Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký

Chương 46: Khát Vọng Của Đàn Ông Tộc Tê Giác Với Phụ Nữ

Editor: demcodon

"Tộc Rắn mấy người mới là cầm thú." Rambo không cam lòng chửi.

Jie lười giơ tay chỉ vào gã, tầm mắt chuyển về phía Bạch Tuyết Thường: "Loại người thô bạo như thế mà em cũng chịu đựng được. Tuyết, về tộc Rắn với anh đi. Em có bản lĩnh như vậy mẹ anh nhất định sẽ thích em."

Rambo giận dữ, cầm một thanh gỗ lên muốn đánh hắn.

Bạch Tuyết Thường chặn giữa hai người.

Đôi mắt đỏ của Rambo hiện lên một tia ghen tuông: "Người đẹp, tại sao em đứng về phía hắn?"

Bạch Tuyết Thường liếc mắt nhìn gã một cái mới nói với Jie: "Mẹ anh tại sao sẽ thích tôi, chẳng lẽ tộc Rắn mấy anh không có người thừa kế thích hợp à?"

Sắc mặt của Jie hơi xấu hổ: "Anh có ba người chị, mẹ nói mấy chị ấy chỉ có đầu không có não, lo liệu mọi chuyện trong bộ lạc còn không bằng một con chó đực. Nếu giao bộ lạc cho mấy chị ấy sẽ làm cho tộc nhân xui xẻo."

"Tộc Rắn hẳn là có rất nhiều phụ nữ phải không?"

"Tộc Rắn là tộc lớn, dân cư hơn 200, bà già và bé gái có đến 3-40 người."

Bạch Tuyết Thường hơi kinh ngạc, giống cái thời tiền sử là giống loài thưa thớt. Đường Bộ chỉ có 7-8 phụ nữ, tộc Tê Giác ngay cả một người cũng không có. Tộc Rắn lại có 3-40 người.

Trời cao không khỏi quá không công bằng.

Nhưng Ưng đã nói qua, Đường Bộ không có nhiều năm lịch sử. Mười mấy năm trước đại tù trưởng dẫn theo đàn ông của bà rời khỏi bộ tộc ban đầu chạy ra ngoài lăn lộn. Bởi vì tên bà có một chữ Đường nên được các bộ tộc xung quanh gọi là Đường Bộ.

Môi trường tự nhiên khắc nghiệt không có lợi cho sự sống còn của một số ít người. Đường Bộ vì sự phát triển không ngừng chấp nhận đàn ông bị trục xuất khỏi mấy bộ lạc khác. Nhưng cũng không phải người nào cũng có tư cách, đàn ông không có khả năng làm việc sẽ không được chấp nhận.

Vợ cũ của Ưng và Thương đã chết không có chỗ dựa vào. Mấy năm trước dẫn theo Huy gia nhập Đường Bộ.

"Phụ nữ là pháp bảo cho bộ lạc phát triển. Tộc Rắn hiểu sâu sắc điều này nên mỗi một người đàn ông tộc Rắn đều phải dùng mạng sống của mình để bảo vệ sự an toàn của chủ nhân." Jie khinh thường liếc mắt nhìn Rambo một cái: "Tộc Tê Giác ban đầu có rất nhiều phụ nữ, đáng tiếc mấy người đàn ông quá cầm thú đυ. chết hết phụ nữ."

Đυ.... đυ. chết! Trong đầu Bạch Tuyết Thường hiện lên sau khi bị bắt cóc lần lượt bị cưỡиɠ ɧϊếp thì sắc mặt trắng bệch.

"Thằng nhóc tộc Rắn kia, cậu muốn chết à?" Rambo giận dữa dùng gậy gỗ trong tay đập mạnh tới.

Jie nói ra đã có phòng bị, bỏ chạy như tia chớp. Những anh em của hắn cầm lấy thanh gậy gỗ, ngước mắt lên và đứng với tư thế quyết đấu.

"Chủ nhân đừng nghe hắn nói dối, bọn anh sẽ không đυ. chết em." Đôi mắt Ellen lộ vẻ hoảng loạn. Y rất để ý suy nghĩ của nữ chủ nhân, đôi tay ôm lấy eo của cô gái xinh đẹp.

Bạch Tuyết Thường đẩy y ra, trừng mắt liếc nhìn Rambo bướng bỉnh một cái: "Bây giờ tôi chỉ nói một câu, khi tôi làm đại tù trưởng tộc Tê Giác thì ngoan ngoãn nghe mệnh lệnh của tôi. Nói cách khác, vị trí đại tù trưởng này để cho anh làm thì thế nào?"

"Để anh làm......" Rambo ngạc nhiên: "Không có khả năng, không có người phục anh." Chưa từng có đàn ông làm đại tù trưởng, tộc nhân sẽ bởi vì vị trí này đánh vỡ đầu.

