Hào Môn Diễm Sự

Chương 14. Vui sướng đầm đìa 4P, so với ai khác đi vào càng sâu, xót trướng khó nhịn bốn người đánh dấu

Tác giả: mnbvcxz

Edit:Zen

Huyệt thịt bị ma sát đến đau, Trình Hữu nức nở co rúm đầu lưỡi lại một chút, đầu lưỡi liếʍ qua khe rãnh dươиɠ ѵậŧ Tần Tịch, hắn cắn răng một cái thiếu chút nữa bắn ra.

Tần Tịch rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra khỏi miệng Trình Hữu, hít một hơi thật sâu. Nước bọt cùng nước dịch dính trên qυყ đầυ chậm rãi nhỏ xuống, rơi lên khóe miệng và chóp mũi Trình Hữu.

Trình Hữu miệng đau nhức rốt cuộc cũng được tự do, liều mạng há to hô hấp. Dịch tanh của dươиɠ ѵậŧ nhỏ vào trong miệng, cậu không kịp trốn tránh, chỉ có thể khóc lóc nuốt xuống.

Tần Thành nhéo đầṳ ѵú Trình Hữu, kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tần Tịch: "Thế nào, chỉ như vậy đã sắp bắn?" Nói xong liền đoạt vị trí Tần Tịch, đem dươиɠ ѵậŧ cứng đã lâu của mình nhét vào huyệt đỏ thắm của Trình Hữu.

Trình Hữu hơi thở còn chưa khôi phục, ủy khuất mà nhắm chặt miệng lắc đầu trốn tránh: "Ô ô...... Ô......"

Tần Duyên đột nhiên ȶᏂασ mạnh một cái, qυყ đầυ hung hăng chọc vào vách trong khoang sinh sản, kịch liệt bủn rủn làm Trình Hữu khóc kêu lên một tiếng: "A!"

Tần Thành nhân cơ hội đẩy dươиɠ ѵậŧ vào, qυყ đầυ trực tiếp chạm đến yết hầu Trình Hữu, cơ hồ muốn thao đến thực quản cậu.

"Mày kiềm chế một chút," Tần Tịch hừ nhẹ kɧıêυ ҡɧí©ɧ, "Tay súng siêu tốc."

Tần Thành giận đến không thể kiềm nổi, thiếu chút nữa lại đánh một trận với Tần Tịch, dươиɠ ѵậŧ hung tợn thao miệng Trình Hữu.

Trình Hữu bị mấy anh em lăn lộn đến khóc cũng khóc không ra tiếng nữa, dươиɠ ѵậŧ Tần Duyên thao đến vừa nhanh vừa tàn nhẫn, mỗi lần đều dùng sức ȶᏂασ đến khoang sinh sản của cậu. Tiểu huyệt đáng thương liên tiếp mấy ngày bị ba anh em cắm lộng, vừa đau vừa sót, còn bị Tần Duyên thao ra tiếng nước vừa vang dội vừa dâʍ đãиɠ như vậy.

Tần Duyên hung tợn nắm lấy vòng eo tinh tế mềm mại của Trình Hữu, muốn thao chết đứa em trai nhận nuôi này: "Tiểu tao hóa, từ nhỏ đã câu dẫn ba, thế nào, làm Tần gia phu nhân có sướиɠ không, sướиɠ không?" Hắn mỗi lần nói một câu, qυყ đầυ đều hung hăng đỉnh vào vách trong mềm mại. Trình Hữu miệng bị dươиɠ ѵậŧ chặn nói không nên lời, vòng eo trắng mềm liều mạng vặn vẹo giãy giụa, mông nhỏ trắng nẩy đáng thương run rẩy trong tay Tần Duyên. Thịt mông thủy nộn run lên, khiến người ta không nhịn được nảy sinh du͙© vọиɠ ngược đãi mà quất vào.

