Tiến về phía trước, đến khi mông ở ngay tầm mắt cậu, tiểu huyệt bị nhìn không sót chút gì ở khoảng cách gần. Mũi cậu ngửi được một mùi thơm da^ʍ mĩ.
"Tự mình tách ra." Cậu nói.
Bùi Thất chỉ có thể cố gắng duy trì thăng bằng, hai tay duỗi đến giữa hai chân, ở dưới ánh mắt chăm chú của cậu tách môi âʍ ɦộ ra, phô bày toàn bộ huyệt khẩu ở trước mắt cậu.
Ánh mắt cậu phảng phất có độ ấm, nhìn chăm chú vài giây, Bùi Thất nhịn không được co rút cửa huyệt, tiết vài giọt nước.
Da^ʍ chết mất, sớm muộn gì có một ngày phải hút khô nơi này như hút vυ'. Từ Thiển Thăng nghĩ thầm, Bùi Thất lại hoàn toàn không biết gì cả, an tĩnh mà bảo trì tư thế tách huyệt.
Cậu nhìn đến vừa lòng mới thôi, duỗi lưỡi tiến vào cửa động, mông nhỏ chịu sự vuốt ve không ngừng run rẩy, Bùi Thất kẹp chặt hai tay đem vυ' nâng lên càng cao, lại không có người quan tâm.
Cảm giác hư không bị kɧoáı ©ảʍ được vuốt ve thỏa mãn đồng thời chiếm cứ, cậu uống sạch vài giọt dâʍ ŧᏂủy̠ dính lên môi, mắt càng đỏ, "Được rồi."
Huyệt mềm lảo đảo lắc lư từ trước mắt di chuyển.
Bùi Thất thở ra một hơi, bò xuống phía dưới bên hông cậu, nâng lên vυ' còn chảy đầy sữa tươi. Vừa mới bị cậu hút, vẫn luôn không dừng lại được mà chảy xuôi.
Một hồi xem huyệt dưới đủ, vυ' trên đã tràn đầy chất lỏng màu trắng ngà, núʍ ѵú màu son giấu ở giữa, có vẻ hư hỏng không chịu nổi.
"Còn muốn uống sữa sao?" Bùi Thất thật cẩn thận hỏi cậu.
"Đúng." Tứ chi cậu như cũ vẫn có chút vô lực, cơ bắp cũng nhức mỏi, chưa hoàn toàn khỏi hẳn.
Bùi Thất liền một tay nâng vυ', phòng ngừa chúng nó trực tiếp áp đến trên mặt Từ Thiển Thăng, một mặt thân thể chậm rãi dịch lên trước.
Điều chỉnh góc độ, nhắm ngay bờ môi của cậu, "Muốn uống bên kia?"
Cậu thường chỉ chọn một bên vυ', mặc cho Bùi Thất không hiểu có gì khác nhau. Từ Thiển Thăng giơ tay phải, nắm vυ' trái cô lên thưởng thức, mềm mềm lắc lư giống bông, Bùi Thất tự động lĩnh ngộ, đem núʍ ѵú bên phải hướng tới bên môi cậu.
Đầṳ ѵú cứng rắn ở môi cọ xát vài cái, cọ đến hàm răng cậu, Từ Thiển Thăng môi khẽ nhếch, đem nó bao đi vào ngậm lấy, dùng sức hút.
Bùi Thất lại thoải mái mà kêu ra tới, âm thanh rêи ɾỉ.
Thân thể dựng thẳng cùng bờ mông hình thành góc độ hoàn mỹ, chân tâm không chỗ nào che đậy yêu cầu chống đỡ, đè ở trên người cậu, vừa lúc hạ xuống phần hông rắn chắc.
Dươиɠ ѵậŧ cậu cương cứng rõ ràng thành hình trụ, giấu ở trong đũng quần, dựng thẳng như đỉnh núi. Bùi Thất ngồi bên trên, cánh môi vừa lúc bị nó tách ra, kẹp ở hai bên.
Hoa môi mềm mại bị chống đỡ rộng mở, miệng huyệt bại lộ ở trong không khí, chui vào một tia lạnh lẽo. Cô đơn phương chống đỡ lấy đầu giường, tuy rằng có bàn tay cậu cầm giữ, vẫn phải hỗ trợ dâng vυ' đến môi cậu.
Dươиɠ ѵậŧ đem môi âʍ ɦộ hoàn toàn tách ra, đồng thời bị cậu mυ'ŧ vυ', thân thể của cô không nhịn được mà run rẩy cùng lay động, ma sát mông.
