“Nguyệt Nguyệt, Tiểu Mỹ qua đây giúp ta một chút, hai em tặng vi sư quà, vi sư chuẩn bị đồ ăn khao hai người, đích thân ta nướng thịt cho hai người.”
Theo tiếng nói của Lý Hiên, Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ lập tức muốn ra ngoài, lúc này bọn họ mới nghĩ đến Lam bà bà, liền vội mời bà.
“Lam bà bà, sư tôn của bọn con làm đồ ăn ngon, người có muốn đi ăn cùng không ạ?”
Chủ yếu là vì sau khi trở thành người tu tiên, ăn linh mì linh mạch rồi, Lam bà bà lại thấy đồ ăn của nhân loại khó ăn, vì vậy cho dù không ăn gì, cũng không ăn đồ ăn của loài người.
“Đồ ăn mà sư tôn làm rất ngon, lần trước sư tôn còn nấu cháo, siêu ngon luôn.”
Tần Nguyệt nhớ lại lần trước, nhớ lại sư tôn vì mình mà xuống bếp nấu cháo cho mình, Tần Nguyệt liền cảm thấy rất hạnh phúc.
“Không cần đâu, ta có Bích Cốc đan, ta không đi đâu, ta ở đây giúp hai người bảo vệ hai con yêu thú này.”
Lam bà bà nhìn tiểu mèo đen và tiểu gấu đen, rồi lại nói tiếp.
“Hai con yêu thú này vào lúc then chốt thức tỉnh, không thể bị quấy rối, có ta ở đây, không ai có thể làm phiền chúng.”
“Chuyện này...vậy được rồi, vậy làm phiền người rồi.”
“Không sao, đi đi.”
Lam bà bà không để tâm mà xua xua tay, bà căn bản là không vừa ý với đồ ăn của loài người, cho dù là đồ ăn ngon của nhà bếp trong Hoàng Cung, cũng không ngon bằng linh mì của người tu tiên.
Vì vậy Lam bà bà căn bản không đáng bận tâm, ngược lại bà ngồi ngay ngắn trên ghế, nghĩ đến chuyện của yêu thú.
Cứ như vậy.
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ rời đi, Lam bà bà uể oải ngồi đó, quan sát tình hình thức tỉnh của hai con yêu thú.
Kết quả không lâu sau đó.
Một mùi hương của thịt thoang thoảng lan đến trong phòng, khiến Lam bà bà không kìm được mà động động mũi, cảm thấy mùi vị này không tồi chút nào, vô cùng thơm.
“Tuy có chút hương vị, nhưng cũng chỉ thế thôi, so với linh mì thì kém hơn.”
Lam bà bà vô thức thầm nhủ, tiếp tục ngồi trên ghế.
Kết quả là thời gian cũng dần trôi đi.
Dần dần, mùi thịt bắt đầu nồng hơn, hơn nữa còn ngày càng nồng, càng đậm đà, cho dù là Lam bà bà cũng không kìm được mà nuốt nước bọt.
“Hừm, đồ ăn của nhân loại không phải là linh vật, đối với người tu tiên ăn rồi sẽ không tốt, ta sẽ không ăn đâu.” Lam bà bà ngẩng đầu vô thức nói.
Kết quả là nói xong câu này, cũng chưa đầy năm phút.
Mùi đậm đà hơn bay tới càng nhiều, khiến Lam bà bà ngày càng muốn ăn, nước bọt không ngừng tứa ra.
“Đáng chết, sao có thể thơm như vậy được? Đồ ăn của Hoàng Cung nước Hạ đều không có hương vị này, sao có thể làm đến như vậy được nhỉ?”
Lam bà bà nén du͙© vọиɠ muốn ăn xuống, đột nhiên có chút hối hận bản thân vì cái gì mà từ chối, sớm biết thơm như vậy, đánh chết bà cũng không từ chối.
“Đây kỳ thực cũng là một dạng rèn luyện đối với ta vậy, ta kiên trì giữ mình với hương vị hấp dẫn này, thì có thể rèn luyện nội tâm tốt hơn, khiến bản thân càng mạnh, ừm, ta tuyệt đối sẽ không ăn dù chỉ là một miếng.”
Lam bà bà gật gật đầu, cảm thấy đây là một phương pháp rèn luyện rất tốt, quyết định một miếng cũng không ăn.
Ùng ục!
Bụng đột nhiên kêu lên ùng ục, khiến lam bà bà có chút thẫn thờ.
Bà vừa mới quyết định không ăn dù chỉ là một miếng, kết quả không ngờ rằng, chớp mắt bụng đã kêu ùng ục, khiến Lam bà bà rất phiền muộn.
“Sơm biết thơm vậy, ta đã đi cùng ra đó rồi.”
Lam bà bà đến bên cửa sổ, nhìn vào trong tiểu viện.
Ở tại đó.
Một người thanh niên anh tuấn đang bận rộn với Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ, trên cái bếp nướng to, làm thịt nướng, trong bếp lò còn có gà quay vịt quay.
Cảnh tượng này, khiến Lam bà bà càng nhìn càng muốn ăn, cảm thấy ngửi thấy mùi hương như vậy mà không ăn, thì cũng như đang chịu cực hình vậy, rất khó chịu.
Cũng vào lúc này.
Quan trọng là hai con yêu thú này còn chưa thức tỉnh hoàn toàn, vậy mà lại thức tỉnh giữa chừng, đi ăn đồ ngon.
Cảnh tượng như vậy.
Lại lần nữa khiến Lam bà bà nhìn mà sững người, khiến đầu bà choáng váng.