Tần Duyên hít sâu một hơi, nắm lấy hai cánh mông xúc cảm cực tốt kia, hung hăng cắm vào chỗ sâu nhất, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng điên cuồng đánh sâu vào vách trong mềm mại.

Mặc dù bị đánh dấu bốn lần rồi nhưng Trình Hữu vẫn thấy đau, cảm giác một chút chua xót trướng đau xen lẫn bủn rủn tê ngứa chết người, cậu cuồng loạn múa may cánh tay, quay cuồng thân thể, liều mạng giãy giụa. Nhưng lại bị ba tên Alpha tuổi trẻ cường tráng chặt chẽ ấn ở trên sô pha, khoang sinh sản mẫn cảm đến mức tận cùng bị bắt thừa nhận một vòng lễ rửa tội và chiếm hữu mới bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ này Tần Duyên nghẹn đã rất lâu, bắn đến phá lệ hung tàn, Trình Hữu khóc lóc giãy giụa đến không còn sức lực, Tần Duyên có ý định dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình để rửa trôi dấu vết A khác lưu lại.

Trình Hữu đã hoàn toàn bị hắn thao mềm, ngón tay rũ xuống khỏi sô pha, hai chân thon trắng vô lực mở ra. Tần Duyên rút dươиɠ ѵậŧ nửa cứng của mình ra, tiểu huyệt sưng đỏ có chút không khép lại được, lưu lại một lỗ nhỏ khoảng nửa centimet, một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ mang theo một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra ngoài.

Tần Thành vừa thấy anh cả thoái vị, lập tức buông tha miệng Trình Hữu, nhắm ngay lỗ nhỏ sưng đỏ nước sốt giàn giụa kia "Phụt" một tiếng, nguyên cây hoàn toàn đi vào.

Huyệt đau mình khổ chưa hoàn toàn thoát khỏi cao trào lại phải run rẩy nghênh đón dươиɠ ѵậŧ mới, Trình Hữu khó chịu nức nở một tiếng, tùy tay bắt được góc áo không biết là của ai, thần chí không rõ mà cầu xin: "Đừng...... Đừng cắm nữa...... Cho anh ưm a...... Cho anh nghỉ một lát đi...... Ah...... Tao huyệt chịu không nổi... Tha anh...... A......"

"Anh hai, c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ của anh bị anh cả ȶᏂασ đến thật mềm, giống như là bơ vậy!" Tần Thành hưng phấn mà điên cuồng ra vào nơi nhục huyệt vừa ướt vừa mềm kia, mông thịt tuyết trắng bị hắn thao đến run lên, miệng huyệt đỏ thắm thuận theo mà phun ra nuốt vào dương vạt thô dài của hắn. Hắn dùng ngón tay moi đào nơi hai người giao hợp, "Anh hai, c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ của anh còn có thể nuốt thêm đồ không?"

Trình Hữu cảm thấy thẹn: "Đừng lộng ưʍ...... Nuốt không được...... c̠úc̠ Ꮒσα da^ʍ của anh hai đã...... Đã đầy...... A......"

Tần Tịch duỗi tay, dán vào trên dươиɠ ѵậŧ Tần Thành cố chen vào một ngón, hắn cắn lỗ tai Trình Hữu thấp giọng nói: "Anh hai nói dối, rõ ràng vẫn còn cho vào được."

Trình Hữu trong mơ hồ như là biết bọn họ muốn làm cái gì, suy yếu giãy giụa khóc thút thít: "Không được...... Ô ô......Mấy người không thể...... ưm a...... Không thể......"

Tần Tịch từ sau lưng ôm lấy thân thể Trình Hữu, hai ngón tay đang nhét vào kia chậm rãi tách ra, tạo ra một động nhỏ to bằng nửa ngón tay, dâʍ ŧᏂủy̠ tích táp chảy ra bên ngoài, thịt ruột đỏ thắm như ẩn như hiện. Hắn dùng qυყ đầυ nhắm ngay động nhỏ đó, ngón tay tiếp tục dùng sức ra tách ra.

