Lâm Thừa Phong nhìn thấy khuôn mặt miễn cưỡng của Trần Thính Vân, một loại cảm giác khi dễ tiểu bối làm da mặt cựu Nguyên Anh lão tổ có chút không nhịn được, ánh mắt phi lóe lại nói thêm một câu:
“Mang ngươi đi tìm tiểu linh mạch?”
“Ta cũng không có Luyện Khí nhập thể, tìm được tiểu linh mạch lại có quỷ dùng, còn không phải nhìn ngươi nhặt cơ duyên……” Trần Thính Vân càng nói môi càng dẩu cao, đến mức có thể quải chai dầu.
“Thực sự có thành ý nên nói cho ta tiểu linh mạch.” Cuối cùng còn bắn một câu hạ đòn trí mạng.
“……” Lâm Thừa Phong trầm mặt.
Hắn tuy không có ý như vậy, nhưng sau khi bắt người tay ngắn* còn bị trách móc thì dù nói cái gì nữa cũng vô dụng.
*ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn.
“Tính tính, ngươi vẫn là giúp ta Luyện Khí nhập thể trước đi.” Kết quả còn không đợi Lâm Thừa Phong giải thích, Trần Thính Vân tự cân não trước chuyển chủ đề, không dựa vào không kiều triền, tinh thần đồng giá trao đổi ở mạt thế trên người Trần Thính Vân biểu hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Này cũng đồng nghĩa muốn Trần Thính Vân giao ra chân tình rất khó.
“Hiện giờ ta đã không cần linh khí của tiểu linh mạch .” Kỳ thật Lâm Thừa Phong muốn nói là hắn đã không phải là Lâm Thừa Phong nghèo túng trước kia, một cái tiểu linh mạch như vậy hắn còn không để vào mắt, cũng không đáng giá như vậy, đem một cái chướng mắt tiểu linh mạch hoàn toàn tặng cho Trần Thính Vân cũng không giá trị bằng dị giới địa tâm hỏa.
Nếu còn ở Tinh Châu Vực, một nửa gia sản của hắn đưa cho Trần Thính Vân cũng không có gì là không được.
Nhưng Lâm Thừa Phong cựu Nguyên Anh lão tổ lại làm dáng đoan quán, cứ như vậy bỏ lỡ cơ hội cùng Trần Thính Vân thổ lộ tình cảm, hai người lăng là làm thân cận nhất người xa lạ hồi lâu.
“Ngươi không cần ta muốn a, lập tức giúp ta Luyện Khí nhập thể, nhanh lên nhanh lên.” Trần Thính Vân nghe thấy Lâm Thừa Phong không cần tiểu linh mạch liền nhanh chóng thúc giục hắn.
Vào nói lúc sau, còn sợ nàng đoạt bất quá Lâm Thừa Phong sao.
Phải biết rằng nếu nàng có thể đã từng từ dị năng giả hệ thủy mềm như bông đạt được năng lực tự bảo vệ mình, liền giống nhau có thể ở tu chân giới hảo hảo sống sót.
Trần Thính Vân liền không nghĩ tới tình huống bản thân không có linh căn hoặc là linh căn pha tạp không có cách Luyện Khí nhập thể.
“Mau mau mau.” Trần Thính Vân lập tức liền phải thúc Lâm Thừa Phong giúp nàng Luyện Khí nhập thể, đỡ phải đêm dài lắm mộng.
“Trên núi điều kiện không đủ, về trong thôn.” Lâm Thừa Phong nới một câu đem Trần Thính Vân phấn khởi tích cực đánh đến độ muốn chôn trong đất.
“Chúng ta chạy nhanh xuống núi. Dù sao độc trong thân thể ngươi cũng đã hoàn toàn giải, lấy năng lực ngươi muốn một lần nữa Trúc Cơ thì dễ dàng như uống nước. Chờ tới sau khi tới Tinh Châu Vực thuận thế kết đan kết anh Hóa Thần độ kiếp gì đó.”
“……” Lâm Thừa Phong muốn nói kết đan kết anh Hóa Thần độ kiếp cũng không phải việc dễ dàng như vậy, chỉ là Trần Thính Vân căn bản không để ý, quay đầu đi dỡ lều trại, đem hắn hoàn toàn xem nhẹ.
“Rời giường rời giường!” Trần Thính Vân không có nhân tính đem Lâm Thừa Vũ từ trong ổ chăn đào ra sau đó một phút thu đồ của mình.
Lâm Thừa Vũ tâm tình nghiêm trọng khi rời giường, chỉ là hắn còn chưa kịp phát ra đã bị Trần Thính Vân dùng một khối to chà bông chặn lại
Gia hỏa này liền một đường mơ hồ nhai chà bông đi theo ca ca tẩu tẩu xuống núi.
