Trùng Sinh Chi Đô Thị Cuồng Tiên

Chương 23: Đồng Nát Sắt Vụn

Dưới sự chỉ dẫn của Mạc Vân Nghị, Tần Hiên đi vào một toà nhà ở giữa sườn núi của Thanh Thủy sơn trang.

Toà nhà này ngày thường căn bản sẽ không mở ra cho người ngoài, trừ phi là tiếp đón người thân phận cực tôn cực quý.

Hôm nay, rõ ràng tòa nhà này đã chuẩn bị sẵn sàng

Đi vào trong tòa nhà, Mạc Tranh Phong, Mạc Thanh Liên đều ở chỗ này, còn có một người chắp tay đứng, người này nhìn khoảng hơn 40, trên mặt có chút kiêu ngạo.

“Tần tiên sinh!”

Mạc Tranh Phong cùng Mạc Thanh Liên vội vàng đứng dậy.

Tần Hiên khẽ gật đầu, không để bụng, ngồi bên cạnh Mạc Tranh Phong.

“Tần tiên sinh, vị này là đệ tử của Lâm Hải đại sư phong thủy Trần Phù Vân, Lý Văn Thao, Lý tiên sinh!” Mạc Tranh Phong ôn hòa giới thiệu người trung niên kia cho Tần Hiên.

Lý Văn Thao khẽ liếc nhìn Tần Hiên, cũng không để ý tới, lẳng lặng đứng ở một bên, thái độ có chút kiêu căng.

Mạc Tranh Phong biểu tình cứng lại, cũng không có nửa điểm bất mãn, cười nói: “Pháp khí hôm nay, chính là bút tích của Trần Phù Vân Trần đại sư, mỗi một món đều là tinh phẩm.”

Tần Hiên càng không nhìn về phía Lý Văn thao, thái độ này khiến cho Lý Văn Thao trong lòng tức giận.

Phong thuỷ đại sư ở Hoa Hạ có địa vị cực cao, cho dù ngươi là vương công quý tộc hay là quan chức nổi tiếng, đều không thể thiếu phong thủy. Cả hai miền Nam Bắc đều hết lòng tin vào phong thủy, đại sư phong thủy phương Nam tu luyện âm dương, ngũ hành, còn đại sư phong thủy phương Bắc thì luyện về tìm long mạch, xem thủy, điểm huyệt.

Đặc biệt là thế gia, đối với phong thuỷ càng cực kỳ coi trọng, điều này cũng tạo nên địa vị cao cho phong thủy đại sư, thậm chí là đệ tử của phong thủy đại cũng đủ để ngồi ngang hàng với một đại gia chủ như Mạc Tranh Phong ăn cùng bàn.

Mạc Tranh Phong xấu hổ cười, Lý Văn Thao hắn không muốn tội, nhưng Tần Hiên đồng dạng cũng đắc tội không nổi, đơn giản, hắn ngậm miệng không nói, không nói chuyện nữa.

Rất nhanh, lại có thêm vài người đi vào.

Người đi đầu dáng người nhỏ gầy, tóc bạc trắng, trên mặt dày đặc nếp nhăn.

Mạc Thanh Liên tới bên cạnh Tần Hiên, thấp giọng nói: “Vị này chính là Tĩnh Thủy Ngô gia lão thái gia, Ngô Hùng. Ngô gia thế lực trải rộng toàn bộ Tĩnh Thủy, từ nhỏ là công ty xe taxi, lớn đến tàu điện ngầm và sân bay Tĩnh Thủy, đều có bóng dáng Ngô gia.”

Tần Hiên khẽ gật đầu, kiếp trước khi hắn đi theo cha mẹ rèn luyện, từng nghe qua thanh danh Ngô gia, Ngô gia Tĩnh Thủy, đặt ở Lâm Hải cũng không thể khinh thường, là thế gia đứng đầu Tĩnh Thủy, thậm chí những thành thị xung quanh cũng có bóng dáng Ngô gia.

Rất nhanh, lại có thêm mấy người đi vào, Lư Tuyết Hải cùng Lục Trường Canh lúc trước trong sảnh cũng sóng vai đi vào, cười gật đầu với Mạc Tranh Phong. Khi nhìn thấy Tần Hiên, bọn họ không khỏi kinh ngạc, trong lòng âm thầm suy đoán thân phận của Tần Hiên.