Nỗi sơ hãi yhân thể sắp bị xé rách làm Trình Hữu kêu lên.

Tần Tịch lại lần nữa đột nhiên dùng sức, qυყ đầυ cực đại rốt cuộc cũng chen vào được động nhỏ kia.

Trình Hữu há miệng liều mạng thở dốc, yết hầu khàn khàn tràn ra từng tiếng rêи ɾỉ vừa đáng thương vừa điềm mỹ, côn ŧᏂịŧ phấn nộn để ở trên bụng nhỏ của Tần Thành, chậm rãi phun ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng.

Tiểu huyệt đã căng đầy lại bị mạnh mẽ nhét vào thêm căn dươиɠ ѵậŧ thứ hai, Trình Hữu cảm giác mình sắp chết rồi. Căn dươиɠ ѵậŧ thứ hai vẫn còn ở chậm rãi cắm sâu vào trong tiểu huyệt, qυყ đầυ đè ép thịt huyệt từng chút một đẩy vào trong, thẳng đến khi đỉnh ở cửa tử ©υиɠ mới dừng lại.

Tần Thành có chút không kiên nhẫn: "Mày không được à?" Nói xong bắt đầu thọc vào rút ra, qυყ đầυ của hắn vừa mới rời khỏi tử ©υиɠ, liền bị dươиɠ ѵậŧ Tần Tịch nhân cơ hội cắm vào.

Tần Tịch đắc ý hung hăng ma sát vài cái, cọ Trình Hữu đến vừa khóc vừa run rẩy tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ như tiết hồng mới vừa lòng rút ra. Tần Thành lập tức đỉnh đi vào.

Hai anh em âm thầm phân cao thấp, một người vừa mới lui ra ngoài, một người khác liền nhanh chóng cắm vào, một chút thời gian thở dốc cũng không chừa lại cho Trình Hữu.

Trình Hữu nào chịu được loại tra tấn này, trên mặt đều là mồ hôi và nước mắt, khóc lóc cầu hai tên hỗn đản này ôn nhu với cậu một chút: "Chậm một chút...... Hai người cắm chậm một chút...... Không cần...... Ô ô...... Không cần khi dễ anh như vậy...... Chịu không nổi...... Cú© Ꮒσα da^ʍ chịu không nổi ô ô......"

Hai người tranh nhau cắm lần sau so với lần trước càng tàn nhẫn hơn, dươиɠ ѵậŧ cũng càng ngày càng trướng lớn, mắt thấy sắp bắn. Sau khi cắm vào tử ©υиɠ Tần Tịch liền luyến tiếc lập rời khỏi, qυყ đầυ chuyển động hung hăng ma sát thịt non đáng thương trong đó.

Tần Thành đâu chịu cho Tần Tịch độc hưởng, qυყ đầυ dùng sức đỉnh cửa tử ©υиɠ cung chật hẹp: "Mày đừng nghĩ tự mình bắn trong khoang sinh sản của Trình Hữu!"

Tần Tịch lại hung hăng đỉnh vào sâu thêm một chút, không chịu lui ra.

Tần Thành sắp bắn, tính tình bộc phát, không quan tâm nữa, nắm lấy eo Trình Hữu dùng hết sức đỉnh lên, dươиɠ ѵậŧ cũng chọc vào trong khoang sinh sản.

Hai căn dươиɠ ѵậŧ đều cắm ở trong khoang sinh sản mẫn cảm non mềm, Trình Hữu thét chói tai khóc kêu: "Không!" Côn ŧᏂịŧ không bắn được nữa dưới kɧoáı ©ảʍ cực hạn tí tách tí tách bắn ra một đạo chất lỏng màu vàng. Hai đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng cùng nhau đánh vào vách trong mềm mại.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ba người chồng chất ở trong khoang sinh sản Trình Hữu, trướng đến cậu thập phần khó chịu. Kết cấu thân thể của Omega làm cho khối thịt mềm ở cửa tử ©υиɠ nhanh chóng khép lại ngăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra sau khi rút dươиɠ ѵậŧ, vì vậy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bị khóa chặt chẽ ở trong khoang sinh sản, bảo đảm khả năng thụ thai lớn nhất cho Omega.

