Nữ Vương: Phu Quân Ẩn Thân Mười Năm, Một Kiếm Giết Tiên Đế

Chương 70

Gào!

Người đá ngửa mặt lên trời mà kêu gào, hai cánh tay khỏe mạnh điên cuồng vung vẩy, giống như một con quỷ điên, tàn sát tộc chuột.

“Ngăn nó lại, ngăn nó lại! Dùng trận pháp ngăn nó lại!

Lão già cấp tông sư của tộc chuột lớn tiếng, nghiêm trọng nhìn người đá tàn sát.

Tên người đá này quá cuồng bạo rồi, hoàn toàn không biết phòng ngự, chỉ là điên cuồng tấn công, điên cuồng đập loạn.

Kiểu chiến đấu điên cuồng, cho dù là cấp tông sư như hắn cũng có chút e sợ, có chút không dám đối chiến với người đá.

Có điều tiếp tục chiến đấu, thì tộc nhân của hắn cũng chỉ có thể bỏ mạng.

Vì vậy lão già ngẩng đầu, nhìn về phía hướng viên đá to, nhìn về hướng thanh niên áo trắng.

“Nhất định là tiểu tử này chỉ huy người đá, các người đi gϊếŧ hắn cho ta, ta sẽ ngăn cản người đá, nhanh!”

Lão già nói, cưỡng ép kích hoạt huyết mạch, thực lực đột ngột bùng nổ tăng vọt.

“Vâng! Bát trưởng lão!”

Bọn người tộc chuột nghe mệnh lệnh, cùng lúc kích hoạt huyết mạch, gϊếŧ Lý Hiên.

Những tên tộc chuột kích hoạt huyết mạch, lực chiến đấu trực tiếp tăng vọt.

Những tên đi gϊếŧ Lý Hiên, khí tức đã đạt đến đỉnh cấp mười, gần đến cấp tông sư.

Có nhiều cao thủ ra tay như vậy, cũng khiến bọn chúng thấy tự tin, cảm thấy có thể dễ dàng gϊếŧ Lý Hiên.

Nhưng mà.

Ánh mắt của Lý Hiên trên phiến đá ta không hề nhúc nhích, ngược lại giống như đang cung cấp kiến thức cho Tần Nguyệt vậy.

“Sau khi lĩnh hội đến cấp viên mãn của Huyết Ảnh Thiên Thư, không những có thể làm tăng tốc độ của người luyện thể mà còn có thể sinh ra ảo giác, ví dụ như này.”

Lý Hiên bước ra một bước, lập tức một trăm ảo giác xuất hiện ở bốn phương tám hướng, giống như bản sao lặng lẽ đứng đó.

Cảnh tượng này khiến tộc chuột ngẩn ngơ, không biết nên tấn công cái nào.

Có một tên béo hét to: “Đều là ảo giác, gϊếŧ tên đang đứng trên phiến đá to, nhanh!”

Người của tộc chuột tức tốc xông đến, lập tức đến trên phiến đá, những chiếc đao hung tàn giáng xuống, chém vào nhân ảnh trên phiến đá.

Nhưng mà thanh đao chỉ xuyên qua, bởi không chém trúng bất kỳ ai.

“Chuyện gì đây? Đây cũng là ảo ảnh! Người thật ở đâu?” Tên béo ngẩn ngơ.

“Không quan tâm được nữa, chém hết những ảo ảnh này đi.”

“Gϊếŧ!”

Bọn người tộc chuột nhốn nháo hành động, nắm chặt đao chém ảo ảnh.

Chỉ là theo những cái vung đao, ảo ảnh xuất hiện ngày càng nhiều, ngày càng đông.

Chỉ mới trong chốc lát, toàn khu vực đều là ảo ảnh.

Cảnh tượng này, khiến tộc chuột nổi da gà, sợ hãi hoảng loạn.

“Tiếp sau đó, tiễn các người xuống địa ngục!”

Theo giọng nói lạnh lùng, là tiếng gào thét thảm thiết, tộc chuột trong ảo ảnh đột ngột bị đánh mạnh, từng tên máu bay tứ tung trong kinh hoàng mà ngã xuống đất chết.

“Đáng chết, rút lui, mau rút lui!”

“Rút rút rút!”

Tộc chuột hoảng loạn, không rõ kẻ địch đang ở đâu, chỉ có thể hoảng sợ rút lui.

Trong suốt trận chiến, bọn chúng không ngừng có người chết, không ngừng có người hi sinh.

Cuối cùng, chỉ còn lại năm tên chạy ra khỏi khu ảo ảnh.

“Các người liệu có chạy thoát được không?”

Giọng nói lạnh như băng lại một lần nữa vang lên.

Thân hình Lý Hiên, không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên phiến đá phía sau chúng, đang khoanh chân ngồi ôm Tần Nguyệt.

Tay trái anh ôm Tần Nguyệt, tay phải cầm một viên đá nhỏ, nhắm vào năm tên tộc chuột.

“Từ khi có được thần lực trời sinh, ta đã cảm thấy sự hỗ trợ của nó rất nhỏ, không xứng để sử dụng cái tên này, chỉ sau khi lên cấp mười, ta cuối cùng thu được sự tăng trường bất thường của nó, hôm nay vừa hay có thể cho các người cảm nhận một chút uy lực của nó.”

