Và khi Minh Yến đưa ngón tay vào giữa hai chân cô, chỉ vuốt ve bên ngoài qυầи ɭóŧ của cô hai lần, cơ thể mềm mại của Tô Tô run lên, một dòng hoa dịch từ trong hoa huyệt trào ra, làm cho qυầи ɭóŧ có thêm vết nước rõ ràng.
Những ngón tay thon dài dễ dàng cởϊ qυầи lót đang che đậy ra, chạm vào âʍ ɦộ nhẵn nhụi trơn bóng không có lôиɠ ʍυ của cô, Tô Tô theo bản năng muốn trốn nhưng lại không có chỗ trốn. Cô chỉ có thể mặc cho Minh Yến đẩy trai thịt của cô ra, dùng ngón tay xinh đẹp từng chơi đàn dương cầm của anh mân mê trai thịt ướŧ áŧ của cô.
"Không, đừng mà..." Tô Tô theo bản năng giãy giụa, nhưng ở trong mắt của Minh Yến chẳng qua là muốn cự còn nghênh, lại tăng thêm một chút tình thú.
Âm đế của cô đặc biệt mẫn cảm, trước đây khi tự mình làm trong ký túc xá DIY, cô rất sung sướиɠ sau khi cầm trứng rung liên tục rung và kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế, không đến hai phút cô đã đạt tới kɧoáı ©ảʍ cao trào, khiến cho phía dưới của cô nhớp nháp và ẩm ướt.
Giờ phút này, khi Minh Yến dùng ngón tay xoa nắn, cô lại càng trở nên vô cùng mẫn cảm, rõ ràng anh không có kỹ xảo gì, động tác cũng tràn đầy thăm dò nhưng lại liên tiếp khơi dậy một loạt cảm giác tê dại trong cô. Thực ra Minh Yến vẫn luôn quan sát phản ứng của Tô Tô, anh đã thay đổi cách trêu chọc hạt châu và thịt trai mềm mại hồng hào của cô, độ mạnh của cách này cũng khác nhau, nếu như Tô Tô phản ứng mãnh liệt, có nghĩa là cô đang bị làm cho rất thoải mái. Trong khi thử nghiệm, Minh Yến cũng nhớ rõ sở thích của Tô Tô.
"Ưʍ...a...ưʍ...ưʍ...a..."Anh dùng ngón tay trượt lên trượt xuống trai thịt ở giữa hai cánh hoa thịt non mềm của cô, thỉnh thoảng còn sẽ chạm vào hạt châu mẫn cảm của Tô Tô, khiến cho thân thể mềm mại của cô bị đè xuống dưới người anh run lên, cái miệng anh đào nhỏ nhắn không khỏi rêи ɾỉ càng lúc càng nhanh và dồn dập.
“Tô Tô, em ướt quá…” Minh Yến liếʍ vành tai Tô Tô một chút, nó ướŧ áŧ đến mức anh thật sự muốn cầm côn ŧᏂịŧ của mình cắm vào, đâm xỏ xuyên ở trong tiểu huyệt của cô. Tuy nhiên, lý trí còn sót lại nói cho anh biết điều đó là không thể, bản chất của tìиɧ ɖu͙© là sự giao tiếp giữa linh hồn và xá© ŧᏂịŧ, là khát khao được hưởng thụ ái dục lẫn nhau chứ không phải để thỏa mãn thú tính nhất thời của anh.
"Ừm... Còn, còn không phải là do anh... Ưʍ... Là do anh làm..." Không nhọc Minh Yến nhắc nhở, Tô Tô thấy bản thân mình cũng có thể cảm giác được dưới sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Minh Yến, hoa dịch không ngừng từ trong tiểu huyệt ngứa ngáy của cô chảy ra tràn ra ngoài.