Bụng nhỏ phồng lên cùng bị thao đến mất khống chế khiến Trình Hữu thấy thẹn, hận không thể chết ngất đi. Nhưng cố tình ý thức còn cậu vẫn còn, hai căn dươиɠ ѵậŧ nửa cứng dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trước sau duỗi đến bên miệng cậu, Trình Hữu không thể không vươn đầu lưỡi, hết liếʍ liếʍ cái này lại liếʍ liếʍ cái kia. Sợ hai Alpha tuổi trẻ hiếu chiến lại vì tranh giành đồ vật mà lăn lộn cậu đến chết đi sống lại.

Tần Duyên đã nghỉ ngơi tốt đi tới giữa hai chân Trình Hữu, đem dươиɠ ѵậŧ cương cứng của mình một lần nữa cắm vào huyệt nhỏ sắp mất đi tri giác của cậu.

Trình Hữu há to miệng ngậm hai qυყ đầυ cực đại liếʍ láp dâʍ ŧᏂủy̠ của mình trên đó, hậu huyệt một chút cũng chưa được nghỉ ngơi lại bắt đầu bị thao. Cậu tuyệt vọng nghĩ, bản thân sớm muộn gì cũng sẽ bị mấy anh em này thao chết. Không, có lẽ ngay hôm nay sẽ bị thao chết.

Đã bắn một lần Tần Duyên không hề sốt ruột, không nhanh không chậm ma sát từng tấc thịt huyệt của Trình Hữu, cọ Trình Hữu đến dâʍ ŧᏂủy̠ chồng chất bốn phía.

Hắn không vội, nhưng Tần Thành lại nóng nảy: "Anh cả anh có được không vậy!"

Tần Duyên nghĩ một chút, liền rút dươиɠ ѵậŧ ra lắc lắc trên bụng Trình Hữu, nói với Tần Thành: "Em đến đây đi, anh chơi chỗ khác."

Tần Thành vui sướиɠ thay đổi vị trí với anh cả, tiếp tục thao làm tiểu nhục động của anh hai.

Tần Duyên dùng móng tay nhẹ nhàng cào đầṳ ѵú Trình Hữu, cúi xuống hung hăng cắn một ngụm.

Trình Hữu không nhớ rõ bản thân sau đó bị ba anh em chơi thành cái dạng gì, cậu mơ mơ màng màng mà ngất xỉu, lại bị độ nóng khi bắn ở trên thành ruột làm tỉnh. Thanh âm khàn khàn, khóc lóc xin tha vài tiếng, sau đó lại bị thao ngất xỉu lần nữa.

Thời điểm tỉnh lại lần nữa đã là đêm khuya, trong mông cậu chứa một căn dươиɠ ѵậŧ, trong miệng một cây, một căn khác thì kẹp giữa đùi.

Trình Hữu thật cẩn thận nhỏ căn trong miệng ra, hoạt động quai hàm tê mỏi một chút.

Tần Tịch ở trong mộng cảm giác được côn ŧᏂịŧ của mình tời khỏi nơi ấp ám kia, không vui mà rầm rì chậm rãi mở mắt ra.

Trình Hữu xoa mặt, có chút tức giận mà trừng mắt hắn.

Tần Tịch ôm mặt Trình Hữu, nhẹ nhàng mát xa, nhỏ giọng nói: "Anh hai, thực xin lỗi."

Tê mỏi trên mặt Trình Hữu dần dần giảm bớt, cậu hung hăng cắn một ngón tay Tần Tịch, hai hàm răng ma sát kêu lên kẽo kẹt kẽo kẹt.

Tần Tịch không dám phát ra tiếng, gương mặt anh tuấn trẻ tuổi vặn thành nếp gấp trên bánh bao, ủy khuất nhìn Trình Hữu.