Đằng trước còn có gà trống mở đường.
“Tử vân đan phụ phương linh thảo, vân phi bồng, phía trước 100 trượng.” Thình lình cái đan dược hệ thống giả chết kia lại xuất hiện.
Vân phi bồng cùng bảy lá tử vân thảo rõ ràng chính linh thảo quan trọng trong tử vân đan đan phương, tử vân thảo là chủ dược của tử vân đan, phụ dược đều tìm đủ, này chính là muốn luyện tử vân đan tiết tấu.
Trần Thính Vân đã sớm biết đan dược hệ thống này hoàn toàn không chịu nhận thức nàng là ký chủ, nó muốn khi nào xuất hiện thì xuất hiện, chỉ khi phải dùng đến nàng mới ngoi đầu.
Vốn dĩ Trần Thính Vân đối với chuyện hệ thống lợi dụng nàng cũng không có phản cảm lớn, dù sao cũng là việc đôi bên cùng có lợi, hợp tác mà thôi.
Cùng Lâm Thừa Phong cũng là hợp tác.
Nhưng hôm nay đan dược hệ thống ngăn nàng xuống núi, muốn luyện cái gì tử vân đan, này liền kết thù a.
Trong lòng liền nổi lên một ngọn lửa.
“Đừng nóng vội, sau khi về đến nhà vào buổi tối mới có thể động thủ.” Lâm Thừa Phong tinh tường, sau khi đem vân phi bồng thảo đào ra liền trấn an nàng tiểu cảm xúc.
Trên thực tế căn bản không cần chờ buổi tối ban ngày, chẳng qua Trần Thính Vân bốc lên hỏa khí quá rõ ràng, vẫn là hạ hỏa tốt trước.
“Nga.” Trần Thính Vân nga một tiếng liền lôi kéo Lâm Thừa Vũ ngồi ở một bên bắt đầu ăn.
Lâm Thừa Vũ thích ăn bổng không muốn ăn cơm, Trần Thính Vân cũng tùy hắn.
Từ trong không gian lấy ra một bao lớn bổng linh gạo cho Lâm Thừa Vũ, hai người thêm một con gà liền như vậy ngồi vừa ăn vừa xem Lâm Thừa Phong luyện đan.
“Bếp lò.” Lâm Thừa Phong thật đúng là không khách khí, duỗi tay liền hỏi Trần Thính Vân muốn nồi áp suất.
“Lần trước cái kia cháy hỏng.” Trần Thính Vân dựa tinh thần lực hướng vào trong không gian tìm trong chốc lát sau đó móc ra bên ngoài một cái nồi áp suất mới, một bên đào còn một bên lẩm bẩm:
“Ân, không phải cái này. Đây là nồi cơm điện.”
“Di, cũng không phải cái này, đây là nồi xào rau.”
“A, cuối cùng lấy đúng rồi.” Trần Thính Vân đem nồi áp suất mới đưa cho Lâm Thừa Phong.
"Dùng cẩn thận a, luyện đan hai lần liền cháy hỏng một cái nồi áp suất, ta trữ hàng không nhiều lắm.” Lâm Thừa Phong cái này phá của.
“Về sau trả lại cho ngươi cái tử kim bích không đỉnh*.” Lâm Thừa Phong cầm nồi áp suất liền bắt đầu bỏ vào tử vân đan phối liệu, chuẩn bị thử dùng địa tâm hỏa luyện đan.
* Ý là cái lò đan tử kim bích không gì đó.
“Tử kim bích không đỉnh? Nghe qua rất lợi hại, hay là đồ trước kia của ngươi a. Cảm thấy rất là ngân phiếu khống*. Ta còn không biết có thể tồn tại đến Tinh Châu Vực không.” Trần Thính Vân ngồi ở bên cạnh Nguyên Anh lão tổ phun tào nghèo đến vang leng keng.
* Tốn tiền???
Trần Thính Vân thật đúng là không phun tào sai, tử kim bích không đỉnh là luyện đan bảo đỉnh mà Lâm Thừa Phong trong một cái bí cảnh ở Tinh Châu Vực lấy được, lão tổ tông trọng sinh trở về đã sớm đem tử kim bích không đỉnh mấy trăm năm sau mới đến tay coi là của mình.
“Bảo vệ ngươi đến Tinh Châu Vực vẫn có thể làm được.” Lâm Thừa Phong mặc dù nghe không hiểu ngân phiếu khống có nghĩa gì cũng có thể đại khái ngẫm ra miệng nàng không có lời hay gì.
