Xuyên Thành Vợ Trước Vai Ác

Chương 16: khôi phục trí nhớ

Sau khi tiệc tối kết thúc, Lâm Tiếu có chút mệt.

Đi ra bên ngoài, phát hiện trời bắt đầu mưa. Gió thổi tới, ban đêm càng lạnh hơn.

Thẩm Ly đem áo khoác cởi ra cho cô, “Tiếu Tiếu, cô mặc vào đi.”

“Em không lạnh.” Lâm Tiếu tuy rằng cảm giác có hơi lạnh, nhưng Thẩm Ly chính mình trên người cũng không có mặc bao nhiêu, tài xế một lát liền lại đây, cũng còn chịu được.

Thẩm Ly thấy đầu ngón tay cô đều lạnh đến trắng bệch, trực tiếp đem áo khoác khoác ở trên người cô.

“Tiếu Tiếu,” anh cầm đầu ngón tay cô, “Thực lạnh.”

Đối diện với ánh mắt kiên trì của anh, Lâm Tiếu cũng không từ chối nữa, đơn giản dựa vào gần người anh, còn có thể sưởi ấm cho nhau.

Ước chừng mười phút sau, tài xế cuối cùng tới.

Lên xe, trong xe có máy sưởi, Lâm Tiếu mới cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều.

Trở về nhà trước tiên Lâm Tiếu đi tắm rửa một cái, xua đi cái lạnh trên người.

Lúc này đây, cô không có ngâm nước, cho nên so với lúc trước nhanh hơn.

Cô mặc áo ngủ đi ra, nói với Thẩm Ly đang ngồi trên sô pha chơi với cẩu tử: “Anh mau đi tắm rửa.”

“Ừ.” Thẩm Ly nhéo nhéo móng vuốt cẩu tử, đứng dậy phải rời khỏi, cẩu tử lại níu ở bên chân anh không cho anh rời đi.

Lâm Tiếu bất đắc dĩ, tiến lên ôm lấy cẩu tử.

Thẩm Ly đi tắm rửa, Lâm Tiếu lấy ra thịt khô cho nó ăn.

Cẩu tử ngồi xổm ngồi ở trước mặt cô, tư thái cao lãnh cực kỳ, hoàn toàn không có giống bộ dáng lúc trước ở bên chân Thẩm Ly la lối khóc lóc.

Hoàn toàn kẻ hai mặt.

Không biết có phải do cô suy nghĩ nhiều, cẩu tử cùng Thẩm ly thực thân cận, rõ ràng ngày thường cũng là cô cho nó ăn nhiều hơn. Nhưng mỗi lần cẩu tử đối mặt với cô đều cao lãnh cực kỳ, lại đối với Thẩm Ly phá lệ nhiệt tình, thoải mái liếʍ láp như cẩu tử bình thường.

Chẳng lẽ là cô lớn lên không xinh đẹp sao?

Sao có thể. Gương mặt này cô tự mình nhìn đều tâm động.

Kia khẳng định là cẩu tử có vấn đề.

Nghĩ nghĩ, Lâm Tiếu chọc chọc bụng cẩu tử, “Phú Quý, nói cho ta, ai là người đẹp nhất trên thế giới?”

“Ngao ~” âm thanh rõ ràng lớn, nguyên bản không thèm đáp bắt đầu hưng phấn hướng phòng ngủ vẫy đuôi.

Lâm Tiếu: “……”

Cẩu tử này đã thành tinh đi!

Thẩm Ly khoác áo tắm dài đi ra.

“Tiếu Tiếu…… Làm sao vậy?” Vẻ mặt không cao hứng.

Lâm Tiếu nhéo móng vuốt cẩu tử, ngửa đầu nhìn về phía Thẩm Ly đi tới, “Thẩm Ly, anh nói cho cẩu tử, ai là người đẹp nhất trên thế giới!”

Thẩm Ly mờ mịt mà nhìn về phía cô, khát vọng sống làm anh ngộ ra, “Đương nhiên là Tiếu Tiếu.”

“Hừ, nghe được không, là ta!” Lâm Tiếu xoa nhẹ đầu cẩu tử, vừa lòng.

Thẩm Ly nhìn cô, Tiếu Tiếu là cùng cẩu tử tức giận sao? May mắn, không phải tức giận anh.

Bất quá, bộ dáng Tiếu Tiếu tức giận cũng rất đẹp.

Cẩu tử cao quý mà nhìn nữ chủ nhân, “Ngao ô ~”

Dư âm lượn lờ, ủy khuất cực kỳ.

