Bữa Tiệc Bạo Dâm

Chương 7.1: Tình làng nghĩa xóm - Bí mật của gia đình

Thu Thư Kỳ đi ra từ quán karaoke bên cạnh, mặc dù chỉ mới tròn mười tám tuổi, cậu nhóc đã cao đến một mét sáu tám, nhưng so với Gia Sâm thì vẫn thấp hơn một chút, từ nhỏ cậu ta cũng nhóc taekwondo, nên thân thể cường tráng không khác gì Gia Sâm.

"Thư Kỳ, em đi chơi với bạn sao?" Gia Sâm nhìn thấy một đám nhóc choi choi, người đầy mùi rượu, đang đứng chụm vào nhau cười chúm chím.

"Hôm nay là sinh nhật của bạn gái người anh tốt của em, nên em cũng được mời tham gia buổi tiệc á mà." Đây cũng không phải là lần đầu tiên Thu Thư Kỳ ngồi lên xe Gia Sâm, nên cậu ta rất quen thuộc mà mở cửa xe, ngồi vào ghế phó lái.

Sau đó, xe cũng bắt đầu lăn bánh.

Thân thể cũng dần nóng lên sau khi uống rượu, mặc dù bên trong xe có bật điều hòa, nhưng Thu Thư Kỳ vẫn không nhịn được mà kéo chiếc áo ba lỗ cao lên đến ngực, còn tự nhiên trò chuyện với Gia Sâm.

Gia Sâm ngồi ở ghế tài xế vẫn có thể ngửi thấy mùi rượu trên người đứa trẻ vừa mới thành niên kia, đúng lúc xe chạy vào một con hẻm nhỏ, anh theo bản năng giảm tốc độ xe chậm lại, hai mắt có chút sáng lên.

Không nghĩ đến việc thằng nhóc con khi lớn lại có vóc người đẹp như vậy, lúc bình thường căn bản không hề phát hiện ra mà! ---------- Kể từ khi cùng em trai và bố lσạи ɭυâи, Gia Sâm cũng bắt đầu chú ý đến đàn ông, người em trai hàng xóm với vẻ mặt búng ra sữa này, quả thật đã hấp dẫn ánh mắt của anh.

"Anh Sâm...em...em biết điều này..." Trong đầu Gia Sâm đang nghĩ đến chuyện da^ʍ tà, tốc độ lái xe càng lúc càng chậm, đột nhiên nam sinh bên cạnh lại bất ngờ nói với anh điều kỳ lạ.

"Hả? Biết gì cơ?" Gia Sâm giật mình, anh dứt khoát dừng xe bên đường, bóng tối nhanh chóng bao trùm lên chỗ hai người, chỉ còn ánh sáng yếu ớt chỗ bảng điều khiển, nên bọn họ không thể nhìn thấy biểu cảm của nhau.

"Em đã...phát hiện được mấy ngày rồi, anh Sâm...bí mật của gia đình anh." Thanh âm của Thu Thư Kỳ có chút nhẹ nhàng.

Điều này khiến Gia Sâm không khỏi giật mình, trong lòng chấn động một cái, anh nghiêng đầu nhìn về phía ghế phó lái, dựa vào ánh sáng yếu ớt mà quan sát biểu cảm của Thu Thư Kỳ, anh có thể cảm nhận được đôi mắt của cậu ta đang dán chặt lên người mình: "Bí mật...nhà anh? Nhà anh...có bí mật gì cơ..."

"Hừm...ngày đó em thấy, anh đυ. Văn Văn bên cửa sổ, không đúng! Còn có cả tiểu Lâm, ba người bọn anh..." Thu Thư Kỳ liếʍ liếʍ môi, cậu ta nhớ lại ngày đó bản thân từ cửa sổ nhà tiểu Lâm mà rình trộm, coi cảnh tượng dâʍ ɭσạи của ba anh em bọn họ, miệng lưỡi cũng cảm thấy khô khốc lại, tay không tự chủ được mà đặt dưới háng.

Hôm nay cậu ta không cẩn thận nên đã bị người khác chuốc rượu, nhưng cũng không uống nhiều lắm, nên chỉ hơi say mà thôi. Cậu ta vốn dùng bí mật này như một điểm yếu mà uy hϊếp Gia Văn. Chỉ đơn giản là dáng vẻ xinh đẹp của thiếu nữ quá mức thu hút, thậm chí còn có bộ ngực lớn kia, thật sự là ngay cả mộng xuân, cậu ta cũng nằm mơ thấy Gia Văn!

Nếu như dùng bí mật ba anh em họ lσạи ɭυâи ra uy hϊếp cô, chắc hẳn dù cho cậu ta có yêu cầu thiếu nữ lên giường, thì chắc chắn cô gái cũng không dám từ chối.

Nhưng không biết tại sao, bản thân lại có chút kích động, mà mang bí mật kia nói với anh Sâm.

"A? Chắc em nhìn lầm rồi..." Gia Sâm nghiêng đầu, nhìn dáng vẻ của em trai hàng xóm ẩn trong bóng tối ---- mặc dù cậu em này chỉ kém anh có vài cen ti mét.