Bởi vì vào lúc yêu thú thức tỉnh vô cùng quan trọng, chỉ cần là yêu thú vào lúc hoàn toàn thức tỉnh, không dám tùy tiện tỉnh giữa chừng.
Kết quả bây giờ thì hay rồi.
Hai con yêu thú này lại vì đồ ăn, mà cưỡng ép tỉnh dậy giữa chừng, càng khiến Lam bà bà nhìn mà hoài nghi nhân sinh.
“Mẹ ơi, lần đầu ta thấy vì đồ ăn mà yêu thú cưỡng ép thức dậy giữa chừng, yêu thú thượng cổ huyết mạch lại tùy hứng vậy sao?”
Lam bà bà đứng cạnh cửa sổ ngửi hương vị đậm đà, nhìn gà quay vịt quay được quay vàng giòn, bà càng thấy hối hận khi nãy đã từ chối lời mời.
“Lần tới, ta tuyệt đối sẽ không từ chối.”
Lam bà bà tự nhủ, mặt xám xịt quay về trên ghế đợi chờ trong sự giày vò mà nhắm mắt tu luyện.
Ở bên ngoài.
Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ cũng thèm ăn chết mất, không dám tin sư tôn của mình lại có thể nướng thịt thơm như vậy.
Hương vị thấm vào ruột gan như vậy khiến bọn họ càng không dám tin vào khứu giác của bản thân.
“Sư tôn, người làm thịt nướng thơm như vậy, quá lợi hại rồi.” Tần Nguyệt trong mắt phát ra ánh sáng sao nói.
“Đúng vậy đúng vậy, sớm biết sư tôn làm đồ ăn ngon như vậy, con muốn ngày ngày muốn sư tôn làm đồ cho ăn.”
Tống Tiểu Mỹ cũng gật đầu, liếʍ môi nhìn đồ ăn vàng giòn.
Hai con yêu thú đứng cách đó không xa, chảy hết rớt dãi mà nhìn thịt nướng, đặc biệt là tiểu gấu đen, nhìn vịt quay trong lò nướng mà đứng bất động.
“Là một tiêu sư, có thể làm thịt nướng không phải là rất bình thường hay sao?”
Lý Hiên khẽ cười, đưa một mẻ thịt nướng đã nướng xong cho Tần Nguyệt.
“Nguyệt Nguyệt, đưa số thịt nướng này mang cho cha mẹ ta.”
“Vâng sư tôn.”
Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, mang theo một đống thịt nướng và gà nướng vịt nướng đi đưa cho cha mẹ của Lý Hiên.
Chỉ là.
Đợi sau khi quay lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Nguyệt lại đỏ bừng, rõ ràng là đang xấu hổ.
“Sao vậy?” Lý Hiên nghi ngờ.
“Không...không sao ạ.” Tần Nguyệt liền lắc đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm đỏ.
Nhìn bộ dạng của Tần Nguyệt, Lý Hiên đột nhiên nghĩ tới cha mẹ mình đã nhiều lần thúc giục bản thân lấy vợ, nhất thời có chút hiểu đã xảy ra chuyện gì.
“Khụ khụ, đến ăn thịt ăn thịt thôi, đều đã nướng xong rồi.”
Lý Hiên liền nhanh chóng đổi chủ đề, phân thịt nướng ra, trong đó một đĩa to đưa cho Tần Nguyệt, khiến Tần Nguyệt luống cuống.
Có điều.
Sau khi ăn thịt nướng, Tần Nguyệt rất nhanh đã bị đồ ăn ngon hấp dẫn.
Đặc biệt vào lúc cắn một miếng thịt nướng, trên môi vẫn còn lưu lại hương vị của thịt, lập tức khiến Tần Nguyệt có cảm giác thèm ăn, liền ăn rất nhanh.
Tống Tiểu Mỹ ở bên cạnh cũng không kém, ăn đến phồng cả miệng, đến mức không thể mở lời ra nói được nữa.
Vậy mà khiến Lý Hiên kinh ngạc là, tiểu mèo đen ăn nhiều nhất, nhanh nhất.
Một con vật nhỏ bé như vậy, chỉ trong chốc lát đã ăn hết hai đĩa thịt lớn, ăn đến mức miệng dính đầy dầu.
Ngược lại thì tiểu gấu đen không ăn mấy, ôm vịt quay mà từng chút từng chút liếʍ, nheo mắt trong trạng thái hưởng thụ.
Thấy cảnh tượng như vậy.
Lý Hiên cũng cầm lấy một miếng thịt nướng ăn thử, cảm thấy mùi vị quả thực không tồi, quả thực rất xứng với danh hiệu đầu bếp thần kỳ.
Có điều.
Trong suốt quá trình này, Lý Hiên cũng phát hiện một vấn đề.
Đó chính là lúc bản thân đang làm đồ ăn, hương vị lan khắp xung quanh, thu hút sự chú ý của hàng xóm xung quanh, sau đó một lượng lớn cảm xúc thu hút tới, được Lý Hiên hấp thụ.
Trong đó, có cả cảm xúc của Lam bà bà trong căn phòng gác mái, cung cấp cảm xúc nhiều nhất, cảm xúc đó cứ giống như nước sông chảy siết vậy.
Cảm xúc nhiều như vậy khiến Lý Hiên rất kinh ngạc, trong lòng suy nghĩ có phải là do thực lực của bà đủ mạnh, mới có thể cung cấp cảm xúc nhiều như thế?
Hoặc cũng có thể là vì, cảm xúc trong lòng bà ấy quá nồng đậm mãnh liệt, mới có thể tạo thành kết quả như vậy?