“……”

Lâm Tiếu bật cười, không biết là cười bộ dáng uỷ khuất của cẩu tử kia, hay là vì hành vi ấu trĩ của chính mình.

Ngẫm lại, thế giới này cũng khá tốt.

Có Thẩm Ly, còn có cẩu tử, sẽ không cảm thấy cô đơn.

Thậm chí, trong lòng còn có một loại thân thuộc không thể giải thích được.

Ở thế giới ban đầu, cô trước nay đều là một người, đi làm vội đến không có thời gian yêu đương, phần lớn thanh xuân đều dành cho công việc, không có thử dừng lại, cũng không thể dừng lại.

Cô khác biệt với hầu hết mọi người chính là, không có ai để dựa dẫm cùng ỷ lại, người nhà đối với cô mà nói là tồn tại rất xa xỉ.

Sau khi đến thế giới này, dần dần quen với việc có Thẩm Ly bên cạnh, không biết bắt đầu từ khi nào, cô thích có Thẩm Ly làm bạn hàng ngày.

Nếu có thể vẫn luôn như vậy thì tốt rồi.

Ý nghĩ như vậy chỉ là một cái chớp mắt lướt qua, Lâm Tiếu mỉm cười, suy nghĩ lung tung cái gì đâu.

Ngày hôm sau, bên ngoài còn đang mưa.

Tuy nhiên nhiệt độ không khí tăng lên nhanh, cũng thực ẩm ướt.

Lâm Tiếu cực kì đau đầu, đặc biệt là nguyên chủ này thế chất vừa sợ nóng vừa sợ lạnh, thật sự là khó chịu.

Mở điều hòa, Lâm Tiếu cắn kem, lướt Weibo, bắt đầu đăng sơ yếu lí lịch.

Sau khi Thẩm Ly rời đi, cô không có khả năng ở trong nhà làm sâu gạo, tuy rằng tiền tiết kiệm làm cô không cần lo lắng vấn đề tiêu dùng. Nhưng một người, nếu không có công việc, cô sẽ không biết làm gì, mờ mịt mà không biết theo ai.

Cùng trước kia bất đồng chính là, lúc này đây cô không thiếu tiền.

Cho nên lựa chọn công việc càng dễ dàng, có thể tùy ý tìm một công việc rảnh rỗi để tiêu tốn thời gian.

Đi làm, như vậy Thẩm Ly không có ở bên người, cũng sẽ không có cảm giác quá lớn, chậm rãi thành thói quen.

Lâm Tiếu liên tiếp ăn ba cái kem, chuẩn bị ăn cái thứ tư thì phát hiện chính mình đã ăn không vô.

Giữa trưa, Lâm Tiếu chợp mắt một lát, khi tỉnh lại tinh thần nhìn không được tốt.

Thời tiết này quá doạ người.

Ban đêm, Lâm Tiếu ngủ đến mê man.

Không biết có phải do đêm hôm qua lạnh, sáng sớm hôm sau, Lâm Tiếu cả người tinh thần càng kém.

Thẩm Ly cho cẩu tử chút thức ăn, thay đổi nước.

“Thẩm Ly, chúng ta kêu cơm hộp đi……” Lâm Tiếu ở trên sô pha cả người không muốn động, cả người mềm như bông nhìn không có sức lực.

Thẩm Ly đi đến bên người cô, học theo bộ dáng của cô trước đây bắt tay lên trán kiểm tra, “Tiếu Tiếu có phải bệnh rồi không?”

“Hẳn là không có, chỉ là buồn ngủ thôi.”

Nói, Lâm Tiếu ôm gối mềm ngã vào trên sô pha, “Em mới vừa gọi cơm hộp, trong chốc lát anh mở cửa lấy một chút, em ngủ một lát.”

“Được,” Thẩm Ly cũng không để ý ăn cái gì, chỉ là có điểm lo lắng cô, “Tiếu Tiếu nếu là không thoải mái thì nói, chúng ta liền đi bệnh viện.”

Lâm Tiếu mơ hồ đáp, “Ừ.”

Cô ngủ thẳng đến buổi chiều.

Không phải tự nhiên tỉnh, cô là đánh thức do cơn đau bụng.

“Tê……” Lâm Tiếu sắc mặt tái nhợt mà ôm bụng, loại đau đớn này quen thuộc, kinh nguyệt cư nhiên tới?!

Không thể nào, nghĩ đến ngày đó tiệc tối cô uống không ít rượu lạnh, còn trần trụi dẫm lên giày cao gót bị gió lạnh thổi rất lâu, ngày hôm qua cả ngày nằm điều hoà, ăn ba cái kem…… Lúc này nhưng bị.

