Thiên phú pháp thuật của hồ yêu chính là nhận ra nhân tâm, những gì lấy được từ trong miệng hắn chắn chắn không sai.
Chiếm được hứa hẹn lần thứ hai của Nghiêm Lăng An, bữa cơm này cũng càng thêm chủ và khách đều vui vẻ hơn.
Ăn xong, Vân Tu biểu thị những khách nhân có thể tùy tiện đi dạo trong căn cứ này, buổi tối cứ nghỉ lại, những chuyện khác sáng mai lại nói.
Yêu tu trong vườn cũng biết vấn đề thân phận của mình ở thế giới này cần phải nhờ những phàm nhân trước mặt giải quyết, nhìn nhìn ánh mắt Ma tôn, thái độ đối với bọn họ cũng tốt quá luôn.
Chỉ có Nghiêm Hựu Chi, kéo đường đệ sang một góc không người, bắt đầu ép hỏi.
"Đến tột cùng là cậu đồng ý điều gì với cao nhân?"
Hai người bọn họ là giao tình cùng nhau mặc tả mà lớn, chỉ với một ánh mắt sai sai của Nghiêm Lăng An trên bàn cơm thì Nghiêm Hựu Chi cũng biết trong lòng hắn có tâm sự.
Quả nhiên, do dự một chút, Nghiêm Lăng An hỏi: "Anh, những người... yêu quái này, không phải, trên thế giới thật sự có yêu quái sao?"
"Không phải cậu đã gặp thầy pháp rồi sao? Yêu tu có gì đâu mà lạ?"
"Cho nên không phải ảo thuật thật á?" Biểu tình của Nghiêm Lăng An có một ít tâm thần bất định, "Vậy, ý em là... anh có thể đánh được những yêu tu này không?"
"Nghĩ gì thế?" Nghiêm Hựu Chi nhìn hắn một cái, "Cậu cũng tốt nghiệp trường cảnh sát, cậu cảm thấy K-54 có thể xịn hơn Gatling không?"
K-54: súng lục kiểu năm 1954 do TQ mô phỏng khẩu TT-33 của Nga năm 1933
Súng Gatling: súng máy đa nòng những năm 80, là tiền thân của M61 Vulcan và M134
"Anh là K-54?" Nghiêm Lăng An tâm tồn may mắn.
Cậu đúng là nể mặt anh. Nghiêm Hựu Chi tàn nhẫn phá vỡ huyễn tưởng của đường đệ: "K-54? Không phải, anh mày không phải. Anh nhiều lắm là cái ná thun."
Nghiêm Lăng An: "..."
"Sợ rằng em đã đồng ý một chuyện không nên làm rồi." Hắn cẩn thận nói với đường ca, cũng đã sẵn sàng ăn đánh.
"Cái gì?"
"Em đã đồng ý... giúp tập thể yêu tu nơi này di dân đến nước Hoa Hạ."
"Cái gì?"
"Toàn bộ."
"Đường ca... đường ca? Anh làm sao vậy?"
Nghiêm Hựu Chi không có việc gì, anh chỉ là cao hứng quá nên trong chốc lát mất kết nối! Nếu muốn hình dung thật, đó chính là một cái bánh lớn từ trên trời giáng xuống, nhân bánh là vàng ròng 24K.
Lúc trước anh còn phiền não làm sao để đàm phán mua đất ở địa phận nước Xiêm La. Tam Giác Vàng địa phương này quá mẫn cảm, nếu mai này khơi mào mâu thuẫn hai bên có lẽ khó mà xong việc.
Hiện tại tốt rồi, đến rồi nước Hoa Hạ, Hà Lạc phái bọn họ chính là chủ nhà, ai cũng đừng hòng quấy rối bọn họ ăn vạ... Á không phải, là một tấm chân tình nhiệt tình tiếp đãi quý nhân!
Nghiêm Hựu Chi đã nghĩ sẵn làm sao hồi báo cho sư phụ trong đầu rồi, nhất định phải để cao nhân cảm thấy như đang ở nhà, đối với nước Hoa Hạ sản sinh cảm giác chấp nhận từ thâm tâm.
Nghiêm Lăng An thấy đường ca nửa ngày không đáp lời, trong lòng đang thấp thỏm, đột nhiên cảm thấy tay của đường ca rơi lên vai mình, vỗ nhè nhẹ một cái, còn thở dài.