Trong phòng này, Mạc Thanh Liên cũng chỉ có thể đứng, thiếu niên kia lại ngồi?

“Hai vị này là Lục gia cùng Lư gia lão thái gia, Lư gia thế lực trải rộng toàn bộ Lâm Hải, quyền lực trung tâm mỗi một tỉnh, mỗi một thành phố đều có bóng dáng Lư gia.” Mạc Thanh Liên tiếp tục giới thiệu nói: “Về phần Lục gia, mấy lão đại thương nghiệp đứng đầu Tĩnh Thủy, chấp chưởng đều là người Lục gia, tuy nói không phú khả địch quốc, nhưng tài lực hùng hậu đủ để cho Lục gia ngạo thị một phương.”

Sau đó, lại đi tới mấy người, Mạc Thanh Liên vẫn như cũ không có nửa điểm không kiên nhẫn, cẩn thận giới thiệu cho Tần Hiên.

“Ha ha ha, các vị lão gia tử Tĩnh thủy, lâu rồi không gặp a!”

Ngoài cửa, bỗng nhiên truyền đến một tiếng quát to rõ ràng, sau đó, một bóng người bước chân mạnh mẽ xuất hiện ở cửa.

Người này đôi mắt nhìn thẳng, tư thế hiên ngang, khí thế như mãnh hổ xuống núi, vừa xuất hiện, liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, cả đám người Lục Trường Canh sắc mặt đều đột nhiên trầm xuống.

“Chu Khánh Quốc của thành phố Sâm Nguyên, Sâm Nguyên Chu gia gia chủ hiện tại, sao hắn lại xuất hiện ở đây?”

Thần sắc Mạc Thanh Liên khẽ biến, kinh ngạc không thôi.

Sâm Nguyên Chu gia, đây là tồn tại có thể so sánh với Mạc gia, ở Lâm Hải, càng là quái vật khổng lồ. Thế lực chủ yếu của Mạc gia tập trung ở quân sự cùng tài phiệt, có Mạc Tranh Phong đã từng là tướng quân, Mạc gia có thể nói là vững như núi Thái Sơn.

Mà Chu gia, lại tha gia vào thế lực Lâm Hải và thương mại quốc tế, mấy năm nay hô mưa gọi gió, thậm chí có người dự đoán, không quá mười năm nữa, Chu gia có thể lay chuyển vị trí bá chủ của Mạc gia.

Mạc Tranh Phong không hổ là nhân vật ở đẳng cấp bá chủ, dù đối diện với Chu Khánh Quốc, hắn vẫn sắc mặt như thường

“Tiểu Chu, lần tụ hội này, hình như không có mời ngươi?” Mạc Tranh Phong nhàn nhạt nói.

Lý Văn Thao cũng xấu hổ cười, vội vàng nói: “Lần này Chu tiên sinh đích thân liên hệ với sư phụ Trần Phù Vân, ta cũng không nghĩ là Chu tiên sinh có thể tự mình tới.”

Mạc Tranh Phong liếc nhìn Lý Văn Thao một cái, một cái liếc mắt này, làm Lý Văn Thao sắc mặt cứng đờ.

Những thế gia Tĩnh Thủy còn lại đều biết, Chu Khánh Quốc lần này tới cũng không mang ý tốt.

Nhiều năm qua, các đại thế gia ở Tĩnh Thủy đều cùng Mạc gia giao hảo, Chu Khánh Quốc đến như vậy, ý tứ sâu xa ẩn chứa trong đó cũng đủ khiến bọn họ phải suy nghĩ thấu đáo.

“Ta tới Tĩnh Thủy không thông báo trước cho Mạc lão, Mạc lão sẽ không trách cứ chứ?” Chu Khánh Quốc cười sang sảng nói.

“Đương nhiên sẽ không.” Mạc Tranh Phong cười nhạt, ánh mắt hắn dừng lại sau lưng Chu Khánh Quốc, trong mắt hiện lên một mạt tinh quang.

Chu Khánh Quốc lần này tới chỉ dẫn theo hai người, hai người kia, một người bộ dáng trẻ tuổi, xấp xỉ tuổi Tần Hiên, khoảng mười bảy mười tám tuổi. Mà một người khác, lại rất nhanh thu hút sự chú ý của các đại thế gia.

