Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ

Chương 22: Vườn trường Mary Sue (20)

Tuy rằng Bạch Liễm cùng Tưởng Phi đã hòa hảo, nhưng mỗi lần thời điểm cùng nhau ăn cơm luôn là ăn mà không biết mùi vị gì, vốn dĩ cô còn cảm thấy có cảm giác thành tựu khi mà có được Tưởng Phi, nhưng hiện tại có người còn ưu tú hơn hắn, cho nên loại cảm giác thành tựu này cứ như đang nghẹn ở cổ họng.

Tưởng Phi cũng như thế, vốn dĩ cùng Bạch Liễm hòa hảo cũng vì nghĩ lại tình cảm lúc trước cô cứu hắn, nhưng hiện tại biết được Quý Lạc cũng thích hắn, hắn bỗng nảy sinh ra một loại du͙© vọиɠ muốn đem Bạch Liễm ném đi.

Mặt ngoài hai người vẫn là người yêu, nhưng trên thực tế đã sớm bằng mặt mà không bằng lòng, mỗi người đều có ý nghĩ riêng.

Bạch Liễm còn đang một lòng đắm chìm ở việc nên làm thế nào để đem Lục Thất Niên từ bên người Quý Lạc đoạt lấy, hồn nhiên không biết đại họa đã tới đầu bản thân.

Quý Lạc cúp điện thoại, hướng Nhị Linh nói: "Ngươi hẳn là có công cụ biến thanh đi?"

【 Đương nhiên. 】

"Vậy thanh âm lúc nãy trong điện thoại ngươi có nghe thấy đi? Có thể bắt chước được không?"

Nhị Linh vẫn là rất cơ linh, vừa nghe liền biết Quý Lạc muốn làm cái gì, trên mặt mang theo nụ cười tươi rói, 【 Ta còn có thể giúp ngươi bát thông đến điện thoại của Tưởng Phi. 】

Nhị Linh không chỉ có dụng cụ biến thanh để bắt chước thanh âm vừa rồi trong điện thoại, mà còn hiểu ý đem dãy số của Quý Lạc đổi thành một dãy số khác.

Chỉ chốc lát sau điện thoại liền được nối, bên kia truyền đến thanh âm củ Tưởng Phi.

Quý Lạc nghe được thanh âm này liền cảm thấy vui sướиɠ vì sắp thắng lợi, cô hướng điện thoại mà nói: "Là bạn học Tưởng Phi sao? Tôi yêu cầu cậu đến phòng y tế một chuyến để kiểm tra thân thể."

Sau khi điện thoại kết thúc, vẻ mặt Tưởng Phi không thể hiểu được, vì sao hắn cần phải kiểm tra thân thể, thân thể hắn không phải vẫn bình thường sao, có điều Tưởng Phi vẫn nhịn xuống bực bội rồi đi đến phòng y tế.

【 Lạc Lạc ngươi làm sao biết được Tưởng Phi sẽ đi? 】

"Không đi, thì làm sao duy trì được hình tượng tốt của hắn chứ? Đối xử với mọi người đều ôn hòa? Ha ha."

Quý Lạc cũng không nhàn rỗi, vội chạy nhanh về phía phòng y tế, cũng may chỗ cô cách phòng y tế không xa, không cần đặc biệt gấp.

Bác sĩ trong phòng y tế chỉ mới hơn ba mươi tuổi, vị bác sĩ nam này luôn làm cho người khác có cảm giác rất hiền hòa, nhìn thấy Quý Lạc đến, hắn liền bày ra một nụ cười.

"Vị bạn học này, con có chuyện gì sao? Hay là có nơi nào không thoải mái?"

"Con...... Là như vậy, lúc trước con từng có gọi điện thoại cho chú, chú còn nhớ không?"

Thanh âm của Quý Lạc rất đặc biệt, hơn nữa thời điểmlúc trước nguyên chủ gọi điện đến thì khóc nức nở, vừa nghe liền biết bộ dáng đang rất sốt ruột, làm cho người khác ấn tượng rất sâu.

