Một đêm mưa bão, đường cao tốc ở sân bay bị tắc nghẽn nghiêm trọng, Mạnh Khắc cầm lái bị người phụ nữ ngồi ở ghế phụ thúc giục phiền đến phát điên.
“Cậu mẹ nó sao không đi sớm, hiện tại mới vội vàng như vậy!”, Một tiếng rống to, khiến Tào Giai Giai an tĩnh lại.
“Vào lúc này mình cần phải ở cạnh anh ấy, nếu để Thang Tư Mẫn giành trước mình sẽ thật sự xong đời...”, Tào Giai Giai ủy khuất nói.
Mạnh Khắc cực kỳ không nói lên lời, nghe giọng điệu này, đây mẹ nó là lời của chính thê sao?
“Đã hơn một năm cũng chưa thu phục được, hơn ba tháng cậu có thể làm được sao?”, Mạnh Khắc lại hỏi.
Tào Giai Giai cùng Tư Thừa Nam giả kết hôn là vì mẹ Tư, kỳ hạn hai năm, Tư Thừa Nam hơn phân nửa còn nhớ thương bạn gái cũ Thang Tư Mẫn, một cô gái rất xinh đẹp lòng tự trọng rất cao.
“Trước đây đều là trải chăn, để cho kẻ địch thả lỏng cảnh giác, hiện tại là lúc triển khai tấn công”, Tào Giai Giai nói.
Tào Giai Giai lải nhải chia sẻ kế hoạch tác chiến của mình, Mạnh Khắc nghe đến da đầu tê dại, phụ nữ thật đáng sợ, còn may anh ta là gay.
Sau hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng về đến nhà, Tào Giai Giai từ phía nam ấm áp trở về, trên người còn mặc váy mùa hè, chỉ khoác một chiếc áo gió dài, về đến nhà xuống xe đi được vài bước mà thiếu chút nữa đông chết ở cửa.
Mở cửa đi vào, đèn phòng khách không bật, nhưng Tư Thừa Nam đang ngồi ở đó, thân ảnh cao lớn ngồi trên sô pha, trong không khí tràn ngập mùi thuốc lá, chỉ khi tâm tình anh cực kỳ không tốt mới hút thuốc.
Tào Giai Giai buông vali xuống, cởϊ áσ khoác ra, đi chân trần qua, cả người Tư Thừa Nam đều là vẻ ủ rũ.
Quả nhiên, một người đàn ông kiêu hãnh như Tư Thừa Nam, đời này chưa từng trải qua cảm giác bất lực, mà khi người anh em tốt nhất bị ung thư, anh sao có thể không bi thương bất lực.
Tư Thừa Nam luôn giữ phong độ, bây giờ thấy cô lại không thèm để ý tới, giống như không quen biết cô.
Tào Giai Giai không quấy rầy anh, cầm lấy đệm lót bên cạnh quỳ xuống trước mặt anh, cởϊ qυầи anh ra.
Cô đem dươиɠ ѵậŧ của Tư Thừa Nam từ mềm nhũn liếʍ đến cứng rắn nóng rực, thật sâu cắm vào cái miệng nhỏ của mình, hút nửa ngày Tư Thừa Nam rốt cuộc kêu lên một tiếng, ý thức đã trở lại.
Tay anh sờ lên gáy cô, mang theo cổ vũ, Tào Giai Giai biết mình làm đúng rồi, lần đầu tiên cô khẩu giao, nhưng kỹ xảo không tồi, từng chút một nuốt đến chỗ sâu bên trong, tay xoa nắn hai quả trứng mềm mại, thỉnh thoảng nhún nhường đi xuống ngậm hai quả trứng.
Tư Thừa Nam thoải mái, anh ôm đầu cô, đứng dậy tự mình di chuyển, Tào Giai Giai bị thao nước miếng cùng nước mắt chảy ròng, tâm tư cũng bay đến chân trời, cô khó chịu, nhưng về sau căn dươиɠ ѵậŧ tuyệt vời này khi cắm vào trong cơ thể cô nhất định sẽ rất thoải mái.
“Ưmmmm ~”, giọng cô không thể kiểm soát được, cô cũng không muốn biểu hiện ra sự không thoải mái.
Tư Thừa Nam cuối cùng vẫn không thật sự thao cô, nhưng anh bắn hai lần khiến cả người tinh thần thả lỏng hơn, rất nhanh liền đi vào giấc ngủ.
