Mỗi Cái Thế Giới Đều Chơi Cấm Kỵ Một Lần

Quyển 4 - Chương 1

Lâm Khanh Khanh và Bạch Nguyệt có khuôn mặt rất giống nhau, đó là gương mặt khiến cả tuổi trẻ của Hà Trạch phải kinh ngạc.

Bạch Nguyệt là mối tình đầu của Hà Trạch, ai cũng biết cảm giác về mối tình đầu rất tốt đẹp, vẻ đẹp của nó sẽ luôn vô tình được người ta phóng đại, khiến mỗi người không bao giờ quên được.

Thật trùng hợp, cho đến bây giờ Hà Trạch vẫn không thể quên được, ngay cả khi anh đạt đến cao trào và xuất tinh trên giường của Lâm Khanh Khanh, anh vẫn gọi tên mối tình đầu của mình.

Nói thẳng ra thì, Lâm Khanh Khanh chỉ là thế thân cho bạch nguyệt quang của Hà Trạch, từ trước tới nay, cuộc hôn nhân của họ chưa bao giờ liên quan đến tình yêu.

Vì để ra nước ngoài đào tạo sâu hơn, Bạch Nguyệt không chút do dự từ bỏ mối quan hệ ba năm giữa mình và Hà Trạch, chỉ để lại một mình Hà Trạch trong vô số đêm khuya mất ngủ, không tiếc tiền đến quán bar mua say, sau đó gặp một khuôn mặt rất giống với mối tình đầu, cuối cùng anh đã trở nên hoàn toàn tùy hứng một lần, không chỉ xảy ra tình một đêm với Lâm Khanh Khanh, mà còn cưới cô làm vợ.

Từ trước tới nay, Lâm Khanh Khanh luôn nông cạn và háo sắc, cô không chỉ thích những người đẹp trai, tuấn mĩ, có hàng to xài tốt, mà còn thích những người giàu có và quyền lực, đúng lúc Hà Trạch đáp ứng được cả ba nhu cầu của cô, vì vậy việc kết hôn với anh không phải là một ý tưởng tồi.

Sau này cô mới biết tại sao lúc đầu Hà Trạch lại liều mạng muốn cưới mình như vậy, bởi vì anh nhận được tin Bạch Nguyệt kết hôn với một giáo sư đại học nước ngoài, có lẽ là bởi vì bản thân không thể buông tay, hoặc là bởi vì anh đang giận lẫy, tóm lại là Hà Trạch vẫn lưu luyến không quên được những hồi ức cũ, cuối cùng anh vẫn kết hôn với Lâm Khanh Khanh, người trông rất giống mối tình đầu bạch nguyệt quang của mình.

Nhưng hôm nay, trợ lý của Hà Trạch đã gọi cho cô và nói: “Hà phu nhân, giám đốc bảo tôi báo với cô rằng, xin vui lòng chuẩn bị thủ tục ly hôn trong vài ngày tới.”

Phản ứng của cô rất bình tĩnh, nhưng nắm tay hơi run lại phản bội sự bất an của Lâm Khanh Khanh, “Xin hỏi, có thể cho tôi biết lí do vì sao không?”

Có vẻ trợ lý cảm thấy hơi ngượng ngùng, do dự không biết nên trả lời như thế nào, vừa lúc giọng nói lãnh đạm của người đàn ông từ trong micro truyền ra, trực tiếp đánh vào màng nhĩ của cô, “Bạch Nguyệt ly hôn rồi."

Tổng cộng có năm từ, nhưng Lâm Khanh Khanh có thể nghe thấy sự mỉa mai rất lớn.

Hóa ra mức độ cao nhất của vĩnh viễn không bao giờ quên những hồi ức là bạn không chỉ có thể dành tất cả thời gian và phương tiện để kết hôn với một thể thân để bày tỏ tình yêu và sự khao khát của mình với bạch nguyệt quang, mà bạn còn có thể không chút do dự kết hôn với mối tình đầu đó ngay sau khi cô ta li hôn.

Lâm Khanh Khanh nhếch môi cười mỉa mai, khi cô nói "Được" và đang định cúp điện thoại, Lâm Khanh Khanh đã nghe thấy một giọng nữ từ đầu bên kia của điện thoại ____ "Anh Trạch, chúng ta như vậy không tốt đâu nhỉ? Chị dâu có thể trách anh không…”

Khi đánh giá về cô, giọng nói của người đàn ông vừa nhạt nhẽo vừa lạnh lùng: “Cô ta? Cô ta chỉ là một người phụ nữ ham hư vinh thôi, cho chút tiền rồi tống cổ đi là được.” Sau đó giọng điệu của anh đã trở nên dịu dàng như nước, còn có bất đắc dĩ: “Em đó, chỉ là quá thiện lương, dễ dàng suy nghĩ cho những người khác."