Lâm Tiếu oán than trong lòng.

Mấu chốt là đồ dùng kinh nguyệt cũng đã quên mua.

Thật là nhà dột còn gặp mưa suốt đêm.

Lâm Tiếu cắn răng đứng dậy, lại bởi vì đau đớn đột nhiên kịch liệt lên, cô hai mắt biến thành màu đen, lại ngã trở về trên sô pha.

“Tiếu Tiếu!” Thẩm Ly mới từ phòng bếp đem cháo mang tới, liền nhìn thấy cô ngã xuống.

Thẩm Ly một chân thon dài, ba bước cũng làm thành hai bước đi đến bên người cô, đặt bát trong tay xuống, lại nhìn đến sắc mặt trắng bệch của cô, đỡ thân thể của cô, “Tiếu Tiếu làm sao vậy?”

“Không có việc gì,” Lâm Tiếu thở phào nhẹ nhõm, “Đừng lo lắng, thói quen.”

Thể chất Lâm Tiếu tương đối yếu, hơn nữa hằng ngày công việc cường độ khá lớn, cơ bản mỗi tháng đều sẽ thượng một hồi, sau khi tới thế giới này, nguyên chủ là rất ít đau bụng kinh, lần hành kinh gần nhất hầu như cô không có cảm giác gì…… Mà lúc này đây, ước chừng là cái giá phải trả cho sự buông thả của cô đi.

“Tiếu Tiếu, nhưng em đang đổ mồ hôi lạnh.” Thẩm Ly không tin cô nói không có việc gì, “Chúng ta đi bệnh viện đi Tiếu Tiếu.”

(từ chương này mình sẽ đổi xưng hô nam chính đối với nữ chính nhé mọi người)

Nhìn đến ánh mắt lo lắng của anh, Lâm Tiếu trong lòng ấm áp, trấn an nói: “Không cần đi bệnh viện, nữ hài tử mỗi tháng đều sẽ đau như vậy mấy ngày, chỉ cần nghỉ ngơi tốt sẽ không có việc gì.”

“Thật vậy sao?”

“Ừ.” Lâm Tiếu suy yếu gật đầu.

Thẩm Ly lo lắng mà nhìn cô, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán giúp cô, “Tiếu Tiếu, anh nấu cháo, em ăn chút được không?”

Lâm Tiếu kinh ngạc, “Anh làm?”

“Ừ, anh học theo video.” Thẩm Ly gật đầu, “Tiếu Tiếu nếm thử xem.”

Lâm Tiếu ngồi xuống, cầm gối mềm đặt ở trước người, cầm lấy chén cháo.

Cháo ngọt, độ ngọt vừa vặn tốt.

Bởi vì cô sáng sớm không có ăn cái gì, cháo này ăn vừa vặn, bất tri bất giác ăn non nửa chén.

“Em no rồi.” Lâm Tiếu không muốn ăn nữa, bụng nhỏ đau đớn không hề giảm bớt, ngược lại có dấu hiệu càng ngày càng đau.

Lâm Tiếu tay chân lạnh lẽo, mặc dù trong nhà mở máy sưởi, vẫn là cảm giác có hơi lạnh.

Nhưng đồ dùng không thể không mua, buổi tối phải dùng.

Lâm Tiếu chịu đựng đau đi trở về phòng ngủ.

Cô mới thay quần áo xong đi ra, Thẩm Ly nhìn đến trên quần áo trên người cô, “Tiếu Tiếu, em muốn đi ra ngoài?”

“Ừ, mua vài thứ.”

“Anh đi mua, em đau bụng cần nghỉ ngơi tốt, bên ngoài lạnh.”

“Nhưng……” Loại đồ vật này, anh sẽ mua sao? Lâm Tiếu có chút chần chờ mà nhìn anh.

“Tiếu Tiếu viết ra, anh đưa nhân viên hướng dẫn xem, để họ lấy giúp.” Thẩm Ly dường như sợ cô không tin, “Trí nhớ của anh tốt, em nói một lần là anh có thể nhớ kỹ, Tiếu Tiếu nói đi.”

Lâm Tiếu ngã người trên sô pha ôm bụng, hiện tại cô đứng lên đều khó khăn, đừng nói đi siêu thị.