"Vậy anh đi ngồi xổm một bên cho tôi, không có mệnh lệnh của tôi còn dám đánh, cẩn thận tôi kêu Ellen và Moses đánh bể đầu anh." Bạch Tuyết Thường quay đầu lại nhìn dáng vẻ của ba người đàn ông Ellen, Moses và Joe: "Mấy anh nghe mệnh lệnh của đại tù trưởng là tôi hay là nghe mệnh lệnh của anh chàng này?"

"Đương nhiên nghe lời của đại tù trưởng." Ba người đàn ông đồng thanh nói.

"Anh nghe thấy không, Rambo?" Giọng Bạch Tuyết Thường lạnh lùng.

Rambo xụ mặt ngồi xổm sang một bên.

Người đàn ông thô bạo vạm vỡ như một con trâu chịu nghe lời, Bạch Tuyết Thường hơi ngạc nhiên.

"Mọi người bỏ vũ khí xuống đi, có Tuyết ở đây Rambo không có can đảm đánh." Jie cười ha ha ném gậy gỗ. Mấy người đàn ông tộc Rắn đều buông vũ khí, bọn họ mới không sợ Rambo. Mười mấy người đánh với bốn người còn đánh không lại thật sự sống uổng phí.

Lúc mấy người đàn ông tộc Rắn chuẩn bị rời đi. Jie nói với Bạch Tuyết Thường: "Em đi với anh về tộc Rắn đi! Tuyết, anh đồng ý cả đời kính em, yêu em, làm người đàn ông em cảm thấy tự hào."

"Chủ nhân của anh sẽ đồng ý cho anh ở bên tôi à?"

"Chủ nhân của anh là mẹ của anh. Năm anh 12 tuổi trở thành một trong những 30 người đàn ông của mẹ, mẹ không có kiểm soát suy nghĩ của anh. Bà nói làʍ t̠ìиɦ với con trai vì muốn làm sâu sắc thêm mối quan hệ gia đình. Nếu tương lai con trai có thích cô gái nào sẽ tôn trọng cuộc sống nó đã lựa chọn."

Mấy người đàn ông tộc Rắn đi rồi.

Bạch Tuyết Thường lại ngơ ngẩn nhìn bóng dáng Jie biến mất ở sau dãy núi lắc đầu. Người khác sống như thế nào là quyền của người khác, liên quan gì chuyện của mình.

* * *

Trưa hôm đó đã đến tộc Tê Giác.

"Trong tộc vốn dĩ có hơn 200 người. Từ khi phụ nữ chết sạch một số người đàn ông đến bộ lạc khác, ở lại hoặc là già yếu hoặc là thanh niên trai tráng không muốn rời đi, cũng có hơn 100 người." Rambo giải thích.

Phải làʍ t̠ìиɦ với hơn 100 người đàn ông à? Bạch Tuyết Thường tương đối để ý vấn đề này.

Đàn ông tộc Tê Giác thật xa đã nhìn thấy Rambo ôm một cô gái xinh đẹp trở về. Mấy người đàn ông sôi trào lên, vừa múa vừa hát, náo nhiệt giống như ăn tết.

Rambo cởi hết đồ lót của Bạch Tuyết Thường, dùng tư thế xi tiểu ôm cô lên bày cho mỗi một người đàn ông nhìn thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của phái nữ, đi đến trước mặt ai thì người đàn ông đó lập tức chui đầu vào âʍ ɦộ cô liếʍ mạnh một cái.

Cho đến khi hơn 100 người đàn ông liếʍ xong thì dịch nhờn chảy ra tràn lan từ âʍ ɦộ, dịch nhờn từ rãnh mông chảy xuống mặt đất. Mặc dù Rambo đã dặn dò phải tuân theo trật tự, vẫn có đàn ông lớn gan lau dịch nhờn dính sau mông cô đưa vào trong miệng liếʍ.

Cảm xúc của mấy người đàn ông rất kích động, giống như mấy đời chưa thấy qua phụ nữ, có người mới vuốt mấy cái đã bắn.

Rambo kêu người kéo người vừa bắn kia ra khỏi đám đông. Sau đó không có ai lại thủ da^ʍ.

"Để cho bọn họ thủ da^ʍ không được sao?" Cô thật sợ bị bọn họ đυ. chết.

"Chỉ có chủ nhân mới có thể để cho bọn họ thủ da^ʍ. Chủ nhân không lên tiếng, bọn họ thủ da^ʍ chính là có tội." Ellen nói.

Như vậy à? Vì mạng nhỏ, lúc làʍ t̠ìиɦ cô chỉ có thể để cho bọn họ thủ da^ʍ trước.

Trước hang có một cây lớn mấy trăm năm. Dưới tàng cây trải da thú.

