Bởi vì điểm này, rất nhiều lớp đều đã bị chủ nhiệm lớp nhốt vào trong phòng tự học, cho nên sân thể dục có rất ít người, Tô Hảo Hảo mới có cơ hội ở giữa khe hở nhìn lén soái ca.
Mặt trời lặn ở phía tây, sắp hoàn toàn đi vào đường chân trời, hoàng hôn đem bóng dáng của các thiếu niên kéo dài đến vô hạn.
Bóng người chen chúc, Dịch Xuyên lưu loát mà nhảy lấy đà, tung lên, cánh tay cơ bắp căng chặt, đường cong lưu sướиɠ kiện mỹ.
Trái bóng rổ ở giữa không trung xẹt qua một đường cong rất dài, cuối cùng hoàn mỹ vào rổ.
Thân thể của thiếu niên ngửa ra sau lui về sau mấy bước, hất cái đầu, trên mái tóc mướt mồ hôi vươn ra vài giọt nước, mồ hôi nhanh chóng chảy vào trong mắt của anh, anh kéo góc áo thể thao, lâu khô mồ hôi ở trên mặt.
“A a a a! Mẹ nó!”
Một trận thét chói tai bùng nổ trong đám người, Tô Hảo Hảo cũng kinh ngạc mà bưng kín miệng.
“Trời ơi! Cơ bụng của Dịch Xuyên đẹp quá, không hổ là người chơi thể thao chuyên nghiệp!”
“Ô ô ô, không cần đem chúng ta so như người ngoài, cởϊ áσ trên ra đi! Quần áo quá chướng mắt!”
Tô Hảo Hảo nhìn khối cơ bụng rõ ràng của thiếu niên, nuốt nuốt nước miếng.
Nhưng gần hai giây trôi qua, thiếu niên lau xong mồ hôi, lại lần nữa chạy vội lên, đem dáng người giấu vào áo thể thao.
Không có cơ bắp để nhìn, cô liếʍ liếʍ môi dời tầm mắt chuyển đi nhìn giáo thảo.
Rốt cuộc Dịch Xuyên đẹp cũng là đẹp, cũng chính là diện mạo soái ca phương đông, ngũ quan cực kỳ tiêu chuẩn đoan chính, nhưng không có cảm giác mạnh mẽ. Lớn lên giống anh trai hàng xóm, trừ bỏ màu da bên ngoài đen hơn một chút, thoạt nhìn cũng không thu hút. Ở trên đường gặp được, sẽ chỉ làm người khác cảm thấy anh là một cái thành thật bổn phận thể giáo sinh.
Nhưng Tô Hảo Hảo cũng biết được, nếu có ai chọc tới anh hoặc là những người anh em khác của anh, anh không đem người đánh tới gãy xương sẽ không dừng tay.
Mà nhan sắc của Tống Tân Giác, là liếc mắt một cái xem qua đi khiến cho người kinh vi thiên nhân cái loại này, mặt mày thâm thúy lập thể, lông mi cong, hốc mắt sâu, hai mí mắt cũng khắc sâu, lông mi so với phụ nữ còn dày hơn, mí mắt cho tới như là tự mang nhãn tuyến ngọa tằm giống nhau.
Bề ngoài người phương Đông, cốt tướng lại là Châu Âu, tuyệt mỹ kinh diễm hỗn huyết cảm.
Đôi môi của anh tự nhiên ra thâm, nhưng màu da của anh lại trắng, làm cho Tô Hảo Hảo cảm thấy anh giống như vương tử quỷ hút máu.