"Sao vậy?" Hắn ngẩng đầu, đối diện biểu tình có chút kỳ quái của Nghiêm Hựu Chi, mắt Nghiêm Lăng An tối sầm lại, "Thực sự sẽ nguy hại đến an ninh quốc gia? Nếu không em lại nói chuyện với vị Viên Tú đại sư kia, mình làm không làm chủ được chuyện lớn như thế. Cùng lắm thì bọn họ đánh em trở về nguyên dạng vứt về căn cứ Trat thôi?"
Tay Nghiêm Hựu Chi khựng lại, "Như vậy sao được?"
Quý nhân đã tự nguyện nhập tịch vào nước Hoa Hạ, cơ duyên đến thế còn muốn đẩy về, đó nhất định là não bị vào nước.
"Không có việc gì." Anh an ủi đường đệ: "Giờ này cậu lập công lớn rồi, anh chỉ cảm thán thôi, đáng tiếc là cậu không có thiên phú tu hành, bằng không với công lao này ít nhất có thể kiếm được một vị trí quản lý trong Phòng đặc biệt."
"Cám ơn anh." Nghiêm Lăng An nói: "Nơi làm việc của Phòng đặc biệt quá ngột ngạt, em vẫn thích làm anh cảnh sát nhân dân anh tuấn hơn."
──
Đế đô vào chạng vạng bảy giờ rưỡi, trong phòng trực ban của công ty trách nhiệm hữu hạn Năng lượng Khoa học kỹ thuật và Bảo vệ môi trường Hoa Tu đèn đuốc sáng trưng.
Công ty khoa học kỹ thuật này ở trong ngành của nước Hoa Hạ là một sự kỳ ba. Phạm vi nghiệp vụ của nó hết sức phức tạp, từ mưa nhân tạo đến phát hiện nguồn năng lượng mới đều có liên quan, không bao giờ thông báo tuyển dụng với bên ngoài, nhưng mỗi một người trong cao tầng công ty khi lộ diện thì ai ai đều khí chất xuất chúng, còn đều là tốt nghiệp trường danh tiếng.
Cũng không biết bọn họ từ đâu đào ra nhiều sinh viên đại học danh tiếng không có tiếng tăm gì như vậy.
Công ty Hoa Tu chỉ mới lớn mạnh trong hai mươi ba mươi năm nay thôi, thế nhưng căn cứ vào prolife trên diễn đàn bát quái, đó là một xí nghiệp gia tộc, từ thời dân quốc đã tồn tại, còn trợ giúp chiến tranh chống Oa, cùng một ít cao tầng của đế đô, thậm chí hoàng thất của nước Hoa Hạ hiện tại đã lui ẩn sau màn đều bảo trì quan hệ tư nhân tốt đẹp.
(Oa là nước Nhật Bản)
Cho nên nhân sĩ trong ngành đối với chuyện công ty Hoa Tu cứ vài năm là đạt được quỹ nghiên cứu khoa học quốc gia, còn có thể nhận được một ít hạng mục đặc biệt có chính sách nâng đỡ cũng đã sớm không còn lạ lẫm, nhiều lắm là bởi vì ban đầu công ty Hoa Tu thu hồi phế liệu tái sử dụng, có châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ một câu, "Hoa Tu? Chính là cái công ty khoa học kỹ thuật dựa vào thu phế liệu làm giàu đó á."
...
Bọn họ không biết, thu phế liệu, là không sai, nhưng cũng không phải thu phế liệu bình thường.
Dù sao, lấy vật phẩm bỏ đi đem về xử lý, cùng với mở rộng nguồn năng lượng mới, đó là một chức nghiệp thuận tiện cho toàn thế giới đi công tác á.
"Haiz, lại phải tăng ca." Làm trong công ty, tiểu sư muội Thục Sơn kiếm phái nhàm chán lấy điện thoại di động ra chơi game, trong game nhân vật của cô là một nữ kiếm sĩ, chém tiểu quái thì một đao một con, giơ tay chém xuống, cứ như thái rau.
"Tôi còn tưởng rằng sau khi tốt nghiệp đại học có thể trảm yêu trừ ma, nếu không thì cũng có thể đi bắt trộm bắt cướp, kết quả là tới đây làm nhân viên chăm sóc khách hàng, mỗi ngày toàn xử lý khiếu nại của người thuê, tới bao giờ mới có thể phục vụ vì nhân dân như sư huynh sư tỷ chứ?
