Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký

Chương 83: Xinh đẹp lúc ẩn lúc hiện

Chương 83: Âʍ ɦộ xinh đẹp lúc ẩn lúc hiện

Editor: demcodon

Ở cữ vào tháng 7-8 rất vất vả. Bạch Tuyết Thường dựa theo phong tục phương Đông tiến hành ở cữ điều dưỡng thân thể sau khi sinh con, phòng oi bức chỉ có ban ngày mới có thể rộng mở cửa sổ thủy tinh để đón ánh sáng.

Những người đàn ông của cô thật ra không ngại cái nóng oi bức, thay phiên nhau ở tẩm cung Nữ vương chăm sóc cô, thuận tiện chăm sóc trẻ sơ sinh.

May mắn thay, đứa bé được sinh ra trong vòng sáu tháng mang thai. Nếu như ở thế kỷ 21 mang thai mười tháng, cô sinh con liên tục giống con heo chẳng phải sẽ bị tra tấn đến phát điên sao.

Một tháng sau, Thương chuẩn bị một bữa tiệc đầy tháng ở trong rừng trái cây. Nhưng Bạch Tuyết Thường lại biết hôm nay là ngày cô và những người đàn ông của mình làʍ t̠ìиɦ tập thể.

Bạch Tuyết Thường vén vạt áo lên cho con uống sữa. Sau đó ôm nó dỗ ngủ. Bạch Diệc Đình, đây là tên cô đặt cho con trai nhỏ của mình. Tất cả các con trai của cô đều mang họ Bạch, người đàn ông thời tiền sử không có ý thức dòng họ nên làm cho cô nhặt được cái lợi.

Trẻ con mới một tháng tuổi uống sữa rất ít, dỗ nó ngủ xong vυ' của cô vẫn cứ căng khó chịu. Xem ra phải cho đàn ông của cô đến uống sữa.

Thời đại này những người đàn ông cho rằng sữa mẹ là nước thánh trên người phụ nữ, là cho bọn họ uống, trẻ con chỉ có thể uống sữa động vật.

Bạch Tuyết Thường tất nhiên không muốn. Sữa của cô nhất định phải cho con uống, đàn ông giành uống sữa của con trừ phi cô đồng ý. Nếu không thay đổi suy nghĩ thì lăn cho xa.

Nhưng lời đe dọa của cô không có hiệu quả với Vũ. Vũ ỷ vào y là con trai của Nữ vương có thể đi ngang dọc ở Tuyết Quốc. Cho dù lúc đối mặt với Bạch Tuyết Thường cũng thường xuyên phớt lờ mệnh lệnh của cô.

"Diệc Đình đã ngủ thì bỏ xuống đi! Ôm nhiều cũng vất vả." Vũ đi vào tẩm cung của Nữ vương nhìn thấy hình ảnh hạnh phúc ấm áp này. Đôi mắt xanh lá của y lộ ra nụ cười nhẹ, tiến đến ôm con trai khỏi vòng tay của Bạch Tuyết Thường, đặt trong nôi ở bên cạnh.

Đây là chiếc nôi do Lôi - con trai của Rambo làm, thằng nhóc kia làm nghề mộc vẫn luôn xuất sắc. Năm đó sau khi tộc Tê Giác giải tán, Bạch Tuyết Thường đưa một số đàn ông tộc Tê Giác cho những người phụ nữ tham gia vào Tuyết Quốc. Nhưng những người mạnh mẽ và thông minh như Rambo và Lôi vẫn ở lại.

Mặc dù tên tộc Tê Giác vẫn còn tồn tại, nhưng chỉ tồn tại trên danh nghĩa. Những người trưởng thành như Rambo vẫn còn nhớ thương tộc. Nhưng một người đàn ông mới trưởng thành như Lôi đều xem Tuyết Quốc là tộc của mình.