Độ cung rất nhỏ, làm tiểu huyệt cách đồng phục ở trên dươиɠ ѵậŧ cậu cọ xát.
Sữa như cũ, bị cậu "chùn chụt chùn chụt" mà nuốt vào trong cổ họng, một tia ấm áp theo máu hướng bốn phía khuếch tán, dần dần xua tan cảm giác không khỏe, cậu có càng nhiều sức lực.
Nắm chặt bầu vυ' xuống phía dưới, đòi hỏi vô độ mà uống, núʍ ѵú bị cậu mυ'ŧ vào mà biến thành màu đỏ, sữa tươi chảy không ngừng.
Không biết cậu lúc này muốn uống bao lâu, nhìn tình huống cảm giác không còn nghiêm trọng. Bùi Thất vừa cho cậu uống sữa, vừa thời khắc chú ý tiếng bước chân ngoài phòng y tế.
Bùi Thất là cô bé nông thôn, mới vừa cai sữa không bao lâu, cha mẹ đã phát hiện một đứa trẻ như cô thế nhưng lại có sữa, liền xem cô như yêu quái.
Ban đầu khi cô không khống chế được, quần áo từ ngực trở xuống đều bị sữa làm ướt nhẹp cả ngày, khiến mọi người chê cười, cha mẹ cảm thấy mất mặt. Bọn họ mang cô đi khám ở chỗ mấy ông trung y địa phương, đều nói cái này không phải bệnh, chính là thể chất đặc thù.
Này không phải bệnh thì là cái gì? Cha mẹ cô không tin, quyết định muốn có thêm một đứa trẻ nữa, một đứa trẻ bình thường.
Thể chất của Bùi Thất nổi tiếng trong thôn, mấy đứa bé có ý xấu đều kêu cô "Đại bò sữa", ngay cả ra khỏi nhà cô cũng sợ, tránh ở trong nhà khóc vài bận. Sau lại, chẳng sợ sữa tươi dần dần có thể khống chế được một chút, cha mẹ ngại mất mặt, vẫn nhốt cô trong nhà.
Vừa lúc nghe nói trong thành có một nhà có tiền đang tìm bà vυ' lâu dài, bọn họ đưa Bùi Thất đi thử. Trông ngoại hình cô cũng không tệ lắm, các phương diện đều phù hợp yêu cầu nên được giữ lại.
Tuy rằng không làm thủ tục, từ đó về sau Bùi Thất hoàn toàn trở thành đứa trẻ nhà Từ gia, mỗi tháng cố định cấp cho cha mẹ Bùi Thất một số tiền, để bọn họ đừng tới quấy rầy cô. Cha mẹ vứt bỏ được cái cục diện rối rắm này còn có tiền để lấy, cầu mà không được.
Về sau cô mới biết được, cô phải trở thành bà vυ' cho một nam sinh cùng tuổi cô. Bọn họ nói cậu có bệnh lạ, không uống sữa người cả người phát đau, nghiêm trọng nhất một lần trực tiếp lên cơn sốc.
Bệnh này không biết khi nào có thể tốt lên, chính là cậu rốt cuộc sẽ chậm rãi lớn lên, mấy nhà vυ' em đều không muốn cho một người gần thành niên uống sữa, Bùi Thất xuất hiện như gãi đúng chỗ ngứa.
Cô khi còn nhỏ vì thiếu dinh dưỡng, khung xương tử lớn lên nhỏ, chân tay nhỏ nhắn, thân thể cũng gầy, bàn chân chỉ có 34. Về sau đến Từ gia, vì cho cô bồi bổ thân mình, ăn rất nhiều món giàu dinh dưỡng, đặc biệt nhằm vào bộ ngực, cô mới cấp hai, bộ ngực đã cup H, ở trong trường học rất nổi bật, sữa cũng càng thêm sung túc.
Vì để phương tiện tùy thời cho cậu uống sữa, Bùi Thất cùng Từ Thiển Thăng cùng ăn cùng ở, buổi tối cũng ngủ chung, đề phòng vạn nhất. Thời điểm thường xuyên nhất Từ Thiển Thăng một ngày phát bệnh ba lần, cô đều đem cậu uống đến no, Từ Thiển Thăng cha mẹ đối với cô dần dần từ bỏ.
Bùi Thất nói với chính mình, nhất định phải làm tốt vai trò bà vυ', đừng để bị nhốt trong phòng tối lần nữa.