Cô nghe nói, sư tỷ của cô hai ngày trước giả mạo thành sinh viên bị trượt chân, dẫn theo cảnh sát bắt gọn cả ổ bán hàng đa cấp, dùng một kiếm hạ gục lão tổng của bọn chúng ngay tại chỗ, còn làm văng hai cây răng, uy phong biết bao.
"Ai bảo trong sư môn chúng ta học tập không giỏi, lên đại học phải khiến sư phụ nhờ quan hệ báo danh làm sinh viên nghệ thuật?" Nam đồng sự sau lưng cũng là thuộc Thục Sơn kiếm phái, ăn mặc giống như một thanh niên văn nghệ, nhưng trong tay lại cầm thanh trường kiếm, đang ngã lên bàn vẽ tranh biếm họa.
Vẽ chibi của một kiếm khách áo trắng, gương mặt bánh bao quang minh lẫm liệt, manh muốn xỉu.
"Cậu cũng tốt quá rồi, ban đầu tôi bị sư phụ lừa dối bao danh vào chuyên nghành mỹ thuật tạo hình, hiện giờ khi ra làm việc phải làm trang trí photoshop, tan tầm còn phải phụ trách vẽ avatar WeChat cho các sư huynh đệ tỷ muội, tay cũng muốn rút gân luôn."
"Vẫn là mấy sư huynh Tịnh Thổ tông tốt, người ta có sở trường, báo danh vào học viện Phật học được tăng điểm, không cần làm việc đúng giờ, sau khi tốt nghiệp liền làm đúng chuyên ngành, siêu độ cho nhà ma. Nghe nói phương trượng Tịnh Niệm đại sư còn tạo Weibo, rất nhiều đại lý bất động sản đều follow ông ấy."
"Nói vậy, Hà Lạc phái đạo hữu cũng không tệ nha, sau khi tốt nghiệp có thể đi xem phong thủy, phú thương tin vào cái này đặc biệt nhiều. Không thấy trừ đại sư huynh Nghiêm quản lý của bọn họ vẫn còn đi làm ở Phòng đặc biệt, những người khác đều chạy đi mở phòng làm việc riêng rồi à."
Phòng làm việc của Phòng đặc biệt trong 24 giờ đều có người trực, dù sao các yêu ma quỷ quái hễ làm chuyện xấu là chẳng phân biệt được thời gian.
Mà mấy năm nay, linh khí trong nhân gian giới càng ngày càng ít, vài thập niên chưa từng xuất hiện một yêu tu có đạo hạnh ma tu quỷ tu thì càng đừng nói, ra xã hội tên này còn thảm hơn tên kia, nhiều tên không phạm sai lầm gì lớn đều đổi nghề rồi.
Nghe nói có một quỷ ty mở một công ty chuyển phát nhanh còn điều hành thành một nhà xí nghiệp cấp mười toàn quốc, công ty chuyển phát nhanh của hắn phụ trách vận chuyển đóng gói linh đến trễ (→ Chú: Ban ngày thì làm bưu tá cho người, buổi tối làm bưu tá cho ma trơi, thực sự không kịp liền triệu hoán ma trơi xuyên tường đi giao hàng, kỹ thuật tin cậy), nghe nói sang năm muốn gõ chuông ở NASDAQ*.
*NASDAQ: là viết tắt của National Association of Securities Dealers Automated Quotation System, là một sàn giao dịch chứng khoán lớn thứ hai Hoa Kỳ
Đệ tử các môn phái mới vào Phòng đặc biệt cả ngày đều không có việc gì làm, không thể làm gì khác hơn là đi bắt cá, chơi game đọc tiểu thuyết vẽ tranh châm biếm, hay cho cái danh tu chân giả danh môn chính phái, vậy mà ra xã hội còn muốn tang hơn yêu ma quỷ quái có sự nghiệp.
Phòng đặc biệt tuy còn treo thẻ xử lý sự kiện phi tự nhiên, nhưng bình thường cũng chỉ phái đạo hữu tu thuật pháp thủy hành đi khu hạn hán cầu mưa, đạo hữu tu phù pháp lôi điện thì vào lúc nguồn năng lượng thiếu hụt thì thủ động phát điện, thay quốc gia tiết kiệm tài nguyên.
Tu chân giới đã bình tĩnh rất lâu rồi.
Vì vậy, sau khi Nghiêm Hựu Chi suốt đêm trao đổi với Vân Tu, gửi một phong thư cho Phòng đặc biệt, dẫn tới oanh động to lớn.