Hắn cũng không cùng Trần Thính Vân tranh, sự thật chính là ăn dùng tiểu bối, còn từ trên tay nàng đạt được dị giới địa tâm hỏa, phần nhân quả này nếu không trả hết liền e ngại ngày nào đó phi thăng.
“Di? Cái này là vị mật ong. Mau ăn mau ăn.” Kết quả Trần Thính Vân căn bản không thèm để ý Lâm Thừa Phong nói cái gì, sau khi từ trong không gian móc ra một túi chà bông phát hiện là vị mật ong liền cùng Lâm Thừa Vũ chia ăn.
Chà bông vị mật ong bởi vì chứa đường, dính dính đặc muốn làm cũng không dễ. Trần Thính Vân chỉ làm một chút liền đem tất cả đổi thành vị ngũ vị hương vị ớt. Sau khi bỏ vào không gian bởi vì trong không gian vật tư thật sự quá nhiều chỉ có thể mơ hồ lấy ra, thế nên chỉ có một bao chà bông ngân xà hùng vị mật ong là còn đến bây giờ.
“Ngọt! Ăn ngon!” Lâm Thừa Vũ sau khi ăn chà bông vị mật ong đôi mắt đều sáng lên.
“Không tồi đi. Nếu có thể có mật ong chứa linh khí thì càng tốt.” Trần Thính Vân rõ ràng hoa thủy nghiêm trọng, cùng tiểu đệ trò chuyện thảo luận làm sao làm đồ ăn ăn ngon cư nhiên còn mυ'ŧ ngón tay.
“Ân!” sau khi Lâm Thừa Vũ từ tẩu tẩu ăn được rất nhiều mỹ thực trước kia chưa ăn qua, đương nhiên hết thảy đều ủng hộ tẩu tẩu. Mau chóng trở thành fan não tàn của Trần Thính Vân.
“Cũng không biết có hay không……” Đồ ăn bình thường rốt cuộc vẫn là thua đồ ăn có linh khí một chút. Mặc dù nguyên liệu nấu ăn giống nhau, hương vị cũng rõ ràng nếm ra chênh lệch.
Từ sau khi ý thức được nhu cầu của tu giả đối với linh khí, Trần Thính Vân cái này còn không phải chuẩn tu chân nhân sĩ đã vì tương lai phòng ngừa chu đáo.
Đáy muốn đánh hảo, liền phải bỏ được ăn dùng.
Cái gì ngàn năm của cải vạn năm tham, càng nhiều càng tốt, nhiều ít ăn nhiều ít, đem thân thể bổ đến như tiên đan.
Thời điểm Trần Thính Vân nháo nhào muốn đi nơi nào cướp đoạt linh thảo, linh quả, thịt yêu thú, Lâm Thừa Phong thực đúng lúc mà nói một câu:
“ Phía bên trái đỉnh núi có tổ ong cánh vàng.” Lâm Thừa Phong vừa nói chuyện đồng thời tay trái nâng nồi áp suất tay phải vận chuyển u lam địa tâm hỏa khống chế lửa luyện đan.
Tay cầm địa tâm hỏa, Lâm Thừa Phong thật sự muốn lấy kẻ hèn tu vi Luyện Khí tầng 4( con gà trống) luyện chế tử vân đan.
Một bên luyện chế tử vân đan còn có thể một bên phân thần nói chuyện với Trần Thính Vân cùng Lâm Thừa Vũ đang ngồi ăn đồ ăn vặt, Lâm Thừa Phong phát hiện Trần Thính Vân đối với Lâm Thừa Vũ bao dung độ lượng hơn nhiều so với phu quân trên danh nghĩa là hắn.
Quả thực không phải ảo giác.
“Ta còn tưởng rằng ngươi nói ở Tinh Châu Vực.” Trần Thính Vân lập tức vực lên tinh thần, vén tay áo định đi đánh ong mật.
“Trúc Cơ kỳ ong vương cánh vàng.”
Vén tay áo- Trần Thính Vân lại một mông ngồi trở lại tại chỗ.
Yêu thú Trúc Cơ kỳ cùng tang thi vương giống nhau, huống chi còn là một Trúc Cơ ong chúa thống lĩnh hàng ngàn hàng vạn yêu ong cấp dưới, nàng người thường một cái dị năng, Luyện Khí nhập thể cũng không có, vẫn là không nên dính vào.
Bất quá nàng vẫn là âm thầm nhớ kỹ địa điểm, chờ ngày nào đó giá trị vũ lực nàng tăng lên rồi liền tới đây đem tổ mật ong kia đáng rớt.
Tốc độ Lâm Thừa Phong luyện đan rất chậm, vốn dĩ các nàng trời còn chưa sáng liền thu lều xuống núi, tìm đủ tử vân đan phối phương linh thảo cũng mới 6 giờ sáng.
