Editor: demcodon
Tình huống kế tiếp là Thương ôm nữ chủ nhân để chân cô kẹp lên hông mình. Dươиɠ ѵậŧ ông nhô lên cắm vào lỗ phía trước của cô. Ông nâng cánh mông cô lên vừa đi vừa dùng dươиɠ ѵậŧ của mình đâm thọc vào trong cổ tử ©υиɠ của cô.
Ông yêu sâu sắc cô gái xinh đẹp của mình. Toàn bộ tâm trí đều đặt trên người cô. Khi hai người vợ cũ còn sống, ông trước nay cũng chưa từng ham muốn tìиɧ ɖu͙© như vậy.
Trên đường đi, người đàn ông tráng niên cao lớn đυ. mạnh vào cơ thể nhỏ xinh của cô gái ôm trên hông mình.
Tiếng gào rống và rêи ɾỉ hết đợt này đến đợt khác.
Mấy người đàn ông khác không chịu nổi loại tra tấn này, dươиɠ ѵậŧ cương cứng chống cao lên. Thỉnh thoảng đi qua dùng tay bóp mông cô, có người xoa bóρ ѵú cô, kéo dài nụ hoa.
Hai tay của Bạch Tuyết Thường vòng qua cổ Thương, cảm nhận được qυყ đầυ to của ông cắm vào cổ tử ©υиɠ của mình. Trước kia cô xem trang web sεメ có nghe nói đến từ "làʍ t̠ìиɦ tử ©υиɠ".
"A... quá sâu... ba ba... tử ©υиɠ... sẽ cắm xuyên."
"Chính là muốn cắm xuyên con... đứa nhỏ... con là của ta... ô... cục cưng của ta... vẫn luôn chặt như vậy..." Cặp mắt xanh lá của Thương càng thêm u ám, cúi đầu hôn lấy cục cưng của mình, đầu lưỡi vói vào trong khoang miệng của cô hút nước miếng nuốt. Nước miếng của cục cưng vẫn luôn ăn ngon như vậy.
"Ô ô..." Tay của ai cắm vào trực tràng cô? Một ngón, hai ngón, ba ngón tay...
Mông Bạch Tuyết Thường hơi căng thẳng kẹp lấy ngón tay bên trong. Cô liếc mắt nhìn thì ra là Ưng.
"Đừng kẹp, để cho anh thông cho em." Hắn thâm tình nói.
Bạch Tuyết Thường gật đầu, nhưng đột nhiên cả người run lên. Tử ©υиɠ chảy ra rất nhiều dịch nhờn, toàn bộ tưới lên qυყ đầυ to kia.
Cô lại cao trào, chẳng những kẹp chặt ngón tay trong trực tràng còn kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ trong âʍ ɦộ.
Cô ngước lên đôi mắt yếu ớt nhìn mấy người đàn ông. Dươиɠ ѵậŧ của bọn họ vẫn đang cương cứng khủng khϊếp.
Mấy người đàn ông của cô không có mệnh lệnh của cô sẽ không không biết xấu hổ mà thủ da^ʍ.
"Tôi ra lệnh cho mấy người, sau này có thể thủ da^ʍ cho tôi xem. Nhưng vào lúc cuối cùng bắn tinh lên người tôi, hoặc là cắm vào trong cơ thể tôi."
"Tại sao đưa ra mệnh lệnh như vậy?" Ưng hỏi.
"Mấy người kéo dài quá lâu, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ tôi đều rất vất vả. Sau này lúc làʍ t̠ìиɦ có thể thủ da^ʍ. Nhưng lúc cuối cùng tôi sẽ cao trào vì mấy người."
Ưng gật đầu, tương lai đàn ông làʍ t̠ìиɦ với chủ nhân sẽ càng nhiều. Thủ da^ʍ trước, sau đó bắn tinh vào trong cơ thể chủ nhân cũng là biện pháp không tệ: "Mấy người có nghe được lời chủ nhân dặn dò không?"
