Buổi chiều hè làm người ta chóng mặt muốn ngủ, xe buýt không đủ điều hòa không khí, làm không khí rất nặng nề, khiến con người không thể tập trung. Còn có bốn năm trạm xe là tới trường, Y Tích Cường rất cẩn thận để đừng bỏ trễ tuyến xe.
Ngoài cửa sổ là phong cảnh quen thuộc, nắng hè thổi nóng đường nhựa phát khói, nhìn đâu cũng cảm thấy chói mắt. Y Tích vừa muốn thu hồi tầm mắt thì thấy có một công trường bên đường cuối cùng cũng bắt đầu khởi công.
Phía trước có chút kẹt xe, xe chạy chậm dần.
Y Tích nhìn công trường bên đường, thấy một dân công ở ven đường đang cởi trần, hai tay cầm một cái kháng tử, đập từng cú xuống đất.
Làm thế nào lại có người có thể làm việc vào một buổi chiều nắng nóng như vậy.
Người dân công ấy thân hình cao to, da đã nâu đỏ bởi nắng, cơ thể đầy đặn và khỏe mạnh, những đường cong cơ thể bị ánh nắng phản chiếu lấp lánh, giống như những chàng trai kiện mỹ trên tạp chí.
Cái kháng tử nặng nề đập mạnh vào mặt đất, Y Tích dường như cảm nhận được sự chấn động từ đó, người dân công lại có chút lơ đãng không để ý. Anh ta nhìn lên, cùng Y Tích trên xe bus hai hai tương đối.
Cảm thấy được Y Tích nhìn chăm chú, người dân công tạm dừng lại một chút, sau đó nâng cao cái kháng tử lên rồi quật mạnh xuống, tăng nhanh tần suất và lặp lại động tác đó. Anh ta có vẻ cố ý khoe những cơ bắp của mình, cơ ngực của anh ta bị bóp nghẹt khi hai tay nắm chặt kháng tử, và theo nhịp đập của cánh tay, phập phồng theo từng nhịp thở. Nhiều mồ hôi hơn bắt đầu tràn ra, chảy dọc theo cổ, chảy qua xương quai xanh, rồi đổ vào khe hẹp giữa cơ ngực, tạo ra những đường cong quyến rũ, cuối cùng tiếp xúc với chiếc quần sờn của anh ta và bị che khuất.
Y Tích nhìn chằm chằm như bị mê hoặc, cổ họng khô khốc, anh ta thậm chí theo xe đi trước quay đầu lại, kia công nhân cũng quay đầu lại nhìn anh ta. Sau đó, cả hai biến mất khỏi tầm nhìn của nhau.
Xe dừng lại, tới trạm.
Ma xui quỷ khiến giống nhau Y Tích đột nhiên từ trên chỗ ngồi đứng lên, nắm lấy ba lô và chạy xuống xe.
Cách đại học còn tới 4 trạm.
Đứng trước một công trường hoang vắng và bẩn thỉu, Y Tích một thời gian cảm thấy lúng túng, không biết tại sao anh ta lại xuống xe. Sau đó, đôi chân lại chạy bộ một cách không kiểm soát tiến về phía trước.
Ống quần cùng màu trắng giày thể thao của anh ta bị bám đầy bụi, ánh nắng nóng tàn phá da của anh ta, mồ hôi giả dưới mái tóc đã chảy xuống, làm ướt thái dương.
Anh ta nhìn thấy người dân công đó mà anh ta vừa mới gặp.
Người dân công đó cũng nhìn thấy anh ta.
Đứng trước mặt dân công, Y Tích không biết nên nói gì, anh ấy muốn nói nhưng lại im lặng, sau đó chỉ nhìn vào ngực của người dân công, nhìn thấy những đường vân trên bầu ngực màu nâu của anh ta, lỗ chân lông màu nhạt trên đầu gối của anh ta và những sợi lông cuộn xoắn trên cơ thể của anh ta. Anh ấy nuốt nước miếng không thôi.
Người dân công ném cái kháng tử xuống đất, làm mềm xốp mặt đất rung chuyển. Y Tích nhìn lên, thấy người dân công đã quay đầu đi theo một hướng nào đó.
Y Tích bước chân theo sau và hai người đi qua một khoảng không có một bóng người , và rồi đến một căn nhà tạm bợ.
Người dân công mở cửa, luồng không khí nóng bức kết hợp với mùi mồ hôi và mùi của cơ thể như muốn phun trào mà ra, Y Tích không nhịn được lui lại một bước.
Người dân công bước vào, Y Tích không do dự bước theo sau.
Cửa đóng lại sau lưng anh ta, bên trong cắm thượng then cài cửa. Căn phòng chỉ có một cửa sổ nhỏ, không thông gió, và sau khi đóng cửa, căn phòng trở nên u ám và nóng bức hơn. Có sáu giường tầng và một cái bàn thấp, phủ đầy rác rưỡi và quần áo.
Người dân công ngồi trên giường cuối cùng, cởi giày và quần, bên trong quần không có mặc gì cả. Y Tích nhìn thấy thô tráng hai chân, cực đại dươиɠ ѵậŧ, nặng trĩu hai viên thâm sắc tinh hoàn, cùng với nồng đậm thể mao.
Xem xong này đó, Y Tích tiến gần hơn mà lại càng lúng túng, không biết làm sao.
Người dân công nói: "Ngồi."
Giọng nói của anh ta thấp và khàn khàn, chỉ nói một từ, nghe không ra khẩu âm tới từ đâu.
