chút ấn tượng về Trương Thân, cảm thấy anh ta vừa tốt bụng lại còn dễ nói chuyện.
Bây giờ xem ra tất cả đều là lừa đảo, nếu không phải ông chú trong tiệm cắt tóc nhắc nhở, cô đã quên mất vụ lãi suất, đặc biệt là cho vay nặng lãi, lãi suất gần như cắt cổ.
Lúc đầu Tô Linh Linh còn tưởng mình chiếm được lợi, bây giờ nghĩ lại xem ra chưa biết ai mới là người được lợi ở đây!
Cô chỉ là một người bình thường, không có bằng cấp, không có dị năng, lại càng không có kỹ thuật, không có chống lưng, nếu như không có hệ thống, Tô Linh Linh thật sự không biết bản thân phải làm gì bây giờ?
Quang não của Tô Linh Linh rung lên, là tin nhắn của Lâm Khả.
Lâm Khả: Linh Linh, buổi tối cậu vẫn bán cơm hộp đúng không! Sếp của tớ ăn cơm hộp của cậu xong liền khen ngon không ngừng, các phòng ban khác cũng ăn qua, hôm nay buổi tối công ty tớ tăng ca, sếp chủ chi giao cho tớ đặt cơm, cậu xem có thể tăng giá 20 tệ/phần, cho bọn tớ thêm chút thịt không, chứ để toàn món chay sẽ khiến mọi người nghĩ lãnh đạo keo kiệt.
Tô Linh Linh: Được nha! Trương Thân không siết nợ nhà hàng của tớ nữa rồi, cậu cần bao nhiêu phần?
Lâm Khả: 300 suất, giao lúc 6 giờ được không?
Tô Linh Linh: Bây giờ tớ về chuẩn bị.
300 suất, 20 tệ/ suất vậy là tổng được 6000 tệ.
Tô Linh Linh bây giờ cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng.
Cũng may cô mua đủ thịt, nếu có thể thương lượng hợp tác lâu dài, vài năm là có thể tiết kiệm được 5 triệu tệ, sau đó trả hết nợ rồi.
Nếu không phải hiện tại có đồ công nghệ thông minh hỗ trợ, cô cũng không thể làm nhiều đồ ăn như vậy/
Tô Linh Linh lập tức quay lại nấu ăn.
Tô Linh Linh có chút may mắn, may mắn là hệ thống đã ban thưởng cho cô ấy công thức làm thịt heo chiên, nếu không kỹ thuật chiên rán của cô cũng không tiến bộ nhiều như vậy.
Hơn nữa công thức món thịt heo chiên này có thể so sánh với 100 cuốn sách dạy nấu ăn.
Bởi vì hiện tại không có thịt heo nên hệ thống tự update, chỉ cần là thịt, Tô Linh Linh đều có thể chiên, cho nên chỉ cần cô nhìn thấy thịt trong trung tâm mua sắm online, trong đầu liền loé lên phương pháp nấu ăn.
Các loại thịt khác nhau có phương thức nấu khác nhau, nhưng vì thịt heo là rẻ nhất nên Tô Linh Linh là món thịt heo chiên.
Đây là lý do tại sao cô cảm thấy rằng thực đơn này có thể so sánh với một trăm cuốn sách dạy nấu ăn.
Có hàng ngàn loại thịt trên toàn tinh tế, và có hàng ngàn phương pháp nấu ăn hoàn hảo, vì vậy công thức mà cô nắm giữ có thể tạo ra một khoản lợi nhuận khổng lồ.
Tô Linh Linh ban đầu muốn làm hai món chay và một món thịt.
Nhưng thời gian ngâm cải thảo hơi ngắn nên vẫn chưa được.
Vì vậy Tô Linh Linh chỉ có thể chuẩn bị hai món: khoai tây bào sợi dấm và thịt heo chiên.
Bí quyết của món thịt heo chiên này là cho thịt vào dầu trước, cho muối và bột vào ướp, như vậy thịt sẽ mềm.
Công thức làm món thịt heo của Tô Linh Linh cũng đã được cải tiến và nâng cấp ở chỗ khi cắt miếng thịt, phải chú ý đến thủ pháp và hướng cắt thịt, để miếng thịt được cắt mềm.
Tô Linh Linh trước tiên làm khoai tây dầu giấm, sau đó chiên thịt.
So với mùi thơm của khoai tây sợi, mùi thơm của món thịt heo chiên này quá mức cường điệu.
Không khí tràn ngập mùi thơm của thịt hoà lẫn với gia vị, những nhà bên cạnh ngửi được mùi thơm không nhịn được mà chảy nước miếng.
Loại hương thơm thuần khiết này, những thứ được tạo ra từ khoa học công nghệ kia không thể với tới được.
Những hàng xóm xung quanh đều bị mùi đồ ăn của Tô Linh Linh thu hút đến cửa hàng.
"Linh Linh, cô xào thịt gì mà thơm thế? Món này bao nhiêu 1 phần?"
