Huệ Hương ngồi dạy, quỳ xuống bên cạnh phía cánh tay của Thúy Thương, rồi điều chỉnh tư thế để một bên ngọn đồi của cô gần với miệng nàng, cô lấy tay tự nâng ngực mình lên, đặt vào khuôn miệng Thúy Thương và nói.
"Của em đó. Ăn đi"
Thúy Thương liền vội vàng há miệng ra đón lấy cái hạt nhỏ xíu như thể sợ chậm một chút thì sẽ bị mất ăn vậy. Sự ướŧ áŧ nơi đầu lưỡi nàng làm cho đầu nhũ của cô nhanh chóng dựng đứng lên và săn cứng lại. Cảm giác mới lạ khiến cô khoan khoái, dễ chịu vô cùng. Cô thấy thật tiếc nuối khi thời gian qua ở cùng nàng mà lại bỏ lỡ trò chơi xá© ŧᏂịŧ này. Sao không biết đến thứ cảm giác này sớm hơn chứ.
Chiếc hạt đậu nhỏ xíu của cô nằm gọn trong khuôn miệng nàng. Nàng đưa lưỡi uốn quanh đỉnh đồi của cô, giống như cô vừa làm với nàng khi nãy, có điều, lần đầu tiên thực hành nên nàng hơi vụng về. Hàm răng của nàng lâu lâu cắn phải da thịt cô. Cảm giác nhồn nhột, đau đau càng làm cho cô thêm phần phấn khích đến tê dại.
Khi cảm thấy miệng nàng đã trở nên thành thục hơn, cô liền cầm bàn tay nàng đặt lên trên phần ngực còn lại của mình. Nàng xoa bóp nhè nhẹ cho đến khi bàn tay dạn dĩ hơn một chút, động tác nắn bóp cũng trở nên nhiệt tình hơn. Sự mát mịn, mềm mại của da thịt cô khiến bàn tay nàng càng lúc càng cảm thấy tuyệt vời không nỡ nới lỏng ra. Trái đào non xanh của thiếu nữ nhanh chóng bị bóp nặn đến nhũn mềm cả ra.
Lúc này đây, tay và miệng của nàng kết hợp rất đồng điệu, chăm sóc hai ngọn đồi của cô khiến cô tê dại vì cơn khoái lạc. Cô bắt đầu di chuyển khuôn miệng xuống ngực nàng, tiếp tục đón lấy hạt nhũ nhỏ, liếʍ mυ'ŧ gợϊ ɖụ©. Bàn tay cô cũng không thừa thãi mà lần mò xuống khu tam giác thần bí với vài ngọn cây thưa thớt của nàng.
Chiếc lưỡi cô lăn nhẹ hạt đậu của nàng, rồi khuấy đảo điên cuồng, bàn tay trườn dọc khe rãnh mà miết thật mạnh, những dòng mật thủy tuôn ra róc rách. Chân tâm nàng trở nên trống rỗng, ham muốn được cô đưa tay vào trong dâng lên đến tột độ.
Nhưng cô lại không chịu vào, khiến khoái dục dâng trào lơ lửng mà chẳng thể thoả mãn, miệng nàng không còn khả năng bú ʍúŧ cái hạt ngọc nữa vì cơn hứng tình đang cuồn cuộn thét gào.
Nàng nhả nhũ hồng của cô ra, nhắm nghiền đôi mắt lại, đôi môi nàng mấp máy rêи ɾỉ.
"Ưʍ... Em ngứa..."
Cô cũng nhả hạt đậu nhỏ trong miệng ra, nhìn mặt nàng mị hoặc, chiếc hạt đậu lóng lánh ướŧ áŧ dưới sự chăm sóc nhiệt tình của môi lưỡi cô. Trườn người hôn nhẹ lên đôi môi đang phát ra âm thanh ám muội của nàng và hỏi.
"Em ngứa ở đâu, ta gãi cho."
"Ở nơi... Đó... Đó... Tay tỷ làm em muốn..."
Huệ Hương miết mạnh thêm một chút nữa rồi đưa ngón tay chứa đầy mật thủy của nàng lên, khẽ gọi nàng.
"Em mở mắt ra đi."
Thúy Thương mở to đôi mắt ra nhìn cô, cô đưa ngón tay trơn bóng ra cho nàng xem và nói.