Rambo ngồi trên da thú đặt Bạch Tuyết Thường nằm xuống. Ellen và Moses nắm lấy hai chân xinh đẹp tách ra, cặp mông được Rambo nâng cao ở trong tay.

Joe ngồi một bên đầu Bạch Tuyết Thường, dùng một sợi dây thừng da thú trói chặt hai tay cô lêи đỉиɦ đầu.

Bạch Tuyết Thường nhìn đàn ông vây quanh dày đặc trong lòng sợ hãi, tay quơ muốn tránh sợi dây thừng: "Joe, đừng trói hai tay có được không?"

"Đây là nghi thức."

Nghi thức! Cô cảm thấy mình chính là tế phẩm.

Joe để cho sống lưng của cô dựa trên đùi mình, như vậy có thể làm cho cặρ √υ' cao ngất lên. Hai tay hắn nâng cặρ √υ' lên hơi lắc, vυ' tạo nên những cơn sóng lóa mắt.

Mấy người đàn ông thở hổn hển hết đợt này đến đợt khác, tranh giành tiến về phía trước.

"Vẫn là quy tắc cũ, trẻ con đến trước. Thanh niên trai tráng chờ ngày mai, người già xếp đến cuối cùng. Ai dám không nghe lời rối loạn quy củ thì tôi sẽ hủy bỏ tư cách của người đó."

Mấy người đàn ông ngoan ngoãn một chút.

Ellen thấy mặt mũi Bạch Tuyết Thường tràn đầy biểu cảm bất lực thì xoa xoa vυ' cô: "Ban đầu chỉ là một đám trẻ con chưa từng thấy qua phụ nữ, đυ. vài cái đã bắn, không phải sợ. Anh đã thương lượng với Rambo, tuyệt đối không tổn thương em. Ngày mai để cho mấy người đàn ông thủ da^ʍ trước, chờ đến khi sắp bắn mới làʍ t̠ìиɦ với em."

Vậy tại sao trói cô lại? Ellen nói làm cô hơi an tâm, ít nhất sẽ không có bị đυ. chết.

Một nhóm bé trai hơn 10 tuổi vây lại đây. Khi thấy bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© xinh đẹp của phái nữ đôi mắt đều nhìn thẳng, quỳ chung quanh cô một vòng. Tay đặt lên làn da trắng hồng chậm rãi ma xát, giống như vuốt ve một cánh hoa, sợ mạnh một chút thì làm tổn thương cánh hoa.

Vẫn là trẻ con tương đối đáng yêu! - Bạch Tuyết Thường nghĩ thầm.

"Bóρ ѵú, kéo nụ hoa, hôn âʍ ɦộ thì đến lượt người khác. Bây giờ chưa đến lúc đυ. kiên trì một chút. Chờ hôn xong rồi lại khai trai* cho mấy đứa." Rambo chỉ vào một đứa nhỏ nhất: "Xếp theo số tuổi, Lôi, con hôn trước đi."

(*Khai trai: lần đầu tiên quan hệ tìиɧ ɖu͙©.)

"Lôi là con trai Rambo, năm nay 12 tuổi." Ellen giải thích ở bên tai Bạch Tuyết Thường: "Những bé trai này còn nhỏ, chưa từng đi ra khỏi tộc Tê Giác. Em là người phụ nữ đầu tiên bọn nhỏ nhìn thấy. Trước đó anh thương lượng với Rambo, trước tiên để bọn nhỏ hôn âʍ ɦộ của em, tìиɧ ɖu͙© tăng vọt bắn nhanh."

Bạch Tuyết Thường gật đầu, ánh mắt vẫn mơ hồ. Bởi vì hai chân mở rộng, lỗ nhỏ hồng hào mở miệng ra. Rambo lòng ngón tay khảy nhẹ âm đế, một dòng dịch nhờn trong suốt từ lỗ nhỏ chảy ra cửa.

Gã rất hài lòng: "Con trai, đây là phụ nữ. Trước tiên con hôn âʍ ɦộ, chờ tất cả tụi con hôn xong thì để cho cô ấy phá thân lần tiên của con. Nhớ kỹ, không được thủ da^ʍ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần đầu tiên trong đời con phải bắn vào trong tử ©υиɠ phụ nữ."

Lôi run rẩy quỳ giữa hai chân cô gái xinh đẹp, chui đầu vào âʍ ɦộ phái nữ cắn một bên môi âʍ ɦộ kéo vài cái, không dám dùng sức, sức giống như mèo con.

Bạch Tuyết Thường hơi ngứa, cảm thấy hai tay Lôi đang ma sát nhẹ trên đùi và bụng cô, đôi mắt rũ xuống. Dươиɠ ѵậŧ che đậy dưới da thú của cậu lộ ra một đoạn cứng rắn.