Mấy người đàn ông đều gật đầu.
"Có thể thủ da^ʍ, nhưng phải thủ da^ʍ trước mặt chủ nhân, để cho chủ nhân cao trào vì mấy người. Nếu tôi phát hiện ai lén lút thủ da^ʍ sẽ lập tức đuổi ra bộ lạc, không, là đuổi ra Tuyết Quốc. Đúng không Nữ vương?" Một tay Ưng cầm dươиɠ ѵậŧ thô to của mình, vừa nói với cô gái xinh đẹp quấn trên hông cha.
Bạch Tuyết Thường gật đầu: "Có thể gọi tôi là Nữ vương bệ hạ, cũng có thể gọi tôi là bệ hạ. Về sau tôi dạy cho anh hình thành quốc gia, học vấn kinh tế, chính trị và quân đội. Nhưng bây giờ chúng ta ít người, tương lai người nhiều sẽ không... không... a..."
Thương đang trêu đùa âm đế của cô, dùng dươиɠ ѵậŧ thô to của ông chậm rãi thọc vào cổ tử ©υиɠ cô.
"A... ba ba... ba ba..." Bạch Tuyết Thường cúi đầu hôn lên bộ ngực săn chắc của ông, vươn đầu lưỡi liếʍ qua lại một bên vυ', há răng gặm cắm nụ hoa nhỏ trong miệng.
"Ôi... cục cưng... cục cưng... để cho ba ba đυ. con..."
Cổ tử ©υиɠ bị dươиɠ ѵậŧ thô to đâm thọc mạnh mẽ, sợ cô đau đớn nên không dùng nhiều sức.
Mấy người đàn ông khác đều bắt đầu thủ da^ʍ, cầm dươиɠ ѵậŧ dưới háng vuốt ve. Chỉ có Huy không có thủ da^ʍ.
Bạch Tuyết Thường liếc mắt nhìn: "Huy, tại sao cậu không thủ da^ʍ?"
Huy bướng bỉnh lắc đầu: "Tôi tổng cộng chỉ mới cao trào mấy lần, chỉ có làʍ t̠ìиɦ với em mới vui vẻ. Tôi không cần thủ da^ʍ, tôi chỉ cần em."
Ha ha, cậu bé thật đáng yêu. Khóe mắt Bạch Tuyết Thường đảo qua thấy David cũng không thủ da^ʍ.
David cũng từ cậu bé trở thành đàn ông không bao lâu. Sau này cô phải cho hai cậu bé này, không, phải là đàn ông nhiều tình cảm hơn.
Lúc đi vào bờ sông. Thương và bệ hạ của mình cùng nghênh đón cao trào.
Bạch Tuyết Thường lại bắt đầu làʍ t̠ìиɦ một vòng mới với mấy người đàn ông. Giống như chó bò trên bờ sông, để cho đàn ông của cô tiến vào từ phía sau. Bởi vì trên đường đi đều thủ da^ʍ nên bọn họ không kiên trì được bao lâu, chưa đến nửa tiếng trong cơ thể cô rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Cả người cô dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, Alley bắn nóng nảy, chưa kịp cắm vào cơ thể nàng đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên đầu cô.
Thương dùng những tϊиɧ ɖϊ©h͙ đó làm cho cơ thể cô dễ chịu, ôm đến giữa David và Huy để cho bọn họ kẹp cô trước sau.
Bọn họ lấy đầy hai lỗ trước sau của cô, rót vào lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙. Cô mới bị Thương ôm xuống.
Ông để cho bệ hạ của mình bò trên đùi, ngón tay cắm vào cúc huyệt moi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc bên trong ra, lại dùng nước sạch rửa.
Rửa lỗ sau xong xoay người lại, Ares và Carlos mỗi người tách hai cái đùi dài đẹp của cô ra, âʍ ɦộ lộ trước ttafm mắt mười mấy người đàn ông.