Người này mới ba mươi tuổi, đầu trọc, trên tay quấn nhiều lớp vải trắng, bước vào phòng như một con sói, ánh mắt hung dữ, khí thế vô cùng hung hãn.

Chỉ mang hai người liền dám đi vào Tĩnh Thủy, có thể thấy được, Chu Khánh Quốc tự tin với tên đầu trọc này thế nào.

Chu Khánh Quốc không coi ai ra gì ngồi lên trên ghế, cười nói: “Nghe nói hôm nay Trần đại sư chuẩn bị không ít pháp khí, vừa lúc ta cũng muốn mua một hai món, cho nên mới vội vàng tới, các vị thứ lỗi.”

Hắn lời nói khách khí, lại thoải mái hào phóng ngồi tại chỗ, không có chút nào muốn xin lỗi.

Sắc mặt nhiều người trong phòng đều lạnh lùng, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Chu Khánh Quốc, nhưng Chu Khánh Quốc cũng không để bụng.

“Lý tiên sinh, người đến cũng đủ rồi, cũng nên lấy pháp khí của Trần đại sư ra cho chúng ta nhìn xem đi?” Chu Khánh Quốc ánh mắt dừng trên người Lý Văn Thao, cười nhạt nói.

“Được!”

Lý Văn Thao lập tức từ phòng trong lấy ra một hộp báu, toàn bộ phần thân của chiếc hộp báu được chạm khắc từ ngọc bích, chỉ riêng chiếc hộp báu đã có giá trăm vạn.

“Đây là pháp khí do sư phụ ta luyện chế Thanh Long Hàm Châu, nó có thể thôn tứ hải chi tài, có công hiệu tụ tài.” Lý Văn Thao đem bảo hộp mở ra, trong đó một tòa chạm ngọc dường như pháp khí xuất hiện ở mọi người trước mắt.

Trên thực tế, Thanh Long Hàm Châu này là lấy kim loại luyện thành, đem kim khí luyện thành ngọc sắc, không phải bàn cãi.

Mọi người vừa nhìn đều cảm thấy linh hồn đều bị hút vào, không khỏi sửng sốt.

“Không hổ là tác phẩm của Trần đại sư!” Chu Khánh Quốc trầm trồ khen ngợi, mắt tỏa sáng, “Pháp khí này ta muốn!”

Lý Văn Thao lại cười nói: “Chu tiên sinh cần gì vội vàng, pháp khí của sư phụ còn chưa có lấy ra hết, đợi sau khi đem ra hết rồi mua cũng không vội.”

Sau đó, Lý Văn Thao lại vào trong một lần nữa, lấy ra từng món pháp khí.

Pháp khí tổng cộng có bốn món, ngoại trừ món thứ nhất Thanh Long Hàm Châu, còn có một Bát Quái Bàn màu đồng, một miếng Ngọc Bội Âm Dương, cùng một món trang sức hoa văn Kim Thiềm.

Mỗi một món đều cực kỳ bất phàm, vẻ ngoài chấn động, ẩn chứa sức mạnh thần bí có thể cảm nhận rõ ràng.

Mỗi một món pháp khí, đều làm tất cả mọi người giữa sân không khỏi động dung.

Khi bốn món pháp khí này được đặt trước mặt mọi người, rất nhiều người đều đỏ mắt.

Đây chính là tác phẩ của Trần Phù Vân Trần đại sư a, nếu có được một trong số đó gia tộc có thể an ổn, là báu vật đương thời.

Mạc Tranh Phong trong lòng cũng nóng lên, hắn thân là nội kình võ giả, càng có thể cảm giác được những pháp khí này có hơi thở bất phàm.

Hắn nhìn nhìn, cuối cùng quay đầu lại nhìn phía Tần Hiên.

“Tần tiên sinh, ngài xem mấy món pháp khí này thế nào? Có nhìn trúng cái nào không?” Mạc Tranh Phong lần này mời Tần Hiên tới, ý định là chọn cho Tần Hiên một món pháp khí, báo đáp ân tình tu bổ Lăng Thủy Quyết.

Tần Hiên mắt nhìn về phía bốn món pháp khí này, trong lòng thở dài, mang theo vài phần thất vọng nói ra đánh giá của mình.

“Đồng nát sắt vụn!”