Yêu Thầm Bố Bạn

Chương 91: 62 - 71

"Chú, chúng ta kết thúc rồi. Tha cho tôi đi có được không?".

"Tha...".

Như thế nào lại là tha chứ?

"Tiểu Ninh, tôi đã tìm em hơn ba năm trời. Mỗi ngày trôi qua đều là sự tra tấn với tôi. Em lẽ nào không thể niệm tình tôi như thế, cho tôi được một cơ hội hay sao?".

Vân Ninh lạnh lùng nhìn anh.

"Không. Có những chuyện, một lần thôi đã là đủ lắm rồi".

Cô với lấy túi xách, muốn nhanh chóng chạy khỏi đó.

"Vân Ninh...!".

Hải Đông còn định đuổi theo nhưng cửa vừa mở ra thì mẹ anh đã đứng sẵn ở đó đang nghe lén rồi, còn không ngờ bị hai người bắt quả tang như thế.

"Bà..." - Cô ngẩn người, còn chưa hết ngạc nhiên khi đã gặp lại Hà phu nhân trong hoàn cảnh này.

"Bà gì chứ?" - Hà phu nhân vuốt tay cô nhoẻn miệng cười - "Gọi là bác hoặc mẹ là được rồi".

Làm sao có thể như thế được chứ? Hà phu nhân và bà cô là bạn bè đó... Cô cắn môi.

"Mẹ, Vân Ninh chỉ mới về thôi. Mẹ đừng doạ em ấy sợ".

Hà phu nhân đập tay anh một cái "chát" có vẻ khá mạnh bạo, ra lệnh cho anh im miệng.

"Vân Ninh, con đừng nghe Hải Đông. Thằng đấy ngốc lắm. Mấy năm nay tìm con đến mụ mị đầu óc nên nó đần đi khá nhiều" - Bà kể lể - "Con cứ ở đây với bác nhé. Nhà bác ít người buồn lắm. Nhờ có con mà Hải Đông nó mới về đây được ít ngày".

Hà phu nhân khéo léo tháo túi xách ra khỏi tay cô, phất tay ra hiệu người hầu đem đi cất. Gặp trúng Hải Đông còn dễ chứ Hà phu nhân từng cưu mang cô lúc cô bơ vơ ở ngoài đường, thật khó để từ chối. Vân Ninh lưỡng lự trong chốc lát, lời ra đến miệng rồi mà vẫn miễn cưỡng phải thu về.

Bà gần như là người duy nhất tốt với cô trong thời gian đó. Hà phu nhân kéo cô đi xuống bàn ăn.

Bàn ăn toàn những đồ ăn thanh đạm nhưng nay toàn được thay thế bằng các món thịt thượng hạng, không thua gì nhà hàng năm sao. Vân Ninh có hơi loá mắt.

"Mau ăn đi, mau ăn đi" - Hà phu nhân rất nhiệt tình, lấy hết cho cô món này tới món khác.

Hải Đông ở một bên cười thầm. Vẫn là mẹ anh có cách.

"Con xem đấy. Có con ở đây, thằng con này của bác mới chịu ăn nhiều vậy đó. Con không biết đâu, mấy năm nay đi tìm con, bệnh dạ dày của nó nặng lên nhiều lắm. Tháng trước còn mới bị xuất huyết dạ dày, tí thì chết".

Hải Đông lườm bà, đâu có nghiêm trọng vậy đâu chứ, là đang trù ẻo anh sao? Vậy nhưng, Vân Ninh đột nhiên quay sang gắp cho anh một miếng thịt, bảo anh.