Bạch Tuyết Thường quỳ gối trước nôi nhìn gương mặt nhỏ đáng yêu của Diệc Đình. Đây là cục cưng lσạи ɭυâи mẹ con sinh ra, thoạt nhìn bình thường. Khóe môi cô hiện lên nụ cười nhẹ nhõm. Bỗng nhiên bầu ngực tê rần, rũ mắt nhìn xuống. Hóa ra Vũ đang bóρ ѵú của cô, phía dưới có một cái chén ở dưới vυ' cô.

Bàn tay to của Vũ bóp lấy một bầu vυ' của cô.

Xè xè xè... dòng sữa màu trắng chảy ra trong chén, rất nhanh vắt hơn nửa chén. Vũ bưng chén lên uống hết một hơi.

"Con đã bao nhiêu tuổi rồi còn cướp sữa của con trai uống?" Bạch Tuyết Thường nhíu mày nói.

"Con cũng là con trai của mẹ, mẹ không thể bất công." Vũ cười hì hì nói.

Bạch Tuyết Thường hơi xấu hổ.

"Hôm nay mẹ đã đầy tháng, mẹ, mẹ phải ở bên con!" Vũ ôm Bạch Tuyết Thường ngồi lên trên đùi mình, bóρ ѵú bà ở trong tay, cảm xúc mềm mại làm cho lòng y lập tức mềm mại lên. Vật dưới háng ngay lập tức cứng lên, cọ xát mông của bà.

Bạch Tuyết Thường vỗ tay Vũ tay nói: "Đừng quấy rối, chờ lát nữa cha con chuẩn bị tiệc đầy tháng cho Diệc Đình."

Một số tập tục của Tuyết Quốc là cô đề nghị, đều có ý nghĩa như một ngày kỷ niệm để chúc mừng. Hơn nữa, hôm nay còn là ngày làʍ t̠ìиɦ tập thể. Cô đều đưa ra rất nhiều người đàn ông của mình ra, nhưng còn 5-60 người cần làʍ t̠ìиɦ. Nhưng cô không thể thỏa mãn hết nhiều đàn ông như vậy trong một ngày, phải 2-3 ngày mới xong.

Bạch Tuyết Thường đứng dậy khỏi người Vũ đi ra cửa muốn đi ra ngoài. Cô không lo lắng Diệc Đình đột nhiên tỉnh lại, đối với đứa con trai này Vũ còn lo lắng hơn cô.

Cô đi đến cửa, đang muốn đẩy cửa ra ngoài thì bị Vũ ôm eo từ phía sau. Đầu của y chôn ở trên vai cô, khẽ cắn lỗ tai cô, rầu rĩ nói: "Mẹ, con muốn đυ. âʍ ɦộ của mẹ, đã thật lâu rồi con không có đυ. mẹ."

Y ăn chay đã lâu. Mặc dù có đôi khi mẹ sẽ khẩu giao và thủ da^ʍ cho bọn họ. Nhưng có chỗ nào mất hồn như đυ. âʍ ɦộ của bà chứ.

Bạch Tuyết Thường không thể thoát khỏi vòng tay của con trai, đành phải cho nó ôm.

"Con muốn đυ. âʍ ɦộ của mẹ, mẹ ơi, con muốn bắn tinh vào tử ©υиɠ của mẹ. Mẹ không phải rất thích tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông sao?" Tay Vũ ôm eo mẹ trượt đến trong đùi của bà, vén váy lên tìm kiếm nơi làm cho y mất hồn. Hàng năm giương cung bắn tên săn thú trong rừng làm cho ngón tay y rất thô ráp, mang theo vết chai trong lòng bàn tay moi móc, cắm vào rút ra âʍ ɦộ của bà... Dịch nhờn dọc theo ngón tay nhỏ giọt chảy xuống.

Mẹ của y thật sự không thể chịu nổi trêu chọc, dịch nhờn chảy thật nhiều.

"Mẹ, mẹ đang động dục." Vũ nhỏ giọng trêu đùa ở bên tai Bạch Tuyết Thường: "Mẹ đã thật lâu không được đàn ông đυ., âʍ ɦộ có phải rất ngứa hay không?"

