Tiểu soái ca không có nhìn ra Triển Phi Dương bất thiện, cậu ta nhìn say bất tỉnh nhân sự, mặt đỏ bừng Triển Quả Nhi, nhất thời ngứa tay nhịn không được nhéo nhéo Triển Quả Nhi mặt.
Vừa đυ.ng phải mặt Triển Quả Nhi, tay của cậu liền bị người giữ lại, đối phương lực đạo thập phần lớn, giống như muốn đem xương cốt của cậu bóp nát, tiểu soái ca nhịn không được gào một tiếng.
"Tay chân đặt sạch sẽ một chút." Triển Phi Dương hung ác nham hiểm nhìn tiểu soái ca.
Tiểu soái ca rõ ràng bị dọa một chút, cậu sững sờ nhìn Triển Phi Dương, về sau mới sắc mặt đỏ lên giải thích: "Thúc thúc, thúc không cần nghĩ dạng này, cháu cùng Quả Quả quan hệ phi thường tốt, bình thường thích như vậy đùa giỡn một chút."
Cố Thiển Vũ cười trên nỗi đau của người khác nhìn tiểu soái ca, cậu nói như vậy, Triển Phi Dương sẽ chỉ càng tức được không nào?
Bình thường đều thích nói đùa thế này? Động tay động chân chơi đùa?
Triển Phi Dương sắc mặt trầm hơn, ánh mắt nhìn tiểu soái ca sắc bén băng lãnh, tựa hồ nghĩ ở trên người cậu ta đâm sâu vào trong.
"Cậu về sau ít cùng Tiểu Quả Nhi nhà chúng tôi lui tới." Nói xong câu đó, Triển Phi Dương ngồi cuối xuống ôm lấy Triển Quả Nhi hướng trên lầu rời đi.
Ngọa tào (*khó vào đời, câu cửa miệng của dân đi làm khi gặp khủng hoảng kinh tế), bị chán ghét, tiểu soái ca nhìn Triển Phi Dương bóng lưng, vẻ mặt khó hiểu cùng bi thương.
Cậu làm cái gì, thế mà để tiểu thúc thúc Quả Quả chán ghét rồi?
Nhìn tiểu soái ca mặt mộng bức, Cố Thiển Vũ tiến lên vỗ vỗ bờ vai của cậu ta: "Đi, cùng tỷ ra ngoài, tỷ có chuyện nói cho cậu."
Tiểu soái ca còn trong khϊếp sợ, bị Cố Thiển Vũ lôi kéo đi ra Triển gia cũng không có phản ứng gì.
Thẳng đến Cố Thiển Vũ đem tiểu soái ca kéo đến một góc, sau khi xác định không có camera, Cố Thiển Vũ hoạt động một chút cổ tay, sau đó bắt đầu đối tiểu soái ca một trận đánh cho đã người.
Phần bụng đầu tiên là chịu một quyền, tiểu soái ca mặt đau đều vặn vẹo cùng một chỗ, cậu phẫn nộ nhìn Cố Thiển Vũ: "Cô làm gì, cô cái nữ nhân điên này!"
"Tôi điên?" Cố Thiển Vũ cười lạnh một tiếng, cô nhấc chân ngay tại tiểu soái ca đầu gối đá một chân.
Cố Thiển Vũ cước lực này đạo không nhẹ, tiểu soái ca suýt nữa bị cô đá ngã, lần này tiểu soái ca là triệt để nổi giận.
"Tôi cảnh cáo cô, cô đừng tiếp tục động thủ, nếu không cô đừng trách tôi đánh nữ nhân." Tiểu soái ca cắn răng nghiến lợi nói.
Cố Thiển Vũ không nói chuyện, trực tiếp cho cậu ta một con mắt gấu mèo 0.0.
Tiểu soái ca thống khổ gào một tiếng, cậu ta che mắt vừa muốn nói chuyện, Cố Thiển Vũ đối cậu một con mắt khác tiếp một quyền.
Đem tiểu soái ca hung hăng đánh một trận, Cố Thiển Vũ cảm giác tâm tình thoải mái không ít.
Liền thích một lời không hợp liền đánh, thật là thoải mái.
Thời điểm nhiệm vụ lần trước, Cố Thiển Vũ cố ý cùng Tịch lão tướng quân học được mấy quyền, mặc dù thân thể đã không phải là thân thể kia, nhưng cô còn nhớ làm sao ra chiêu.
Cho nên cái này tiểu soái ca chỉ có phần bị đánh. Không hiểu ra sao bị đánh cho một trận, tiểu soái ca sắc mặt đủ mọi màu sắc khó coi, cậu không cam lòng trừng mắt Cố Thiển Vũ.
Nơi này tia sáng có chút tối, tiểu soái ca nhìn Cố Thiển Vũ nửa ngày mới nhớ tới cô là ai.
"Là cô cái này lão bà, cô dám đánh tôi?" Tiểu soái ca giận không kềm được mở miệng.
Cố Thiển Vũ: "......"
Tiểu thí hài người không lớn, ký ức còn không tốt, thế mà phải nhìn kĩ mới nhớ cô là ai, trí thông minh này, chậc chậc.
Cố Thiển Vũ khoanh tay cánh tay, khóe môi nhếch lên một vệt lãnh ý: "Đánh cậu thế nào? Tin hay không lần sau gặp được cậu, tôi còn đánh?"
Cái này tiểu thí hài gọi Chu Thiếu Tước, là bạn học cùng lớp Triển Quả Nhi, bởi vì mặt đẹp, tính tình bạo, bị nữ sinh trường học xưng là Hỏa Sơn vương tử.
Hỏa Sơn vương tử......
Tiếp thu được tư liệu này của Chu Thiếu Tước, Cố Thiển Vũ nội tâm: ( ̄∞ ̄)