Đừng Nói Nhảm Nữa

Chương 1

Tống Quân không cởi hết quần đã ngồi trên đùi Cố Phán, tay chống trên vai hắn nhét đồ vật dưới háng vào trong lỗ nhỏ.

Âʍ ɦộ mấy ngày trước bị chơi đến mềm lại biến về dáng vẻ thanh thuần lúc trước, như thể trước nay chưa bị đàn ông đâm vào, chỉ có một chút chất lỏng trong suốt từ lỗ nhỏ chảy ra làm lộ bản tính dâʍ đãиɠ của cậu. Lỗ nhỏ vừa mềm vừa nhỏ, thèm dươиɠ ѵậŧ đàn ông là trở nên dâʍ đãиɠ.

Tư thế này khiến Tống Quân không thấy phía dưới của mình, cúi đầu chỉ có thể thấy dươиɠ ѵậŧ thẳng tắp của người đàn ông. Cậu chỉ có thể quờ tay đến phía dưới, hơi thô bạo tách ra hai cánh môi âʍ ɦộ của mình, làm lộ lỗ nhỏ mum múp kia, lỗ nhỏ ngửi được mùi thịt tanh chủ động mở ra một cái miệng nhỏ, tham lam mυ'ŧ vào qυყ đầυ đang chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Cố Phán vẫn không có biểu tình gì, lúc Tống Quân muốn cong eo ngồi xuống mới giơ tay ôm eo cậu, tránh cho cậu nuốt hết đâm vào cửa tử ©υиɠ lại nổi cáu với hắn.

"Ưm a... căng quá..." cảm giác được lấp đầy làm Tống Quân cực kỳ si mê, côn ŧᏂịŧ thô cứng nghiền mỗi một tấc thịt ngứa trong lỗ, qυყ đầυ đâm thẳng vào điểm G. Cậu chống hai tay trên vai Cố Phán, dùng côn ŧᏂịŧ của hắn làm điểm tựa bắt đầu uốn éo eo, qυყ đầυ ma xát điểm G làm cậu rêи ɾỉ, nước da^ʍ chảy ra từ lỗ da^ʍ biến thành bọt nhỏ trong động tác đâm vào rút ra, theo động tác của Tống Quân chảy xuống miệng lỗ nhỏ và tinh hoàn của Cố Phán.

Cứ thế lắc mông trước sau một trận, Tống Quân thẳng người, nương bàn tay chống trên vai Cố Phán bắt đầu trên dưới phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của hắn. Theo động tác lên xuống của cậu, mông thịt tròn vểnh bạch bạch đập vào đùi Cố Phán, bị tách thành hai luồng mềm mại. Lỗ nhỏ phối hợp với động tác của chủ nhân phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ cho mình cực lạc, khi rút ra nỗ lực dây dưa, lúc cắm vào thì trở nên ngoan ngoãn non mềm.

Mồ hôi theo cằm cậu chảy xuống, cậu sướиɠ đến độ hai mắt mất đi tiêu cự, chỉ biết lắc eo cong mông ăn dươиɠ ѵậŧ của đàn ông, miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ không rõ nghĩa.

Cố Phán nhìn chằm chằm cậu, nhìn mái tóc hơi dài bị mồ hôi làm ướt nhẹp dính vào trán, còn có từng sợi lông mi bị nước mắt sinh lý làm ướt. Tống Quân rõ ràng rất nam tính, lại bởi vì bụng hơi phồng lên nên có thêm vẻ nữ tính. Dùng cơ thể của đàn ông để mang thai, rõ ràng là chuyện quái dị như vậy, đặt trên người cậu lại trở nên đương nhiên, như thể cơ thể với da thịt săn chắc nhờ luyện tập này trời sinh dùng để thụ thai.