"Mười mấy yêu tu hóa hình? Cùng với bốn tu sĩ loài người, tu vi so với yêu tu chỉ có cao chứ không có thấp?"
Chưởng môn của mỗi đại môn phái tu chân suốt đêm bị Vô Vi chân nhân của Lạc Hà phái mời vào phòng họp của công ty Hoa Tu. Huyền Tín Nữ Quan của Thanh Thành phái bị sư huynh Huyền Khải chân nhân lôi dậy từ trên bàn mạt chược, chạy hết mấy tiếng máy bay mới tới thủ đô, tức giận mở miệng nói: "Lão mũi trâu, hôm nay nếu như ông nói không ra chính sự, xem bần đạo có dùng một kiếm gọt luôn đầu ông không!"
"Đừng giận quá vậy nha Huyền Tín sư muội." Vô Vi chân nhân cầm điện thoại di động cảm xúc dâng trào, đầy đầu đều là tin nhắn WeChat mà Nghiêm Hựu Chi gửi cho ông, một chút cũng không quan tâm thái độ của Huyền Tín Nữ Quan, còn quen cửa quen nẻo nháy mắt với sư phụ cô.
Quả nhiên, Huyền Khải chân nhân trộm nhìn sư muội một cái, làm khẩu hình miệng với Vô Vi chân nhân: Chơi mạt chược với các đồ đệ lại thua rồi.
Thanh Thành phái ở Xuyên Tỉnh, các đệ tử nhiệt tình thích chơi mạt chược trong cả Phòng đặc biệt đều có tên, nhưng có thể càng chiến càng bại giống như Huyền Tín Nữ Quan ngay cả khi đệ tử nhường đều không đánh lại, đúng là hiếm thấy.
Huyền Tín Nữ Quan cả đêm thua mười mấy ván, còn chưa kịp lật bàn đã bị sư huynh kéo đến thủ đổ, lúc này cơn tức đang lớn đây.
"Các vị." Thấy người trong phòng họp đã ngồi đủ, Vô Vi chân nhân hắng giọng một cái, một tiểu đạo đồng đi tới mở máy chiếu hình ra.
"Là thế này, Hà Lạc phái chân thành mời các vị chưởng môn tới đây, là có một đại sự liên quan đến tu chân giới của toàn bộ Hoa Hạ."
Ông sống lâu ở thủ đô rồi, cũng học được cách giở giọng, trước không nói tới chính sự, mà là nói lải nhải một đống lớn là đệ tử Nghiêm Hựu Chi của mình làm sao hưởng ứng hiệu triệu của Trung ương, lao tới tiền tuyến hành động truy bắt tội phạm buôn lậu ma túy, lại làm sao trí dũng song toàn mà trốn thoái dưới cổ trùng của thầy pháp, gặp tiền bối tu sĩ ẩn cư sau trong rừng.
So với tiểu thuyết mạng còn đặc sắc hơn.
Thấy người chung quanh đều nghe nhập tâm, vì để tạo trận thế cho đồ đệ của mình ngon lành lúc Vô Vi chân nhân lúc này mới ngưng làm nền tiến vào vào chủ đề.
"Hôm nay mời các vị tới đây, là vì vị tiền bối này đã đồng ý lời mời của Hựu Chi, muốn dẫn theo gia quyến đến nước Hoa định cư."
Khi vừa dứt lời, trên màn hình lớn xuất hiện giao diện WeChat của Vô Vi chân nhân và Nghiêm Hựu Chi.
"Sư phụ, quý nhân hi vọng chúng ta có thể giúp hắn giải quyết chuyện thẻ căn cước của nước Hoa, cũng cung cấp một ít trợ giúp ở phương diện sinh hoạt, làm trao đổi, hắn có thể phái người gia nhập vào Phòng đặc biệt, đồng thời truyền thụ cho chúng ta mấy bộ công pháp mà các phái không có tu luyện."
Bên dưới là một tấm ảnh gia đình Ma cung, Vân Tu và Cố Lâm Uyên đứng ngay giữa, Viên Tú và Trọng Hề đứng hai bên trái phải họ, yêu tu ma tu còn lại cách họ rất xa, cười hết sức giả dối. Nếu không phải Cố Lâm Uyên cưỡng chế không cho bọn họ biến thành nguyên hình, thì cái nhìn thấy chính là hiện trường biễu diễn của gánh xiếc thú.