Qυყ đầυ Tề Ngạn Sơ lại một lần nữa để trước cửa huyệt của em gái.
Cửa huyệt co rúm lại, hai mảnh môi âʍ ɦộ phập phồng theo nhịp thở của chủ nhân, giống như một đoá hồng nhỏ kiều diễm hơi nở rộ.
“Niệm Niệm, anh chuẩn bị vào đây, được không?”
“Được.” Tề Giai Niệm dùng âm lượng như ruồi muỗi vo ve trả lời nhưng từng câu từng chữ vẫn truyền tới tai Tề Ngạn Sơ rõ ràng.
Thiếu niên hít sâu một hơi, rốt cuộc anh cũng đợi được thời khắc này, lần đầu tiên của anh, cũng là lần đầu tiên của cô.
Anh đỡ côn ŧᏂịŧ trước cửa huyệt dầm dề nước của cô, trên côn ŧᏂịŧ là hỗn hợp mật nước cùng dịch tuyến tiền liệt của anh chảy ra, dùng ngón tay xoa loạn côn ŧᏂịŧ để bôi trơn.
Phần hông nhẹ nhàng dùng sức, chỉ thấy qυყ đầυ tiến vào mở hai mảnh âʍ ɦộ hồng nhạt đang ngăn trở ra, chậm rãi vào trong. Côn ŧᏂịŧ Tề Ngạn Sở sau khi cương cứng vô cùng thô to, qυყ đầυ đương nhiên cũng không bé chút nào, khó khăn đầu tiên anh gặp phải là làm thế nào để nhét đầu nấm cực đại vào cửa động.
Mới vừa thăm dò được nửa cây, em gái dưới thân đã bắt đầu nhíu mày.
“Sao thế Niệm Niệm, em đau à?” Anh quan tâm hỏi, lần đầu tiên trong đời nên anh hy vọng hai người đều có những ký ức tốt đẹp.
Tề Giai Niệm gật đầu, sau đó lại lắc đầu, hàng mày tú khí khẽ nhăn: “Thật ra… cũng không phải quá đau, chỉ là quá lớn, anh ơi không vào được đâu.”
“Không đâu.” Tề Ngạn Sơ bắt đầu dỗ cô: “Người khác cũng là như này mà, tin anh, có thể vào được, nhịn một chút, nếu đau thì bảo anh.”
Anh tiếp tục dùng sức, chậm rãi nhét côn ŧᏂịŧ vào, cuối cùng qυყ đầυ cũng vào được. Anh lúc nào cũng để ý biểu tình của em gái, gương mặt cô vẫn giống ban nãy, không có gì khác biệt.
Mà lúc này Tề Ngạn Sơ mồ hôi chảy đầy đầu, ban nãy là vì khẩn trương, còn bây giờ vì nhịn quá vất vả.
Tiểu huyệt em gái vừa mềm vừa ấm áp, mới chỉ có qυყ đầυ tiến vào nơi đó đã tự động bao bọc lấy, mềm mại mị thịt gắt gao ôm chặt qυყ đầυ, giống như một cái miệng ở trong bú ʍúŧ, nếu không phải anh vừa bắn một lần, qυყ đầυ không còn mẫn cảm như vậy thì nói không chừng vừa vào đã bắn rồi.
Lại nhích vào sâu bên trong, khoảng cách không nhiều lắm liền chạm tới tấm màng tượng trưng cho trinh tiết của người con gái, anh thử nhẹ nhàng chạm vào, bảo bối dưới thân lập tức dùng sức bật dậy.
Khuôn mặt xinh đẹp bởi vì đau đớn mà nhăn lại: “Anh, đau~”
“Ừ.” Tề Ngạn Sơ cũng nhăn mày, từ nhỏ em gái đã sợ đau, anh luyến tiếc nhưng đã làm đến bước này rồi, anh làm sao cam tâm từ bỏ giữa chừng? Rốt cuộc nên làm sao, anh đã rất nhẹ nhàng nhưng Niệm Niệm vẫn kêu đau, nên làm gì bây giờ?
“Anh, tới đi, trên sách nói cũng chỉ đau một lúc thôi, sau đó sẽ sung sướиɠ vô cùng, anh nhẹ chút, em chịu đựng là được.”
Tề Ngạn Sơ cảm động muốn rơi nước mắt, quả nhiên là em gái cưng, giờ phút này vẫn đau lòng cho anh trai, anh âm thầm quyết định lần sau lúc mua bánh kem cho em gái sẽ mua thêm một hộp su kem.
Rốt cuộc anh hít sâu một hơi, đâm một phát, côn ŧᏂịŧ cả cây đâm thẳng vào huyệt xử nữ của em gái.
Thân dưới lập tức cảm nhận được đau đớn tột cùng, giống như thân thể bị xé rách, cô biết, thân xử nữ của mình đã bị anh trai phá rồi. Cô đau đến mức hai mắt ửng hồng, giống hệt thỏ con đáng thương.
Tề Ngạn Sơ tình hình cũng không tốt hơn chút nào, tiểu huyệt của em gái quá chặt quá nóng quá thoải mái, anh hận không thể lập tức di chuyển eo, hung hăng chọc vào rút ra, nhưng … Vì em gái, anh nhịn!
Mồ hôi từng giọt từng giọt rơi xuống, rơi trên cặρ √υ' đang run rẩy của Tề Giai Niệm.
“Niệm Niệm, em ổn không?”
“Anh… thân xử nam của anh bị em cướp mất rồi.”