Một lần nữa côn ŧᏂịŧ của Tề Ngạn Sơ lại đâm đến tận cùng, tàn sát bừa bãi trong tiểu huyệt đang kịch liệt co rút, ngang ngược đâm vào những chỗ mị thịt trong tiểu huyệt của em gái, bởi vì đã lêи đỉиɦ, giờ phút này tiểu huyệt của Tề Gia Niệm cực kỳ mẫn cảm, mặc dù không phải đâm vào điểm G nhưng cơ thể của cô cũng sẽ có những phản ứng vô cùng mãnh liệt, loại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này khiến cô phát ra những tiếng rêи ɾỉ ám muội, nhưng cũng không dám lớn tiếng, sợ sẽ thu hút người khác tới đây.
Tề Ngạn Sơ lại san bằng em gái một lần nữa, để cô nằm trên đống quần áo, cũng không vội vàng lập tức bắt đầu rút ra, mà đem chân em gái bày ra tư thế quấn quanh eo mình, cô gái nhỏ rất biết phối hợp, thậm chí còn cố ý nâng cái mông nhỏ lên, để có thể càng dán chặt vào cơ thể anh trai hơn.
Chính anh lại cúi người xuống, ôm chặt lấy nửa người trên của em gái, bộ ngực mềm mại của cô dán lên l*иg ngực bằng phẳng vững chắc của anh, có một loại đối lập giữa cứng và mềm vô cùng rõ ràng.
“Niệm Niệm, em gái ngoan của anh, kẹp chặt lấy eo của anh trai.” Giọng nói của anh khàn khàn, anh đột nhiên dùng sức đẩy một cái, hung hăng cắm côn ŧᏂịŧ của mình vào trong hoa huyệt của em gái.
Lần này thật sự rất mãnh liệt, Tề Giai Niệm cảm thấy cả cơ thể đều bị người con trai này cắm xuyên qua.
“A…”
Triệt để cắm lút cán khiến cô không thể kiềm chế được phát ra tiếng rêи ɾỉ, cô cũng nghe thấy tiếng thở dài đầy thỏa mãn của anh trai bên tai mình.
Tề Ngạn Sơ ngồi thẳng dậy, thuận thế ôm em gái lên, hai người ôm nhau, giống như gấu túi ôm cây, dùng chân quấn chặt lấy vòng eo đối phương.
Tư thế kỳ quái như vậy lại hài hòa một cách dị thường, mỗi một lần va chạm cơ thể bọn họ đều dán chặt vào nhau, mang theo kɧoáı ©ảʍ thỏa mãn cả thể xác lẫn tinh thần, anh em, không phải là nên như vậy sao?
Dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của thiếu niên tiến vào cực sâu, qυყ đầυ cực lớn chống lên hoa tâm mềm mại của thiếu nữ, mang đến cho cô một kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.
Tề Ngạn Sơ bắt đầu nhanh chóng thọc vào rút ra, tiểu huyệt của em gái quá mềm mại quá ẩm ướt quá chặt chẽ, lại bởi vì tư thế hiện tại, anh tựa hồ không cần tốn chút sức lực nào liền có thể đâm thẳng đến hoa tâm, thỉnh thoảng còn xấu xa đυ.ng vào miệng tử ©υиɠ của cô gái nhỏ, lại đâm đến mức cô phải khóc lóc cầu xin tha thứ.
Sảng khoái, quả thật quá sảng khoái.
Tề Giai Niệm cũng giống như vậy, cô cực kỳ yêu loại cảm giác này, cảm giác tê dại từ tiểu huyệt truyền đến xương sống rồi khuếch tán ra khắp cơ thể, lan tràn khắp cơ thể len lỏi vào trong xương cốt, cô say mê cái cảm giác khi anh trai thọc vào rút ra, bụng nhỏ co rút lại khiến cho thịt mềm mấp máy trong huyệt mạnh mẽ liếʍ mυ'ŧ, xoa bóp con thịt của anh trai.
“Niệm Niệm, tiểu huyệt của em thật sự rất chặt, anh…” Kɧoáı ©ảʍ tuyệt đỉnh cũng khiến cho Tề Ngạn Sơ người vẫn luôn luôn bình tĩnh biết tự kiềm chế cũng phải ý loạn tình mê, hai tay anh ôm chặt lấy em gái ruột của mình, hai chân quấn chặt lấy mông cô, kịch liệt ưỡn thân dưới lên, côn ŧᏂịŧ đã sung huyết biến thành màu đỏ tím không ngừng ra vào trong hoa huyệt ướŧ áŧ kia.
Vận động theo chuyển động của pít - tông ngày càng tăng nhanh, cơ thể hai người bắt đầu căng chặt, cả hai đều đã đến bờ vực lêи đỉиɦ.
Cuối cùng, trong tiếng gầm nhẹ khàn khàn của Tề Ngạn Sơ, anh mạnh mẽ rút côn ŧᏂịŧ ra, trong nháy mắt đó, qυყ đầυ phun ra từng đợt chất lỏng trong suốt, thấm ướt đồng phục dưới thân.
Anh rốt cuộc cũng không nhịn được xúc động bắn tinh, xoay người, từng luồng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ bắn vào chân tường phía dưới, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c sền sệt tản mát ra hương vị da^ʍ mỹ.
Một hồi lâu sau, hai anh em mới sửa soạn lại, đẩy cửa sân thượng ra đi xuống.
Vừa vặn vào lúc kết thúc tiết học, lớp Tề Ngạn Sơ ở ngay tầng dưới, vừa mới đi xuống đã gặp phải giáo viên chủ nhiệm của bọn họ.
Giáo viên hiển nhiên la cực kỳ không hài lòng với hành động chốn học của anh: “Tề Ngạn Sơ, tiết trước em đã đi đâu?”
Thiếu niên không hề hoang mang, nghiêng người, mỉm cười kéo thiếu nữ đang cúi đầu đứng phía sau ra: “Thật sự xin lỗi thầy, lần thi trắc nghiệm này em gái em làm bài không tốt, em sợ em ấy sẽ phải chịu áp lực quá lớn, liền hướng dẫn em ấy.”
Đối với Tề Ngạn Sơ, một học sinh gương mẫu mà nói, giáo viên cũng không hề nghi ngờ, chỉ chỉ vào một mảng dấu vết ướt sũng trên áo sơ mi của Tề Giai Niệm nói: “Cô gái nhỏ này, gặp chuyện thì cũng đừng chỉ biết khóc lóc, nhìn xem, quần áo đều dính đầy nước mắt rồi kìa, sau này để anh trai em dạy cho em bí quyết học tập của em ấy, chắc chắn em cũng có thể trở nên ưu tú như anh trai của mình.”
“Cảm ơn thầy giáo.” Tề Giai Niệm vẫn cúi đầu như trước bỏ chạy.
Cô sợ ngẩng đầu lên sẽ bị giáo viên nhìn ra manh mối gì đó, dù sao, vừa rồi mới lêи đỉиɦ…
Tề Ngạn Sơ nhìn bóng lưng mảnh khảnh của em gái, khóe môi khẽ nhếch lên, xoay người đi vào phòng học.