Mà vị bác sĩ này vốn dĩ đang tương đối cẩn thận, nhưng thanh âm giống nhau vẫn làm hắn tương đối mẫn cảm.

"Nga, thì ra là con, có chuyện gì sao?"

Quý Lạc giả bộ tâm trạng buồn rầu, do do dự dự mà không nói gì, bác sĩ chỉ cho rằng cô đang thẹn thùng, vẫn mỉm cười chờ đợi.

Kỳ thật Quý Lạc chỉ là đang muốn kéo dài thời gian, một lúc sau, Nhị Linh ở giữa không trung đột nhiên động, Quý Lạc liền biết người đã tới, lúc này mới mở miệng nói chuyện.

"Là thế này, con muốn hỏi một chút về tình huống của Tưởng Phi, lúc trước vẫn luôn chưa có thời gian hỏi."

"Khôi phục không tồi, nếu như lo lắng cho thằng bé, vì sao lúc trước chú lại không thấy con, ngược lại lại thấy một nữ sinh khác?"

"Chuyện này......" Quý Lạc lại tiếp tục do dự, ánh mắt lập loè không chừng, một lát sau mới nói: "Là như vầy, bạn tốt của con rất thích anh ấy, cho nên con mới không có theo tới, hiện tại bọn họ đang ở bên nhau, con cũng rất vui vẻ, mặc kệ có phải là do con gọi điện hay không, đều không có quan hệ."

Quý Lạc rộng rãi như vậy làm bác sĩ có chút chấn kinh, hắn nhìn ra được cô bé lớn lên xinh đẹp trước mắt này cũng rất thích Tưởng Phi, nhưng vì bạn tốt của mình nên lựa chọn rời khỏi, tâm địa thật thiện lương.

Nếu Quý Lạc biết ý nghĩ trong lòng của bác sĩ, nhất định sẽ khịt mũi coi thường, nếu loại tình huống này thật sự phát sinh ở trên người Quý Lạc, loại não tàn này cô mới không làm đâu.

Ngoài cửa, thời điểm Tưởng Phi nghe thấy thanh âm của Quý Lạc còn đang do dự nghĩ có nên tiến vào hay không, đúng lúc này chân tướng lại thình lình lộ rõ làm hắn sợ ngây người, trách không được thời điểm lúc trước nhắc tới chuyện này vẻ mặt của Quý Lạc rất phức tạp, thì ra thật sự là do cô cứu hắn.

Chân tướng bỗng dưng lộ ra, hắn không chỉ có đối với Quý Lạc đau lòng, đồng thời cũng đối với Bạch Liễm phẫn nộ, cứ tưởng rằng Bạch Liễm rất thiện lương, hiện tại kết hợp tất cả mọi chuyện lại, đột nhiên phát hiện thì ra hết thảy đều là biểu hiện giả dối, nữ nhân này rốt cuộc là có bao nhiêu ác độc.

【 Leng keng! Hảo cảm của Tưởng Phi thêm 15, trước mắt độ hảo cảm là 85. 】

Nghe được tiếng bước chân ngoài cửa càng ngày càng xa, cho đến khi không còn nghe nữa Quý Lạc mới ở trong lòng cười lạnh.

Tưởng Phi, tư vị khi biết chân tướng thật không dễ chịu đi? Đây mới là hiệu quả mà cô muốn, nếu như ngay từ đầu liền vạch trần, sẽ chỉ làm Tưởng Phi chán ghét Bạch Liễm mà thôi, đối với cô cũng không có lợi gì.

Mà hiện tại, Tưởng Phi đã có hảo cảm với cô, giờ lại biết được chân tướng, như vậy thì lại càng thêm thống khổ, mà đối với khuôn mặt trái của Bạch Liễm, cũng càng thêm thống hận đi.

Cho nên Bạch Liễm, cô phải hưởng thụ món ăn khai vị này thật tốt a.