Bạch Tuyết Thường cắn môi dưới, hai chân dang rộng ra, hùa theo ngón tay của con trai. Cô thật sự đã rất lâu không có hưởng thụ hương vị tìиɧ ɖu͙©. Con trai vừa trêu chọc nhẹ nhàng một cái cô đã biến thành một bãi nước.

Chỉ có nửa phút cô đã cao trào, cả người run rẩy, đứng cũng không vững, đôi tay ôm lấy cánh cửa phía trước. Nhưng điều đáng xấu hổ hơn là cô mất khống chế được, nướ© ŧıểυ có mùi tanh bắn ướt hết tay của Vũ, bắn tràn hai đùi của cô, dưới sàn nhà tụ thành một vũng.

"Mẹ, mẹ lại đi tiểu, thật nên đánh mông." Vũ vén váy của mẹ lên tát cho bà một cái thật mạnh trên mông.

"A ~!" Bạch Tuyết Thường hét lên chói tai co mông: "Con trai, đừng đánh mông mẹ, nó sẽ đau!"

Mỗi lần Vũ đánh mông cô đều dùng hết sức, cô không chịu nổi đau đớn như vậy.

"Mẹ để cho con đυ. âʍ ɦộ thì con sẽ không đánh mẹ." Vũ cởi váy của Bạch Tuyết Thường ra, một tay tánh cánh hoa cắm vào âʍ ɦộ của bà, một tay cắm vào cúc huyệt, cách một lớp màng mỏng tàn sát dữ dội trong cơ thể bà.

"A! Đừng..." Bạch Tuyết Thường kẹp lấy ngón tay trong âʍ ɦộ, con trai đang nhéo tử ©υиɠ của cô, muốn mạng, đau chết cô: "Đừng nhéo, con trai, mẹ để cho con đυ. âʍ ɦộ."

"Đây mới là mẹ tốt của con."

Khi cả người Bạch Tuyết Thường bị con trai quay lại mới phát hiện cả người y đã trần trụi, dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng bắt đầu nhỏ giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Đôi bàn tay to của Vũ nâng mông mẹ lên không trung.

Hai chân của cô lập tức kẹp eo y lại, đôi tay vòng ra sau cổ y. Mà dươиɠ ѵậŧ cương to của y đã cắm vào âʍ ɦộ cô.

Bạch Tuyết Thường "a" một tiếng dùng âʍ ɦộ kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ kia.

Vũ vừa đυ. tử ©υиɠ mẹ, vừa dùng lưỡi của y quét qua từng ngóc ngách trong miệng bà. Sau đó cuốn lưỡi thơm ngát của bà qua miệng mình lặp lại liếʍ mυ'ŧ và dây dưa.

Quyền chủ đạo tất cả ở trên người con trai, Bạch Tuyết Thường chỉ có phần rêи ɾỉ, há miệng thơm để cho con trai bá đạo hôn dữ dội.

Bạch Tuyết Thường yêu đứa con trai này, giống như cô yêu Thương và Ưng, là tình yên nam nữ, là tình yêu vợ chồng. Cô thích đứa con trai này mạnh mẽ độc đoán và mặc kệ tất cả đυ. cô giống như cưỡиɠ ɧϊếp.

"Ưʍ... a a... đừng... con trai nhẹ... một chút..." Bạch Tuyết Thường bị con trai hôn miệng phát ra tiến cầu xin mơ hồ, cả người ngày càng gấp. Lúc đầu hiện lên một tia ánh sáng trắng thì bị nó đυ. đến cao trào. Cơ thể căng chặt kẹp dươиɠ ѵậŧ con trai trong cơ thể, vẫn lấy tư thế này phối hợp làʍ t̠ìиɦ với con trai.

"Bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, sao hai người còn chưa đi ra?" Giọng của Thương vang lên ngoài cửa.

Đi theo phía sau ông chính là Ưng và Huy. Ba người đàn ông nhìn thấy hai mẹ con làʍ t̠ìиɦ đều sửng sốt. Hôm nay chẳng những là tiệc đầy tháng của Diệc Đình, cũng là ngày Bạch Tuyết Thường làʍ t̠ìиɦ tập thể với tất cả đàn ông, không nghĩ tới Vũ lại ở chỗ này quấn lấy mẹ chăm sóc đặc biệt.