Bọn họ từng người rửa sạch cho cô. Từng người nằm xuống dùng môi ngậm một bên âʍ ɦộ, dùng răng gặm nhẹ âm đế, dùng đầu lưỡi chui vào lỗ nhỏ hôn không ngừng.
Nữ vương xinh đẹp Tuyết Quốc - Bạch Tuyết Thường lại bị mấy người đàn ông của mình hôn đến cao trào, dịch nhờn chảy ra bị liếʍ ăn sạch sẽ.
Xuyên qua mấy ngày, dịch nhờn của cô đã không còn vị mặn. Tại sao bọn họ còn thích như vậy?
Lúc quay về, hàng trăm túi lưới trái cây buộc lại trên lưng voi ma mυ'ŧ. Mỗi túi lưới chứa được mấy chục ký, trên trăm túi lưới tổng cộng có mấy ngàn ký trái cây.
Bạch Tuyết Thường ngồi ở trên lưng voi ma mυ'ŧ lo lắng hỏi Ưng bên cạnh: "Chở nhiều trái cây như vậy voi ma mυ'ŧ có đồng ý không?"
Ngọn núi chủ nhân ngồi là đàn voi chứ không phải là con người.
"Mấy ngọn núi mọc đầy trái cây như vậy, quái thú bốn chân ăn không hết nhiều như vậy. Hơn nữa không đến mấy ngày, trái cây chín rụng xuống đất sẽ hư thối. Mỗi năm trái cây thối rữa khắp nơi có một làn hương rất kỳ lạ, thu hút đám bướm kết bè kết đội đến."
"Mùi hương gì sẽ thu hút bướm?" Bạch Tuyết Thường tò mò hỏi.
"Không biết, bướm sẽ kết thành một chuỗi giống như sợi dây dài bay lên tới, cũng không có dáng vẻ lượn trái lượn phải." Ưng hoang mang lắc đầu.
"Thì ra là thế..." Bạch Tuyết Thường mở to mắt to, dùng tay gõ đầu: "Trời ơi, tôi thật ngốc."
Hóa ra trái cây trải qua lên men hình thành mùi rượu thu hút rất nhiều bướm.
Trước kia xem qua tình huống tương tự ở trên tivi. Miền nam Trung Quốc có một khu rừng tự nhiên, sau khi trái cây chín thục sẽ lên men thành rượu, thu hút rất nhiều bướm uống rượu. Những con bướm đó đều là sâu rượu.
"Tại sao em lại ngốc?" Ưng cười. Bệ hạ của hắn không biết thông minh đến mức nào, dạy hắn nguyên lý đòn bẩy cứu con của quái thú bốn chân, khơi dậy thiện cảm của thú mẹ mới làm bạn với chúng nó, có được những lợi ích tuyệt vời.
"Có chuyện gì vậy, thưa bệ hạ?" Jesse quay đầu lại hỏi, hắn thích cách xưng hô mới của chủ nhân.
"Không có việc gì." Bạch Tuyết Thường cười: "Trở về tôi sẽ dạy mấy người làm một loài đồ uống thú vị."
"Đồ uống?" Thương tò mò hỏi. David, Carlos, Ares cũng chen đến hỏi.
"Loại đồ uống này mùa đông uống vào sẽ chống lạnh, cơ thể không thoải mái cũng có thể uống một chút. Nhưng không thể uống nhiều. Tóm lại là một thứ rất ngon."
Làm ra được rượu thì có thể bán ra, có thể dùng để kiếm lợi ích tài chính. Đàn ông của cô không cần phải mạo hiểm mạng sống ra ngoài săn thú nguy hiểm.
Đương nhiên, đó là một loại hoạt động để thể xác và tinh thần giải trí. Thỉnh thoảng cũng có thể ra ngoài săn thú, dạo núi gì đó. Đàn ông không nên rảnh rỗi, đàn ông rảnh rỗi sẽ biến thành phế vật.