Lỗ nhỏ được ngón tay cẩn thận nới rộng đã chuẩn bị tốt để giao hoan, mới được lấp đầy đã biết siết chặt dươиɠ ѵậŧ đàn ông, phối hợp động tác thọc vào rút ra co rút lại. +
Cảm giác được lấp đầy làm Tống Quân phun ra một tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào, "Ưm a... Còn muốn..."
Cố Phán vòng một tay qua eo cậu giúp đỡ cậu bảo vệ bụng, một tay nắm lấy vυ' đẫy đà, bầu vυ' mềm mại đầy tay. Nghe Tống Quân nói vậy, hắn lại đâm vào trong sâu thêm, "Như vậy à?"
"A... căng quá... Đủ rồi ưʍ..." Tống Quân ôm bụng người run rẩy, không chịu nổi cuộn người, ngược lại càng tiện cho hắn xâm phạm.
Cố Phán thành công được động tác của cậu lấy lòng, thuận thế ôm cậu vào lòng, hạ thân bắt đầu thong thả động tác, mỗi một tấc cơ thể cậu đều được an ủi trong lần làʍ t̠ìиɦ nhẹ nhàng này.
Tống Quân sướиɠ nheo mắt lại, bị làm đến độ đầu choáng váng.
Cố Phán vừa làm vừa xoa vυ', vυ' cậu giống như đã chuẩn bị cho con bú, mềm mại nhiều nước, ấn vào giữa có thể thấy được rãnh ngực.
Kɧoáı ©ảʍ được xoa vυ' rất kỳ diệu, Tống Quân cảm thấy ngực mình ở trong tay Cố Phán giống như biến thành một cục bông, lúc bị xoa nắn thành các hình dạng khác nhau vừa ngứa vừa tê, hoàn toàn khác với kɧoáı ©ảʍ khi bị cắm.
"Ưʍ... Bên này..." Tống Quân đỏ mặt kéo tay Cố Phán đến bên vυ' bị bỏ quên.
Cố Phán cũng nghe lời chăm sóc bên vυ' kia, bầu vυ' trắng nõn tràn ra từ khe hở ngón tay, bị ngón tay xoa bóp đắp nặn thành các hình dạng khác nhau. Tống Quân sướиɠ cắn môi, làʍ t̠ìиɦ nhẹ nhàng như vậy khiến kɧoáı ©ảʍ càng dài, mỗi một động tác đều trở nên hết sức rõ ràng.
Dươиɠ ѵậŧ rút ra một nửa lại cắm nguyên cây vào, quá nhiều chất bôi trơn bị đâm thành bọt dính ở miệng lỗ, lại theo rãnh mông chảy tới đáy chậu, làm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ướt nhẹp.
Tinh hoàn theo động tác đâm vào rút ra đập vào mông thịt, làm mông thịt đỏ lên, tiếng da thịt va chạm bạch bạch hỗn hợp tiếng nước dính nhớp tràn ngập căn phòng.
"Ưm a..." Tống Quân bị đâm cho run lên, người chảy mồ hôi lẫn với kem dưỡng thể, làn da hơi trơn trượt. Cậu dời tay đang ôm bụng xuống dưới, sờ đến âm đế kết hợp với động tác của Cố Phán tự thong thả xoa nắn.
Cố Phán tựa đầu vào vai Tống Quân, ngón tay từ ngực chuyển qua mặt cậu, vén từng sợi tóc mướt mồ hôi dính vào mặt cậu. Khuôn mặt Tống Quân chìm trong tìиɧ ɖu͙© hồng hào, Cố Phán nhìn mà vẫn không nhịn được dùng mặt mình cọ mặt cậu.
Tống Quân nửa mê nửa tỉnh bị cái đầu xù xù cọ, lúc nói chuyện giọng cũng mềm nhũn, "Ưʍ... ngứa quá... sao thế..."
Cố Phán không lên tiếng, động tác càng thêm dịu dàng, nghiêng mặt đi mυ'ŧ hôn cổ Tống Quân, đầu ngón tay nhẹ nhàng khảy khảy từng sợi lông mi ướt nhẹp nước mắt của cậu.
Tống Quân không được trả lời cũng không quá để ý, chớp chớp lông mi lại ngủ, lúc cao trào cũng không mở mắt, chỉ run người bị Cố Phán ôm eo, lỗ ào ạt chảy nước, rõ ràng không bắn ở trong mà còn nhiều hơn bắn vào trong.
Cố Phán không vội ôm cậu đi tắm rửa, nằm đằng sau ôm chặt Tống Quân đang ngủ ngon lành, hưởng thụ sự yên bình lúc này.
Tống Quân lúc ngủ không còn kiêu ngạo tùy ý ngày thường, có thêm mấy phần ngây thơ. Cố Phán nửa ngồi dậy, quan sát dáng vẻ của cậu. Lông mi lúc nhắm mắt càng dài, đôi môi hơi hé như muốn hôn, gương mặt đỏ lên như say rượu, mỗi mỗi chỗ đều làm người si mê.
Hắn cúi đầu hôn vành tai cậu, đây là người hắn yêu, cục cưng độc nhất vô nhị của hắn.