"Con sắp bắn rồi, mọi người... chờ đã..." Sắc mặt Vũ đỏ lên, dươиɠ ѵậŧ cắm trong âʍ ɦộ của mẹ càng nhanh, mỗi một cái đều cắm vào tử ©υиɠ.

Âʍ ɦộ này, từ ngày ấy phá thân xử nam của y đã bị y đυ. hơn trăm lần. Y đã quen không thể quen hơn, dươиɠ ѵậŧ cắm thẳng vào tử ©υиɠ cảm giác tuyệt vời không sao tả xiết, thật sướиɠ.

Vũ trừng to đôi mắt xanh lá, hết sức chăm chú nhìn âʍ ɦộ bị mình đυ. kia. Mỗi một cú chạm sâu vào đều làm cho y sôi trào nhiệt huyết. Lúc đến cao trào y hét lớn lên, bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng của mình vào trong tử ©υиɠ của mẹ. Y bắn khoảng một phút mới cảm thấy tử ©υиɠ kia rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của y. Lúc này mới rút dươиɠ ѵậŧ ra.

Bạch Tuyết Thường đã không đứng được, ôm lấy eo Thương trượt xuống sàn nhà.

"Con đi múc một chậu nước ấm đến đây." Thương ôm Bạch Tuyết Thường lên nói với Huy đứng bên cạnh.

"Dạ!" Huy duỗi tay bóρ ѵú Bạch Tuyết Thường mấy cái mới miễn cưỡng đi ra ngoài. Một lát sau dùng chậu đồng bưng một chậu nước ấm tiến vào.

Thương ôm Bạch Tuyết Thường ngồi trên sàn nhà. Ưng mở hai đùi của cô moi tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong âʍ ɦộ ra, dùng nước rửa sạch sẽ.

"Thoải mái không?" Đôi mắt xanh dương của Ưng chớp chớp mỉm cười hỏi, lấy một cái khăn màu trắng lau khô âʍ ɦộ của cô.

"Rất thoải mái." Đôi mắt đen của Bạch Tuyết Thường lóe nhu ánh sáng nhẹ nhàng, ngẩng đầu nhìn sang Diệc Đình còn đang ngủ trong nôi nói: "Ai ở lại trông con?"

"Tất nhiên là Vũ ở lại, ai kêu nó ăn vụng chứ." Huy tức giận bất bình nói.

Bạch Tuyết Thường từ khi mang thai đến sinh con mọi người đều chịu đựng du͙© vọиɠ. Hôm nay đều muốn ăn mặn lại bị Vũ cướp đầu tiên.

"Vũ ở lại trông con." Thương nói xong ôm Bạch Tuyết Thường lên đi ra ngoài tẩm cung. Ưng và Huy đi theo sau. Vũ không nói gì, cho dù kêu y bỏ qua con trai Diệc Đình của mình y quả quyết không muốn.

"Con vẫn chưa mặc quần áo, ba ba!" Bạch Tuyết Thường nhắc nhở Thương.

Tiệc đầy tháng được tổ chức ở trong rừng trái cây, chỉ có ông và những người đàn ông của cô mới có thể tiến vào. Những đứa trẻ như Vân Đình và Shady không thể tiến vào. Nhưng cô lo lắng trên đường đi sẽ gặp được bọn nó.

"Hôm nay là ngày làʍ t̠ìиɦ tập thể. Cho dù con mặc cũng phải cởi sạch, không bằng cứ không mặc." Thương mỉm cười nói, kỳ thật ông có lòng ích kỷ.

Cô sinh con trai, ông không bỏ được bọn nó sống với người phụ nữ khác. Nên ông thay cô giữ bọn nó lại. Thương không hiểu được cách nói lσạи ɭυâи của Bạch Tuyết Thường. Con trai được thụ thai từ trong tử ©υиɠ mẹ, bắn tinh vào ở bên trong là bình thường.