Nhưng hiện tại đã đến buổi chiều, còn chưa thấy Lâm Thừa Phong đem tử vân đan luyện thành.
“Ngươi có phải hay không không được a?” Trần Thính Vân đang ăn cơm nắm linh gạo quay sang Lâm Thừa Phong nói với hắn.
“Ngươi cho rằng luyện đan dễ ?” Lâm Thừa Phong liếc mắt nhìn Trần Thính Vân một cái, tổng cảm thấy không đúng chỗ nào.
“Không phải rất khó a? Ta ở trong phòng luyện cảnh thiên đan cũng mất không đến một giờ mà thôi a, làm chơi cũng đem mật gấu cùng linh thảo luyện được rồi.” Trần Thính Vân nói thầm: “Ngươi cũng luyện vài tiếng đồng hồ rồi, a các ngươi nói tới là canh giờ, chẳng lẽ là bởi vì tử vân đan cấp bậc so với cảnh thiên đan cao hơn a?”
“……” Lâm Thừa Phong lại nhìn Trần Thính Vân liếc mắt một cái.
Một giờ? Kia không phải còn không đến nửa canh giờ?
Lúc ấy hắn còn chưa tỉnh, trong bóng đêm loáng thoáng ngửi được một cổ dược hương mới dần dần thức tỉnh.
Rồi sau đó đã bị người ép nuốt một viên biến dị cảnh thiên đan to như long nhãn, thần thức lúc này mới hoàn toàn tỉnh lại.
Nhưng mà biến dị cảnh thiên đan kia dược lực vẫn là không đủ, Lâm Thừa Phong nằm trên giường bệnh thiên tài lắm mới thức dậy được chống lưng cho người nhà bị người khi dễ.
Bây giờ, Lâm Thừa Phong liền cùng Trần Thính Vân phổ cập kiến thức luyện đan ở Tu chân giới.
Bình thường Địa giai đan dược cấp 1 một canh giờ là có thể luyện thành không sai, nhưng cảnh thiên đan cũng không thuộc phạm trù này.
Chỉ là Địa giai đan dược cũng chia thành 10 cấp, phẩm chất cảnh thiên đan tốt xấu gì cũng là địa giai cấp 5, một luyện đan sư giỏi cũng mất đến nửa ngày mới có thể luyện thành.
Giống Trần Thính Vân như vậy, không phải vận may cực cao thì chính là có bảo tay.
Thật nói như vậy, còn phải nghiêm túc dạy Trần Thính Vân luyện đan mới được.
Trần Thính Vân không nghĩ tới chỉ là nghe phổ cập lại bị Nguyên Anh lão tổ thực nghiêm túc theo dõi.
Đem địa tâm hỏa cho hắn vốn dĩ chính là định muốn nằm thắng, luyện đan vất vả như vậy đương nhiên là để Nguyên Anh lão tổ trời sinh kim Hỏa linh căn luyện a, nàng một người dự đoán là Thủy linh căn luyện đan cái gì, căn bản là không chuyên nghiệp, nhưng kết quả Nguyên Anh lão tổ còn không cho nàng nằm……
Nháo tâm.
“Nga, đã biết, đan càng lợi hại cần thời gian càng dài. Luyện tiên đan mất 80 năm cũng là bình thường, ta đã hiểu. Kia tử vân đan mất bao lâu?”
“Ít nhất ba ngày.” Kia vẫn là sử dụng địa tâm hỏa cùng thần thức của hắn.
“Lâu như vậy a? Ta đây tiếp tục hạ trại.”
Lúc Trần Thính Vân vỗ vỗ mông đứng dậy hạ trại, nàng cùng Lâm Thừa Phong đồng thời nghe được âm thanh đan dược hệ thống nhắc nhở.
“Tử vân đan, thượng phẩm.”
“Di? Đan dược hệ thống chẳng lẽ là hư rồi?” Trần Thính Vân nghi hoặc.
“Không hư.” Lâm Thừa Phong cũng cảm giác được linh dịch trong nồi áp suất đang nhanh chóng thành hình.
Lâm Thừa Phong cảm thấy việc này cùng địa tâm hỏa có quan hệ.
Vốn dĩ luyện đan này chính là muốn thử xem phẩm chất của địa tâm hỏa, cùng chi ma hợp hòa thành một thể, hiện tại đan dược đã thành hắn cũng không kịp nghĩ lại nhanh chóng thu đan, một viên tử vân đan thượng phẩm liền luyện thành.
“Không ổn” Lâm Thừa Phong ngửi được tử vân đan dược hương cảm thấy không ổn, lúc này muốn che giấu mùi hương tử vân đan đã không còn kịp rồi.
------------
Edit: Kê Kê Mao Cầu