Y Tích nhìn vào giường của anh ta, trừ những đôi tất quần rải rác ở đầu giường, ngoài ra cũng không phải thực dơ. Vì vậy, anh liền nhẹ nhàng ngồi xuống.
Người dân công trần trụi toàn thân đứng dậy, khom người xuống đem Y Tích qυầи ɭóŧ cùng vận động quần cùng nhau bái đến đầu gối, sau đó quỳ xuống trước mặt anh ta, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ trắng nhạt của anh ta trong tay, mũi chạm vào lôиɠ ʍυ của anh ta nổ lực ngửi.
Y Tích rất chú ý đến vệ sinh cá nhân, có thể nói là hơi sạch sẽ quá mức. Hôm nay, trước khi đến trường, anh ấy đã tắm nên chỉ nghe được đến xà phòng hương vị.
Người dân công xoa xoa hai quả tinh hoàn của anh ta, sau đó bất ngờ mở miệng, nuốt toàn bộ dươиɠ ѵậŧ nhỏ hơi cương của Y Tích vào trong miệng.
"Ahh!" Y Tích kêu lên, đá chân một cái và nghiêng người lên sau.duỗi duỗi chân, thân mình về phía sau ngưỡng lên.
Người dân công nhẹ nhàng hút một chút và thả dươиɠ ѵậŧ của anh ta, rồi hỏi: "Còn trinh không?"
Y Tích thở dốc, hai tay đỡ cơ thể, cúi đầu nhìn người dân công và gật đầu.
Người dân công tiếp tục vì anh ta khẩu giao, hắn có miệng đại với một cái lưỡi linh hoạt và hữu lực , hút Y Tích đến mức như bị điện giật và cơ thể liên tục không ngừng nhảy đánh. Mặc dù dươиɠ ѵậŧ của Y Tích không lớn, nhưng người dân công vẫn có thể dễ dàng thực hiện cho hắn vài lần thâm hầu.
Tiếng rêи ɾỉ của Y Tích nhẹ nhưng thay đổi, người dân công mới buông tay, đem trên này nước miếng liếʍ sạch và lấy ra một chiếc bαo ©αo sυ dưới gối đầu. Sau khi xé mở bαo ©αo sυ, anh ta tròng nó lên cho tiểu Y Tích.
Tiếp theo, người dân công đẩy Y Tích xuống giường, cưỡi lên trên anh ta và hướng chính mình lòng bàn tay phun ra một ít nước bọt, mạt đến chính mình phía sau.
Người dân công cong mông lên, giữ chặt dươиɠ ѵậŧ của Y Tích với một tay, chậm rãi hạ xuống.
Mặc dù hậu môn của anh ta rất chặt, nhưng người dân công vẫn dễ dàng thực hiện việc đưa dươиɠ ѵậŧ của Y Tích vào bên trong.
Y Tích nhắm mắt lại, lung tung rêи ɾỉ. Người dân công bắt đầu di chuyển, mông lên xuống, phun ra nuốt vào hắn dươиɠ ѵậŧ, cực đại dươиɠ ѵậŧ cũng không quá cương cứng, theo hắn động tác vung vung.
Người dân công hít thở trở nên thô nặng lên, và không bao lâu, Y Tích lêи đỉиɦ, toàn thân run lên, rêи ɾỉ, đỉnh eo, cúi người và xuất tinh.
Người dân công từ dươиɠ ѵậŧ của Y Tích xuống dưới, loát bỏ bαo ©αo sυ, rồi liếʍ sạch hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước miếng còn dư lại trên dươиɠ ѵậŧ của Y Tích. Sau đó, lấy khăn giấy lao sơ qua tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trên mông.
Sau khi làm những việc này, người dân công mặc quần áo, lấy cây thuốc lá và giấy cuốn ở trong ngăn kéo, cuốn thuốc lá vào trong giấy.
Y Tích đã hồi phục. Anh ta đứng dậy, mặc quần áo của mình. Anh ta từ phía sau ôm lấy người lao động, vuốt ve lên bộ ngực và đầṳ ѵú.
Sau khi cuốn xong, người dân công cầm bật lửa đốt cháy điếu thuốc, đưa nó lên miệng hít một hơi thật sâu.
Y Tích vô ý hít phải khói thuốc mà khụ lên không thôi. Người dân công cười lên và đưa chiếc điếu thuốc đến môi của Y Tích. Y Tích thử hút vẫn là khụ lên .
Người dân công nằm xuống giường, ôm chầm lấy Y Tích và tay anh ta vẫn lả lơi vuốt ve lên bên trong áo sơ mi của
Y Tích lúc này đã không đi để ý trong phòng hương vị cùng anh ta trên giường tạp vật, quần áo của anh ta dính đầy hãn của người dân công.
Sau khi hút xong một điếu thuốc, người lao động đứng lên và nói với Y Tích: "Ngươi đi đi."
Từ công trường ra ngoài, lại lần nữa nhìn đến mặt trời chói chang cùng dòng xe cộ náo nhiệt, nghe được lốp xe ma xát trên mặt đường, Y Tích mới cảm giác như quay lại thực tế. Nhưng thứ xảy ra lúc trước bất quá giấc mộng Nam Kha.
Tuy nhiên, trong tay còn tàn lưu xúc cảm cùng kɧoáı ©ảʍ lầu đầu tiên khai bao đã nói cho hắn đó là thực. Y Tích đợi một chuyến xe giao thông công cộng, chạy đến trường học, trở lại ký túc, chui vào phòng tắm, vừa tắm rửa vừa thủ da^ʍ một phát.