“Tô phỉ nhật dụng có loại dùng ban ngày và ban đêm , muốn bông mềm mỏng, ban đêm dùng siêu ngủ say, còn có……” Sau khi nói xong, Lâm Tiếu cuộn tròn thân thể, ôm bụng nho nhỏ mà phát ra rêи ɾỉ, “Ngô……”

“Tiếu Tiếu……” Thẩm Ly trên mặt sốt ruột, lại không có biện pháp gì giúp cô giảm đau, chỉ là một lần lại một lần mà khẽ vuốt lưng cô, gọi tên cô.

Thẩm Ly đem cô ôm tới trên giường, đắp chăn kĩ càng cho cô, “Tiếu Tiếu chờ anh, anh rất nhanh sẽ trở về……”

Nói xong, Thẩm Ly cầm tiền mặt ra cửa, đi thang máy xuống lầu, thẳng đến siêu thị.

Sau khi mua hết mọi thứ, anh thanh toán trước ánh mắt kinh ngạc và ghen tị của nhân viên hướng dẫn.

“Tiên sinh, vẫn còn tiền thối ——”

Thẩm Ly dường như không nghe được, vội vàng trở về, Tiếu Tiếu còn đang đợi anh.

Đi đến dưới lầu, Thẩm Ly bị người ngăn cản.

Thẩm Ly ngẩng đầu, phát hiện là nữ nhân đêm qua nhìn thấy, Nhạc Bạch Vi, lúc này cô ta mang theo kính râm cùng mũ.

“Bạn tôi ở bên này, cho nên vào được.” Cô vừa tháo kính râm vừa nói.

“Xin tránh ra, tôi phải về nhà.”

“Tôi tới đây lúc này, là giúp anh khôi phục ký ức, Thẩm nhị thiếu.” Nhạc Bạch Vi vui mừng bán ân huệ cho người khác, sau khi khôi phục kí ức không còn là ngốc tử, rốt cuộc là Thẩm thiếu gia, về sau tiền đồ không thể biết trước.

“Mời cô tránh ra.” Chẳng sợ trong lòng nôn nóng, Thẩm Ly như cũ không có phát hỏa, chỉ là trong giọng nói nôn nóng cùng khẩn thiết làm người cảm thấy lúc này anh nhìn đặc biệt đáng thương.

Thẩm Ly không biết nữ nhân này muốn làm cái gì, anh chỉ nghĩ trở lại bên cạnh Tiếu Tiếu.

“Thẩm nhị thiếu, tôi sẽ không chậm trễ nhiều thời gian của anh.” Nhạc Bạch Vi nhìn đôi mắt anh, ngốc tử ánh mắt đều sạch sẽ trong suốt như vậy sao?

Ý nghĩ như vậy chỉ là chợt lướt qua. Nhạc Bạch Vi lấy ra một cái đồng hồ màu đen, đó là vật phẩm tối hôm qua cô đổi điểm từ chỗ hệ thống, tiêu tốn không ít điểm nhiệm vụ.

Công năng đặc biệt, thuộc loại vật phẩm tiêu hao 1 lần.

Tí tách, tí tách, kim đồng hồ càng lúc càng nhanh, cho đến một điểm ranh giới.

Thời gian cùng không gian ở kia một cái chớp mắt phảng phất yên lặng.

Ngay sau đó, tích, tháp ——

Đồng hồ biến mất, bốn phía hết thảy cũng khôi phục bình thường.

“Tôi nói rồi, anh sẽ cảm kích tôi.” Nhạc Bạch Vi nhấp môi cười, cô phảng phất thấy được kết cục thê thảm của nữ nhân kia, “Anh nhớ kĩ, là tôi giúp anh đó.”

Đèn kéo quân hình ảnh từng màn hiện lên, từ mơ hồ đến rõ ràng.

Anh nhìn về phía Nhạc Bạch Vi, đôi mắt màu hổ phách không còn trong suốt sau khi vô số kí ức bị đánh thức, hơi thở vô hại sạch sẽ nháy mắt trở nên cực có cảm giác áp bách ——

Nhạc Bạch Vi cả người hô hấp cứng lại, trái tim dường như bị người gắt gao nắm lấy —— người đàn ông này, thực đáng sợ.

Một cảm giác rùng mình cùng hưng phấn mãnh liệt theo xương cùng bò lên trên da đầu, trong lòng càng sợ hãi.

So với Tần Hữu ôn tồn lễ độ, người đàn ông trước mặt này mới là mẫu người lý tưởng của cô.

“Ong —— ong ——”

Di động vang lên.

Thẩm Ly cúi đầu nhìn về phía trên màn hình biểu hiện liên hệ người ——

Tiếu Tiếu.