Thấy động tác phập phồng của Tống Quân càng lúc càng lớn, Cố Phán chỉ đành cố định cậu ở một độ cao nhất định, không dám để cậu nuốt quá sâu. Lần trước bởi vì chiều cậu quá, thời điểm cao trào bụng co rút, bụng nhỏ trở nên mềm mại vì mang thai lại cứng rắn như lúc trước, Tống Quân đau đến mức nước mắt lưng tròng mà không quên đánh hắn, cuối cùng lại trách hắn đâm quá sâu. Nghĩ cậu da^ʍ trước cọ xin hắn đâm sâu chút, Cố Phán không nói gì, chỉ là vừa mát xa cho cậu vừa mặc kệ cậu đánh chửi. Giống như hôm nay, Tống Quân đá văng cửa phòng làm việc của hắn, hỏi cũng không hỏi đã tách chân ra ngồi trên đùi hắn dùng lỗ nhỏ ăn dươиɠ ѵậŧ. Cậu luôn tùy hứng như vậy, nhưng Cố Phán vẫn lựa chọn bao dung cậu, chung quy bà xã cưới về để chiều không phải sao?

Mang thai không hề ảnh hưởng đến thể lực của Tống Quân, cậu cứ thế dùng lỗ nhỏ ma xát trên dưới một hồi lâu, cuối cùng cảm thấy sắp cao trào, ưỡn eo rút dươиɠ ѵậŧ trong người ra, ngón tay xoa nắn âm đế mượt mà, vài cái đã tự cao trào. Âʍ đa͙σ co rút phun nước da^ʍ chảy ra khi hai người làʍ t̠ìиɦ, phun hết trên dươиɠ ѵậŧ của Cố Phán, có vẻ thứ đồ đó càng thêm dữ tợn. Thấy Tống Quân tự chơi sướиɠ, cuối cùng Cố Phán mới động đậy, ôm chân cậu bế lên đưa đến phòng nghỉ trong phòng, lại dùng khăn ướt lau chùi bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cậu một lần rồi mới mặc quần cho cậu.

Hắn thì chưa kéo khóa quần lên, dươиɠ ѵậŧ chưa bắn tinh vẫn lộ ra ngoài, hắn cũng không có cảm giácgì, lau chùi cho cậu xong là dùng giọng điệu lãnh đạm như thường để hỏi Tống Quân, "Muốn ngủ một lát không?"

Tống Quân vốn dĩ thấy Cố Phán chưa bắn, lần đầu tiên sinh ra chút cảm xúc áy náy nghe thấy giọng điệu lạnh tanh của hắn là không còn cảm giác gì nữa, tức giận xoay người quấn chăn, dùng hành động thay cho câu trả lời.

Cố Phán nhìn chằm chằm gáy cậu một lát, chờ nghe thấy tiếng thở đều đều của cậu mới bắt đầu xử lý cho mình. Lung tung nhét dươиɠ ѵậŧ vào trong quần, hiện tại hắn không định tiếp tục làm, công việc còn rất nhiều.

Nhưng lúc hắn quay lại bàn làm việc của mình mới phát hiện mình không thể tĩnh tâm làm việc, trong đầu thỉnh thoảng nhớ lại dáng vẻ phóng đãng của Tống Quân lúc ngồi trên người mình vừa nãy, hắn đành đứng dậy đi vào phòng vệ sinh.

Lúc hắn ra ngoài đã là nửa tiếng sau, vừa ra ngoài đã thấy Tống Quân nằm trên giường ngủ hình chữ X, áo thun to rộng bị vén lên, lộ ra bụng nhỏ hơi nhô lên. Cố Phán không kìm lòng được nhìn cậu hồi lâu, cuối cùng duỗi tay dém chăn cho cậu, nhẹ nhàng hôn trán cậu.

Đây là cục cưng của hắn.

Cơ ngực cơ bụng mọi thứ đều có, có thể đánh mười ông chồng, nhưng mang thai vẫn không nhịn được quấn chồng chảy sữa bị chồng như này như kia, cho nên...... tui tự lực cánh sinh tui kiêu ngạo!