Lý Hiên dùng ánh mắt chết chóc để nhìn bọn chúng, sau đó búng ngón trỏ, viên đá nhỏ giống như lia laze bắn ra, mang theo tiếng rít quét trong không trung.

Phập!

Tên tộc chuột đứng ngay trước bị âm xuyên tim, toi mạng tại chỗ, ngã xuống vũng máu.

Cảnh tượng này dọa bốn tên tộc chuột còn lại, sắc mặt biến đối.

“Chạy!”

Bốn tên tộc chuột vội vàng chạy thục mạng về các hướng khác nhau.

Viên đá nhỏ lại giáng xuống, lập tức xuyên qua tên chạy nhanh nhất, khiến hắn chết ngay tại chỗ.

Tiếp sau đó.

Những viên đá nhỏ tiếp tục bay đến, rất nhanh lại có một tên ngã xuống, chết không nhắm mắt trong vũng máu.

Rất nhanh.

Chỉ còn lại tên béo chạy chậm nhất, hắn đã sợ tới mức không dám chạy nữa, chỉ là hắn điên cuồng hét lên.

“Bát trưởng lão, bát trưởng lão sẽ báo thù cho bọn ta.”

“Bát trưởng lão? Ngươi nói đến lão già bị đập đó sao?” Lý Hiên châm biếm nói.

“Lão già bị đập?”

Tên béo ngẩn ngơ, quay đầu nhìn về vị trí bát trưởng lão đang ở đó, hắn không vội vàng, tên béo toàn thân bị dọa đến ngây người rồi.

Chỉ thấy cách đó hơn một trăm mét.

Người đá to lớn, đang bắt bắt trưởng lão đập điên cuồng trên mặt đất, đập liên hồi giống như đập chuột, rất nhanh đã đập đến mức bát trưởng lão thổ huyết, khí tức yếu ớt.

Nhìn thấy cấp tông sư của tộc chuột bị đánh thành ra như vậy, thấy người đá cuồng bạo không chút có ý muốn dừng lại.

Tên béo hoàn toàn dọa đến phát kinh hãi khủng khϊếp mà quay đầu lại, sau đó, hắn lại thấy Lý Hiên cầm một viên đá nhỏ nữa.

“Ngươi nhất định sẽ hối hận, tộc nhân bọn ta có đến hàng vạn, ngươi sẽ phải đối mặt với sự truy đuổi vô tận, đợi đã, bọn họ đến rồi, ha ha ha, ngươi phải chuẩn bị một đội quân rồi.”

Tên béo vui mừng nhìn về hướng đông bắc, có một đội quân lớn của tộc chuột đang chạy từ hướng đó tới.

“Ồ? Ngươi muốn so quân với ta nhiều hơn sao?”

Lý Hiên nghiêng đầu, lộ ra một nụ cười châm biếm.

Giây tiếp theo.

Âm thanh ầm ầm vang thấu trời đất.

Một đội quân đội nón từ mọi hướng xông đến, bọn họ hai tay đập xuống đất, từng người đá từ phá đất ngoi lên, hung bạo gϊếŧ tộc chuột.

Những người đá này số lượng quá nhiều, ai cũng giống như thiên thạch đập vào bọn người tộc chuột, lập tức điên cuồng gϊếŧ tộc chuột đang điên cuồng chạy, kêu thét tuyệt vọng.

Cảnh tượng như vậy.

Hoàn cảnh như vậy.

Tên béo nhìn thấy hoàn toàn thẫn thờ tại chỗ, toàn thân bị dọa đến lạnh xương sống, toát mồ hôi lạnh.

“Vậy mà ngươi lại có nhiều thuộc hạ vậy sao, ngươi rốt cuộc là người gì...”

Vèo!

Viên đá nhỏ đâm xuyên qua tim của tên béo, máu tươi từ trong tim chảy ra.

Sau tiếng vèo đó tên béo ngã xuống đất, chết không nhắm mắt nhìn chằm chằm vào mặt đất.

Đến chết hắn cũng không hiểu rõ, chỉ là một lần cướp đoạt, sao lại có thể dẫn dụ đến một kẻ địch đáng sợ như vậy?

Đáng tiếc, không có ai giúp hắn giải thích.

Bởi vì tất cả những người thuộc tộc chuột có mặt đều đã bị truy gϊếŧ trong tiếng là hét, bị gϊếŧ chết.

Lý Hiên không quan sát trận đấu, mà lặng lẽ ôm lấy Tần Nguyệt, thăm dò vết thương của cô bé.

Hiệu quả của đan dược đã có tác dụng, vết thương của Tần Nguyệt dần dần ổn định rồi, không chảy máu nữa, bắt đầu tiến triển tốt hơn.

“Cuối cùng cũng ổn đinh rồi.”

Tâm trạng thấp thỏm cuối cùng cũng có thể đặt xuống, mới có thời gian nhìn Tần Nguyệt, nhìn khuôn mặt lấm lem của cô.

Lý Hiên duỗi tay lấy ra khăn giấy trong túi trữ vật, nhẹ nhàng lau khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Nguyệt.

Sau khi lau sạch,

Lý Hiên mới chú ý đến vết bớt trên mặt Tần Nguyệt đã nhỏ đi, lộ ra càng nhiều làn da trắng trẻo.

Ngoài ra.

Ở vị trí ấn đường của cô, dường như có hoa văn đang dần hình thành.