Trình Hữu cắn đủ rồi, mới thấp giọng nói: "Đưa anh ra ngoài đi."

Tần Tịch ngoan ngoãn gật đầu, cẩn thận ôm Trình Hữu từ giữa Tần Duyên và Tần Thành ra. Dươиɠ ѵậŧ nửa cứng chậm rãi rút ra từ huyệt nhỏ, dâʍ ŧᏂủy̠ sền sệt kéo ra thành sợi tơ giữa qυყ đầυ và miệng huyệt.

Huyệt nhỏ bỗng nhiên bị rót vào một chút gió lạnh, Trình Hữu nhẹ nhàng rêи ɾỉ một tiếng, mềm như bông nằm trong l*иg ngực Tần Tịch. Toàn thân xương cốt cậu giống như bị đánh gãy một lần, vừa xót vừa đau. Từ phần eo xuống đến đầu gối cơ bản đã không còn tri giác, đùi cùng eo sườn tất cả đều là chỉ ngân xanh tím, phần bên trong đùi đặc biệt nghiêm trọng, vừa nhìn liền biết là đã từng được hung hăng yêu thương.

Giọng nói Trình Hữu nghẹn đến lạ thường, miễn cưỡng phun ra mấy âm tiết: "Đưa anh đi tắm rửa." Không biểu sao cậu sai sử Tần Tịch rất thuận tay, cũng có thể là bởi vì hắn xác thật rất nghe lời.

Trong ký túc xá có bồn tắm lớn, Trình Hữu hữu khí vô lực nằm ở bên trong, Tần Tịch nghiêm trang đi điều chỉnh nhiệt độ nước.

Hậu huyệt bị lăn lộn đến quá tàn nhẫn, có chút không khép lại được. Nước có độ ấm cao từng chút từng chút chui vào bên trong, nóng đến thành ruột run run. Trình Hữu nhẹ nhàng rêи ɾỉ, duỗi tay xoa xoa miệng huyệt vừa xót vừa tê.

"Anh hai, thật xin lỗi," Tần Tịch ngồi xổm xuống bên cạnh bồn tắm, bàn tay vói vào giữa hai chân Trình Hữu, "Em giúp anh xoa."

Tần Tịch rất có kỹ xảo mà xoa kẽ mông và miệng huyệt, sau đó từng chút từng chút vói ngón tay vào, lực đạo không nhẹ không nặng mà mát xa thành ruột bủn rủn đó

Hậu huyệt tê mỏi dần dần khôi phục tri giác, thân thể vốn đã sớm bị đào rỗng lại dâng lên một chút kɧoáı ©ảʍ còn sót lại trước đó. Trình Hữu khẩn trương dùng đùi kẹp cánh tay Tần Tịch: "Đừng...... Đừng xoa nữa..."

Tần Tịch lưu luyến không rời dùng lòng bàn tay vân vê thành ruột một chút, không tình nguyện mà rút ra, sau đó đi đến bên giá tìm tinh dầu.

Nước ấm áp làm Trình Hữu thoải mái hơn rất nhiều, cậu ngáp một cái hỏi: "Mấy giờ rồi?"

Tần Tịch nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường: "Anh hai, bây giờ là bốn giờ sáng."

Trình Hữu hoạt động thân thể một chút, trong đùi vẫn cứ đau nhức muốn chết. Cậu phát sầu vì giờ thể dục buổi sáng sau hai giờ nữa.

Tần Tịch cầm tay Trình Hữu, nhỏ giọng nói: "Anh hai, em đã đánh tiếng với huấn luyện viên của anh, anh hôm nay không cần đi tập đâu."

Trình Hữu ngơ ngẩn: "Em nói thế nào?"

Tần Tịch có chút ngượng ngùng cúi đầu: "Em...... em nói, phải phụ đạo đặc biệt cho bạn học Tần Đại Long."