"Nhưng mà..." Sắc mặt Bạch Tuyết Thường khó xử, khóe mắt liếc nhìn chung quanh, nhìn thấy Vân Đình và Shady dẫn theo bọn nhỏ luyện tập bắn tên trên quảng trường.

Trong đám nhóc còn có mấy đứa con trai cô sinh cho đám người Alex và Rockning. Bạch Tuyết Thường nhanh chóng ôm lấy ngực mình, làm bầu ngực bị khuỷu tay che dấu.

Nhưng mà Thương cố ý làm bọn nhỏ nhìn thấy cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mẹ. Tay ông nhẹ nhàng đẩy một cái hất tay của Bạch Tuyết Thường ra, làm cặρ √υ' của cô run lắc lộ bên ngoài. Tiếp theo ông đổi tư thế ôm cô, dùng cách xi tiểu đưa phần trước của cô vào trong tầm mắt bọn nhỏ, đôi tay đỡ dưới khuỷu chân cô, tách hai cặp đùi thon dài ra.

Sắc mặt Bạch Tuyết Thường hoảng loạn, dùng sức khép hai chân lại. Nhưng sức lực của Thương quá lớn cô không thể dùng sức chống lại. Cứ như vậy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© mở rộng, đưa âʍ ɦộ của mẹ em lộ ở trong tầm mắt mấy đứa con trai.

Trời ơi, mấy đứa con trai của cô đều nhìn thấy âʍ ɦộ của cô.

Vân Đình và Shady đi đến phía trước mọi người, thấy Thương ôm mẹ đi qua trước mặt. Âʍ ɦộ hồng hào kia bọn nó chưa bao giờ gặp qua. Không đúng, bọn nó đã gặp qua, nam nữ thời tiền sử có thể làʍ t̠ìиɦ mọi lúc mọi nơi.

Bọn nó thường thấy cảnh làʍ t̠ìиɦ ở trên quảng trường. Âʍ ɦộ của phụ nữ khác là đen và lông rậm rạp, giống mông con khỉ. Chỉ có âʍ ɦộ của Nữ vương Tuyết Quốc là trong suốt như pha lê, hồng hào xinh đẹp, tỏa ra hương thơm, đẹp như ngọc, lộ ra nhụy hoa bách hợp.

"Ba ba, con muốn đυ. âʍ ɦộ của mẹ, con muốn mẹ làm vợ của con." Vân Đình nhịn không được, khi Thương ôm Bạch Tuyết Thường đi qua trước mắt. Cậu đứng ra chặn đường đi của Ưng, giữ chặt cánh tay hắn, mặt mũi tràn đầy cầu xin.

"Ba đề cập với mẹ đi, con muốn đυ. âʍ ɦộ của bà. Con biết mẹ thích uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ xử nam, con muốn đυ. miệng của mẹ, đưa lần đầu tiên trong đời cho mẹ uống vào trong bụng."

"Còn con nữa, con cũng muốn đυ. âʍ ɦộ của mẹ." Shady cầu xin. Hắn là một đứa con trai trầm ổn, lúc này cũng không nhịn được, nhìn âʍ ɦộ xinh đẹp của mẹ lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt. Chỉ cần là một người đàn ông trưởng thành đều không nhịn được muốn đυ..

Ưng trầm ngâm một lát: "Hai đứa chịu đựng một chút, ba hứa với hai đứa, nhiều nhất hai ngày sẽ làm cho hai đứa đυ. mẹ mình."

"Thật sao?" Shady và Vân Đình ngạc nhiên thích thú.

"Thật sự, ngày mốt tắm rửa cả người sạch sẽ, việc còn lại ba sẽ sắp xếp." Ưng nói xong nhấc chân đuổi theo Thương và Bạch Tuyết Thường.

Hôm nay là ngày Bạch Tuyết Thường làʍ t̠ìиɦ tập thể với đàn ông. Vì để cho Shady và Vân Đình ký ức phá thân khó quên, hắn muốn sắp xếp ngày làʍ t̠ìиɦ riêng thuộc về bọn nó.