Sau khi tỉnh dậy lại là phong thái nhẹ nhàng, Tào Giai Giai nhìn sắc mặt anh khôi phục bình thường trong lòng yên tâm không ít.
“Bạch Tương ở bệnh viện nào, em đến thăm anh ấy?”, Tào Giai Giai nói.
“Anh mang em đi.”
Xe mới vừa ra khỏi gara, Tư Thừa Nam nhận được một cuộc gọi, phải đến công ty có việc, liền mang theo Tào Giai Giai đến đó, phu nhân của ông chủ đến văn phòng mọi người đều tỏ vẻ nhiệt tình hoan nghênh. Tào Giai Giai ôn nhu nói với mọi người, “Trong nhà gần đây có chút chuyện, Thừa Nam tâm tình không tốt, nếu như ở công ty phát giận với mọi người, mong mọi người thông cảm”.
Thư ký rất mang ơn đội nghĩa, đây là tổ hợp thần tiên gì vậy, Tư tổng đã là cấp trên phi thường tốt, mà phu nhân cũng có phong thái như vậy.
Tào Giai Giai gặp được Thang Tư Mẫn ở phòng bệnh, ba người đứng trước giường bệnh, ngay cả Bạch Tương đang bị ung thư cũng không nhịn được cười.
“Hai người các anh có chuyện muốn nói liền ra ngoài nói đi, em tâm sự cùng Bạch Tương”, Tào Giai Giai đánh vỡ trầm mặc, Tư Thừa Nam nhìn về phía cô, sắc mặt khó coi, Thang Tư Mẫn nghe vậy đi ra ngoài trước.
“Bạch tổng, nhìn xem tình tay ba cẩu huyết này, có bao nhiêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, ba tháng nữa sẽ kết thúc rồi, anh nhất định phải kiên trì a". Tào Giai Giai một bên gọt trái cây một bên nói.
Bạch Tương cười ra tiếng, nghiêng đầu thấp giọng nói với cô, “Nếu là anh, anh nhất định sẽ không ly hôn với em”.
“Nhìn xem nhìn xem, anh phải sống thật khoẻ mạnh, ở bên cạnh Tư Thừa Nam giúp anh ấy đưa ra lựa chọn chính xác a, rời khỏi anh, Tư Thừa Nam liền sẽ phạm sai lầm”.
Bạch Tương cùng Tư Thừa Nam là bạn tốt thời thơ ấu, tình cảm vài thập niên giống như anh em trong nhà.
Lúc Tư Thừa Nam đi vào lại chỉ còn một mình, nghe được Tào Giai Giai đang nói:
“Có người bởi vì cảm mạo bình thường liền chết, có người bởi vì giải phẫu cắt bỏ ruột thừa đơn giản cũng chết, xác suất chữa khỏi bệnh đó đại khái là 99.9% đi, nhưng bọn họ vẫn chết. Chết là chuyện rất dễ dàng, anh phải sống tiếp, xác suất chỉ là con số, đừng thần hóa số liệu, cuộc sống không thể bị đánh bại bởi những con số”.
Lúc rời đi Tư Thừa Nam tự mình lái xe, Tào Giai Giai không hỏi tài xế đã đi đâu, ngồi trên ghế lái phụ.
Tư Thừa Nam không khởi động xe, quay đầu sang nhìn cô, nghiêm túc hỏi, “Còn đau không?”
Tối hôm qua, trong lần thứ hai anh chà xát giữa hai chân cô, thao nửa giờ mới bắn, sau khi kết thúc đi tắm rửa thấy nơi đó sưng lên, chạm vào cũng không dám chạm, hôm nay đành phải mặc váy.
“Còn một chút”.
Tư Thừa Nam hoãn lại công việc buổi chiều, trên đường trở về mua thuốc cho cô, anh thậm chí còn muốn tự mình bôi thuốc cho cô, Tào Giai Giai mặt ngoài bình tĩnh cự tuyệt, vào phòng tắm liền bắt đầu đấm ngực dậm chân tiếc nuối.
Tào Giai Giai: 【Cách mạng sắp thành công!】
Mạnh Khắc: 【Phụ nữ thật đáng sợ...】
---------
Mọi người có thể IB TELEGRAM (Tieu_Muoi0831) để mua truyện RẺ HƠN (chuyển trực tiếp, không cần đổi vàng)