"Ôi ôi, cẩn thận một chút, tiểu tổ tông, đây là bảo vật cấp nhất khi sương đan!" Kiều trưởng lão kêu lên một tiếng, đưa tay ra nhận lấy một cách rất cẩn thận.
Loại đan dược ở cấp này, chưa cần bàn đến tác dụng như thế nào nhưng chỉ cần lấy ra đã khiến người ta cực kỳ sợ hãi rồi.
Nếu dùng cho các luyện đan sư cao cấp nghiên cứu thì vô cùng có giá trị.
"Lâm Tiêu tiểu hữu, ngươi thật sự cho ta đan dược này ư?" Kiều trưởng lão cảm thấy không thể tin nổi.
Tuy rằng giữa bọn họ đã có thoả thuận hợp tác, nhưng đan dược này quá khác thường.
Những người khác không biết nhưng ông ta là trụ cột cấp cao của Kiếm Ma tông, đương nhiên biết trong toàn bộ Kiếm Ma tông chỉ có sáu cường giả Toàn Đan Cảnh. Có loại đan dược này, tương đương với việc có thêm một cường giả Toàn Đan cảnh rồi.
Điều này có ý nghĩa rất lớn đối với tông môn.
"Đương nhiên rồi, quy tắc đã nói rõ rồi, không thể phá!" Lâm Tiêu cười nói.
Hắn không hề cảm thấy tiếc. Đợi sau này tìm đủ nguyên liệu tiếp tục cố gắng luyện là được rồi. Hơn nữa, đây mới là viên dược nhất khí đan sương, trên nhất khí còn có nhị khí, tam khí, tứ khí ...
So với đan dược này, hắn cảm thấy tạo quan hệ tốt với Kiều trưởng lão quan trọng hơn.
Lần này hắn gây rắc rối ở Đan Thanh Phong đủ rồi giờ tặng đan dược này cũng coi như bù đắp lại.
"Được, được, ta tiếp nhận tấm chân tình của Lâm Tiêu tiểu hữu. Ha ha ha, tiểu hữu, ngươi tốt hơn sư tôn keo kiệt đó nhiều."
Sau khi Kiều trưởng lão liếc nhìn Mục lão, ông ta vội vàng thu viên đan dược vào trong chiếc nhẫn.
Chiếc nhẫn này cũng gần đầy rồi nhưng vẫn còn không gian cho một bình đan dược.
Trong nháy mắt, Kiều trưởng lão rạng rỡ hơn hẳn, tâm trạng cũng rất tốt.
Đâu còn bộ dạng gào thét thảm thiết khổ sở như vừa rồi.
Ở góc độ của ông ta, Huyền Minh Phá Cảnh Đan của nhất khí sương đan này có thể bù đắp cho sự hao tổn của Đan Thanh Phong trong nửa tháng qua.
Mục lão và Cảnh lão khá bất ngờ trước hành động của Lâm Tiêu.
Đổi lại họ, họ sẽ không nỡ giao nó ra. Nhưng phải nói rằng, giao đan dược này cho Kiều lão quỷ là thích hợp nhất.
Về điểm này, hai người không có ý kiến gì.
"Kiều lão, lần sau gom đủ nguyên liệu thì hãy nói cho ta biết, chúng ta tiếp tục hợp tác!" Lâm Tiêu cười nói.
"Tất nhiên rồi!! Quyết định như vậy nhé!" Kiều trưởng lão lập tức đồng ý.
Vốn cho rằng là cục diện thiệt thòi lại biến thành có lợi, vậy thì nhất định phải có lần hợp tác sau rồi.
Hơn nữa, sau khi tu vi của Lâm Tiêu tăng lên, trình độ luyện đan cũng sẽ tăng lên tương đối.
Đến lúc đó...he he he… Kiều trưởng lão tưởng tượng mà muốn cười thành tiếng.
Ông ta đã đã sớm từ bỏ chuyện thu nhận Lâm Tiêu làm đồ đệ rồi. Ông ta hiểu rằng mình không xứng!
"Lâm Tiêu tiểu hữu, chuyện luyện đan cũng không cần vội, thời gian giao ước của ta và Cảnh lão đầu còn mười ngày nữa, mấy ngày nay ngươi đều luyện đan rồi, khi nào thì mới bắt đầu tu luyện đây!" Mục lão thực sự lo lắng.
Ông ta biết rằng tiểu tử Lâm Tiêu này đã lĩnh ngộ được lưỡng thành kiếm ý, đến khi tu luyện công pháp kiếm tu của Cảnh lão đầu nhất định là làm chơi ăn thật.
Vậy thì mình nên làm gì? Đây là một luyện thể thiên tài, bảo bây giờ bỏ cuộc chắc chắn hắn sẽ không đồng ý.
Mục lão thấy Cảnh lão nóng lòng thì mỉm cười.
Đồ đệ này, chắc chắn thuộc về ông ta rồi.
"Mục lão, ai nói mấy ngày nay ta luyện đan, ta đang tăng cường tu luyện bộ công pháp luyện thể kia."
"Nhưng ta còn chưa bắt đầu tu luyện bộ kiếm pháp của Cảnh lão, ta dự định trong mười ngày tới sẽ toàn lực tu luyện ở Phạm Thiêm mộ kiếm."
Lâm Tiêu nói với nhị lão về tình hình hiện tại và kế hoạch trong mười ngày tới.
Cảnh lão gật đầu lia lịa, nở một nụ cười trên khuôn mặt héo úa.