"Tư vị của em đó."
Nói dứt câu, cô đưa ngón tay đó vào miệng mình, chiếc lưỡi cô cuốn quanh nó cho nàng xem, rồi mυ'ŧ chùn chụt.
Nàng ngạc nhiên nhìn cô, nơi đó, nàng nghĩ vẫn là không nên, cái miệng cô đẹp xinh thế kia, sao lại có thể liếʍ phần dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng như vậy? Đối với nàng, điều đó giống như một sự ân sủng mà nàng không dám nghĩ tới.
"Tỷ... Đừng... Chỗ đó..."
Huệ Hương đưa ngón tay ra khỏi miệng mình, rồi cho vào miệng nàng và nói.
"Em muốn thử không? Có vị của em, có nước ở miệng ta nữa."
Thúy Thương cảm thấy hơi kỳ cục một chút, nhưng ánh mắt cô nhìn nàng mới thật mê hồn làm sao, cứ cuốn nàng vào trong cơn khát dục bất tận.
Nàng mở miệng ra đón lấy ngón tay cô mυ'ŧ mát, tư vị của nàng vẫn đang còn đọng lại trên đó, mặt nàng ửng đỏ. Trong giây phút đê mê, ám muội, nàng nghĩ đến tư vị của cô, nàng cũng muốn được đưa ngón tay chạm vào đó, muốn được nếm thử mùi vị của vị thiếu phu nhân vẫn còn trinh nguyên kia.
Đưa miệng ra khỏi ngón tay của cô, nàng nói với cô.
"Tỷ cho em thử vị của tỷ được không?"
"Ta sẽ cho em thử, nhưng không thử bằng cách vừa nãy."
"Vậy thử bằng cách nào?"
"Cách này"
Cô nói rồi xoay người lại, để nơi mật động của mình ở trước mặt nàng, cặp mông căng tròn trắng nõn của cô nhô cao hết cỡ. Cô cúi người rẽ những hàng cây thưa thớt đang mới nhú của nàng đang hai bên. Rồi ngắm nhìn cánh hồng căng mọng, ướt sương. Cô cho lưỡi vào nơi chính giữa mà khuấy đảo một vòng.
Nàng đê mê hiểu ý, ngắm nhìn vùng tam giác đen huyền bí của cô ở phía gần miệng mình, cũng học hỏi theo cô mà rẽ những ngọn cây vướng víu cho gọn lại. Hào huyệt của cô tuyệt đẹp như một món quà mà tạo hoá ban tặng vậy. Nàng say xưa ngắm nhìn, rồi đưa lưỡi liếʍ láp chầm chậm. Tư vị của cô thật ngọt thật thơm, khiến cho nàng đê mê không lối thoát.
Nàng nói với cô.
"Ngọt khó cưỡng."
Sau đó họ cũng điên cuồng liếʍ láp. Bản năng của họ lên ngôi, không còn theo một sự chỉ dẫn nào nữa mà hoàn toàn là du͙© vọиɠ mách bảo. Cả hai đều đưa chiếc lưỡi ngoáy vòng tròn trong cái khe hẹp nơi chính giữa.
Rồi không hẹn mà gặp, cùng một lúc, hai nữ nhân cùng tìm đến cái hạt nhụy nhô cao ở giữa chân tâm mà ngậm chặt lấy, hai bờ môi mυ'ŧ chùn chụt kéo lên kéo xuống.
Tiếng của dòng mật dịch tuôn rơi róc rách, hoà quyện cùng âm thanh rêи ɾỉ đầy ám muội trong khuôn miệng nữ nhân khiến căn phòng trở nên ám muội lạ thường.
Chân tâm trơn ướt, sâu thẳm bên trong hào huyệt của họ đang trống trải vô cùng, sự bức bách khiến họ khát khao cái ngón tay huyền bí của đối phương xâm lấn vào bên trong. Huệ Hương đang ở trạng thái của một kẻ chủ động, điều khiển cuộc ân ái xá© ŧᏂịŧ này. Cô nhanh chóng đưa khuôn miệng xinh xắn ra khỏi chân tâm nàng trong sự tiếc nuối. Để chuẩn bị tiến thêm một bước nữa với nàng.