Sau Khi Hẹn Hò Trực Tuyến Với Ma Tôn Thì Lật Xe

Chương 5: Nghiện Ꮯôn Ŧhịt của Ma Tôn đại nhân rồi

Sau khi Dao Quang nhìn thấy côn ŧᏂịŧ dù đã phát tiết nhưng vẫn sưng to như cũ của Mặc Quyết thì khϊếp sợ đến cái miệng nhỏ cũng không khép lại được.

Rõ ràng lúc trước khi nàng nhìn thấy ở thế gian lúc côn ŧᏂịŧ nam nhân kia phát tiết xong sẽ nhỏ lại, nhưng vì sao dươиɠ ѵậŧ của nam nhân này dù đã bắn tinh rồi mà vẫn không nhỏ lại, vẫn lớn như cũ?

“Sao vẫn còn lớn như vậy?”

Dao Quang sợ tới mức buột miệng thốt ra.

Mặc Quyết nghe thấy tiếng nàng kinh hô thì được lấy lòng rồi, “Đương nhiên là vì dươиɠ ѵậŧ của lão tử chưa được cắm vào bên trong lỗ da^ʍ nhỏ của nàng.”

Sau khi nghe thấy nam nhân nói khuôn mặt nhỏ của Dao Quang càng nóng. Vội vàng dùng khăn che đi Huyền Quang Kính.

“Tiểu dâʍ đãиɠ, nàng sướиɠ đủ rồi thì trở mặt không nhận người đúng không?”

Mặc Quyết biết nàng đang lẩn tránh.

“Ta, ta chỉ là muốn đi ngủ. Ngày mai có khóa học sớm.”

Khoá học sớm của Tử Yên Các là kiếm thuật, các đệ tử đều phải tham gia.

Nếu như đi muộn sẽ bị chưởng môn đánh vào lòng bàn tay.

Nghe thấy Dao Quang nhắc đến khóa học sớm, đôi mày Mặc Quyết nhíu lên. Ở ma đạo căn bản không có cách nói khóa học sớm này.

Ma đạo thật sự rất tùy tâm, mỗi một tông môn đều chẳng có yêu cầu gì với đệ tử. Dù sao mọi người nhìn nhau không thuận mắt sẽ chém gϊếŧ luôn. Nếu ngươi không muốn bị gϊếŧ thì phải ngoan ngoãn mà tu luyện.

Bằng không một đệ tử Trúc Cơ kỳ gặp phải đệ tử Kim Đan kỳ, người ta muốn chém muốn gϊếŧ ngươi không phải chỉ như bóp con kiến thôi sao?

Mà tiểu dâʍ đãиɠ này nói mình có khóa học sớm, vậy chỉ có một khả năng. Tiểu da^ʍ nữ sau mặt gương là nữ tiên tử chính phái.

Một dám người chính phái ai ai cũng đều ra vẻ đạo mạo, hắn thật sự không tưởng tượng nổi tiểu dâʍ đãиɠ này banh mặt với bên ngoài sẽ có bộ dáng như nào.

“Nàng có biết cách phong ấn gương không?”

Giọng Mặc Quyết lại tiếp tục vang lên.

“Không biết.”

Nếu không phải trong gương truyền đến giọng nói của Mặc Quyết, thậm chí Dao Quang còn chả biết cái gương này chính là Huyền Quang Kính.

Mặc Quyết dạy khẩu quyết phong ấn và giải phong ấn cho nàng. Huyền Quang Kính là Thần Khí thượng cổ, người muốn chiếc gương này khẳng định có rất nhiều. Nếu như không phong ấn sợ là có không ít người sẽ đến trộm gương của nàng.

“Nhớ kỹ chưa?”

Lần đầu tiên Mặc Quyết kiên nhẫn dạy người khác như vậy.

“Nhớ chưa, nhớ cho kỹ đấy. Sau này, mỗi ngày vào buổi tối, vẫn là lúc này, biết chưa?”

“Ưhm.”

Dao Quang gật đầu. Rõ ràng không nên đồng ý tiếp tục với hắn như vậy, nhưng mà chỉ cần tưởng tượng đến c̠ôи ŧɧịt̠ thô dài lửa nóng của hắn trong lòng nàng liền ngứa.

Sau khi phong ấn cái gương lại Dao Quang nằm lên trên giường tiếp tục ngủ.

Tuy rằng đã qua một lúc lâu nhưng khuôn mặt nhỏ của Dao Quang vẫn còn nóng.

Dư vị bàn tay của nam nhân đó nắm lấy côn ŧᏂịŧ lớn, nàng vô thức vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ khóe miệng.

Rất muốn được ăn ©ôи ŧɧịt̠ hắn một lần.

Lúc này đây so với lúc trước nàng tự tɧẩʍ ɖυ thì kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn quá nhiều, loại mùi vị này quá nghiện rồi.

Nghĩ đến tối ngày mai còn có thể tiếp tục, Dao Quang nhịn không được mà kẹp chặt hai chân.

Vào giấc ngủ rồi trong mộng của Dao Quang đều là dáng người cường tráng cùng với dươиɠ ѵậŧ lớn ngăm đen của nam nhân kia.

Tỉnh lại trước khóa học sớm, hạ thân Dao Quang là một mảnh ướt nóng. Chăn đệm dưới thân bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt.

Đây là lần đầu tiên khi Dao Quang tỉnh lại khăn trải giường bị mình làm cho ướt như vậy.

Nàng vội vàng dùng thanh tẩy thuật làm sạch chăn đệm, dưới sự thúc giục của sư tỷ sửa sang lại quần áo tới khóa học sớm.

Đệ tử của Tử Yên Các cần phải tu thân dưỡng tính không được có du͙© vọиɠ thế tục. Sau khi luyện tập kiếm thuật cùng trận pháp, ngoại trừ đệ tử có nhiệm vụ trong người cần phải xuống núi trảm yêu trừ ma, những người còn lại đều phải ở trong đại điện tĩnh tọa tụng kinh.

Dao Quang nhìn chữ trong tâm kinh hoàn toàn không vào nổi một chữ nào, toàn đầu óc đều là dươиɠ ѵậŧ to lớn của nam nhân kia. Giống như lần này, nàng nghiện căn côn ŧᏂịŧ rồi.