"Mọi người, tôi hiện tại bán cơm hộp. Một phần đồ ăn chay là 10 tệ, một phần chay và một phần thịt là 20 tệ. Tất cả đều là nguyên liệu tươi mới trong ngày."
Tô Linh Linh nói với mọi người trong khi chiên thịt.
"Thật thơm, chỉ sợ là dùng thêm chất phụ gia đi!"
"Phụ gia giá đắt lắm! Mà ở đây chỉ bán 20 tệ mà cả thịt cả rau, tuyệt thế còn gì!"
"Nhà bếp của Linh Linh trong suốt, chúng ta đều nhìn thấy cô ấy nấu. Mấy người sợ thì tuỳ, tôi không sợ, để tôi ăn."
"Chô tôi một phần!"
"Không, cho hai phần đi."
··········
Tô Linh Linh nhìn đám đông nhiệt tình, đây đều là hàng xóm và những người ở gần.
các
Tô Linh Linh nói với mọi người: "Các anh chị em, các cô chú, hôm nay là ngày đầu tiên tôi chuyển sang bán cơm hộp. Thức ăn mặn chuẩn bị không nhiều, mỗi người tối đa được một phần. Còn cơm, chỉ cần không lãng phí ăn xong có thể lấy thêm cơm không giới hạn."
Đúng là Tô Linh Linh không chuẩn bị nhiều nguyên liệu như vậy, nếu ngày mai Lâm Khả còn cần đặt cơm số lượng lớn, ngày mai cô lại phải mua thêm đồ ăn.
Một điều nữa, Tô Linh Linh vẫn cần phải giữ lại 1 chút
Cô trước đây không thích khoai tây sợi nhất, nhưng bây giờ cô lại có thể ăn một cách thích thú hơn nữa cô cũng tự tin vào tay nghề của mình cũng tin tưởng Trương Thân này buổi tối sẽ đến nơi này ăn.
Trương Thân dẫn đám đàn em đi tuần trên phố, trên mặt hiện lên vẻ ông đây đi đòi nợ. Trên thực tế vẫn là đi đòi nợ.
Tuy nhiên, điều đó không ngăn cản anh ta nghiền ngẫm suy nghĩ xem đại ca đang tính làm gì, khu vực này tuy hoang vắng nhưng lại thuộc khu đô thị của thành phố H. Đất rẻ, ít người bản địa.Thật đáng tiếc khi nó để trống như vậy.
Nhà hàng tổ truyền của Tô Linh Linh cũng nằm ở trong này, đó lại còn là một vị trí rất quan trọng, trước đây ra giá 1000 vạn tệ cũng không bán, nếu không sao nữ nhân của đại ca lại có thể coi trọng cái tên vô tích sự kia được.
Cửa hàng của Tô Linh Linh chỉ có hai tầng, tầng 1 để bán hàng, tầng 2 để ở, loại nhà này có thể nói là kiểu đơn giản nhất ở khu vực này.
Một toà nhà hai tầng ở vị trí này thật sự lãng phí, có thể xây thành cao ốc, đến lúc đó toà nhà 90 tầng có thể trưng dụng làm công ty mới, chỉ cần di dời tới đây, còn sợ nơi này không phát triển được sao.
Nhiều nhà và đất gần đây đều đã được tập đoàn mua lại, trụ sở của tập đoàn nằm ở trung tâm thành phố, là vùng đất rất trù phú, đất đai không thuộc sở hữu của tập đoàn, nếu không sẽ không để mắt đến vùng đất này.
Hiện tại chỗ của Tô Linh Linh đã xử lý xong, vẫn còn hai cái đinh chưa gỡ được
Trương Thân vốn muốn đến thu nợ 2 nhà còn lại.
Nhưng đi được nửa đường, anh ta hắn ngửi thấy một mùi hương, hương thơm kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức chảy nước miếng
Anh ta quay đầu nhìn đàn em phía sau hỏi: "Đã đến giờ ăn rồi sao? Có đói bụng không?"
"Đại ca, anh còn hỏi, em thật sự rất đói. Hình như cô chủ tiệm cơm trưa nay nấu món mới thì phải."
"Đại ca, buổi trưa không phải cô chủ Tô mời chúng ta ăn cơm sao? Cô ấy nói làm món mới cho chúng ta ăn thử xem có ngon không thì phải?"
Nghe vậy, Trương Thân gật đầu và nói với đàn em của mình: "Hình như có chuyện đó! Cô chủ Tô đã có nhã ý mời chúng ta, chúng ta cũng thể từ chối lòng tốt này của cô ấy, đi ăn trước đi, có khổ có mệt cũng không thể để bụng đói, các anh em đi, hôm nay tôi mời."
"Cám ơn đại ca!"
Đám đàn em phí sau Trương Thân đồng loạt hoan hô
Cơm hộp này tuy không đắt nhưng hương vị thơm ngon khó cưỡng, những người này không khỏi chảy nước miếng khi nghĩ đến món ngon mà mình được ăn vào buổi trưa.