Băng Thanh Thần Đế

Chương 177: Lăng Thần đầu hàng, nàng nắm giữ hư không nguyên tố thuộc tính?

Không những Vân Phàm suy nghĩ như vậy, Lăng Thanh cũng không khác biệt hắn là bao.

Lăng Thần hắn trên cao hư không, ý thức được sư tỷ không còn xa xa. Linh khí xung kích, nhắm mắt.

Tai lắng nghe, không có độc tĩnh, là hạt mưa rơi. Lăng Thần hắn tai không thể một mình nghe tìm kiếm dấu bước chân.

Hạt mưa, quá lớn âm quá to, hắn không thể nào tập chung tinh thần.

Sư tỷ, ngươi rốt cuộc mạnh mẽ như thế nào? Cảnh giới ngươi không có giới thiệu qua, một mực bắt đầu?

Lăng Thần suy nghĩ, sau lưng Lăng Liên đưa thương, bùm. Lăng Thần thân ảnh bay xa ra ngoài, hắn xoay người trong hư không cao trên trời.

Bên dưới là đệ tử ánh mắt kinh ngạc mà nhìn, Lăng Thần bình ổn lại tâm tình. Nhanh chóng, chưa đợi hắn suy nghĩ.

Một đạo thương, trong hai thủy thương chợt hướng công kích. Vạn kiếm quy tụ, chạm mặt cùng thủy thương còn lại, hóa thành thủy.

Rơi xuống như mưa, Lăng Thần: "Hỏa Vũ Kiếm." thanh kiếm, từng đường vân linh khí màu xanh lửa.

Hội tụ, Lăng Thần cười đắc ý khặc khặc.

Bỗng nhiên, Lăng Thần hắn ngực hơi ưỡn về phía trước. Quay đầu lại thủy thương đã đâm qua sau lưng hắn.

Lăng Thần không thể tin được: "Ta không có cảm nhận qua sát khí, làm sao mà?"

Sư tôn Lăng Thần truyền âm: "Ta cũng như ngươi, không cảm nhận được đạo thủy thương này, giống như là dịch chuyển từ hư không này sang hư không khác."

Lăng Liên, nhìn ra vẻ mặt thất thần của Lăng Thần, thân thể Lăng Thần hắn rơi xuống dưới. Tốc độ nhanh chóng.

Thân ảnh Lăng Thần rơi thẳng xuống.

Bùm.

Lăng Thần ngã trên đất, sau lưng là thủy thương. Lăng Liên nàng thân thể dần dần đáp xuống, nhìn trước mắt Lăng Thần.

Lăng Thần ngước đầu nhìn nàng, nghi hoặc trong lòng. Ngay cả sư tôn hắn cũng vậy, không hiểu làm sao mà như vậy, nàng cảnh giới có thể khống chế hư không pháp tắc?

Lăng Thần hắn chống chịu chưa đến một nén nhang, đã thua. Ha ha nàng rốt cuộc mạnh cỡ nào.

Quả nhiên người có thế lực mạnh mẽ, đều như vậy. Mang ra pháp bảo hư không, sư tôn Lăng Thần ý nghĩ toát lên, hoặc nàng chính là Hư không thuộc tính nguyên tố.

Lăng Liên, nàng không nghĩ như vậy, ai cũng biết rằng nàng không thể có hư không thuộc tính, đây là Tiêu Nhiên lĩnh vực.

Tiến giai, Hư Không lĩnh vực: "Lĩnh vực ngươi không tồi, Tiêu Nhiên." Tiêu Nhiên giọng nói truyền đến.

"Chủ nhân, Tiêu nhi làm theo lời người nói, dịch chuyển hư không thủy thương." Lăng Liên khen ngợi nàng: "Không hổ là ta, thi quỷ dạy dỗ nhiều ngày như vậy."

Tiêu Nhiên: "Chủ Nhân, đa tạ người khen ngợi." Lăng Liên tóc đen nhánh dài, ngước đầu lên cao: "Lăng Thần ngươi chịu thua?"

Lăng Thần nằm trên đất, trên cao trời mây, vạn kiếm quy tụ cũng không còn. Đều hóa thành từng giọt mưa rơi xuống!

Lăng Thần cười khẽ: "Lăng Liên sư tỷ, ngươi có thể hay không, bỏ ta thủy thương sau lưng, đau quá a."

Lăng Thần, tay run rẩy đưa lên cao: "Ta đầu hàng." hắn không giao thủ cùng Lăng Liên nàng thêm hồi lâu nữa.

Càng giao thủ cùng nàng, Lăng Thần nguy cơ chết càng cao hơn! Sư tôn nói rất đúng: "Sư tôn, ngươi nói đúng a, nàng thế lực sau lưng mạnh mẽ như vậy."

"Mà ta, Lăng gia cũng không bằng nàng sư tôn bồi dưỡng, ta thật hâm mộ." Sư tôn Lăng Thần, hắn hiểu thấu nối khổ thâm Lăng Thần, hắn chỉ đành lắc đầu.

"Lăng nhi, không phải lỗi ngươi. Mà là ta lỗi, ta thân sư tôn không truyền cho ngươi đàng hoàng công pháp, khổ thân ngươi."

Lăng Thần lắc đầu: "Sư tôn, ngươi không nên nói như vậy! Ta nếu không có gặp qua sư tôn mà nói, bây giờ ta không có ở đây, mà là Đông Vực."

"Không có gặp sư tỷ, sư muội. Ta phải cảm tạ ngươi, chúng ta có phúc cùng hưởng, có hạo cùng chia."

"Đáng tiếc mỹ nữ, ta không thể chia ngươi." Lăng Thần thật tình nói ra, Sư Tôn Lăng Thần tê dại.

Ngươi nói ra cái này làm gì, Sư tôn Lăng Thần cạn lời. Gia Phong trên cao hô to: "Trận thứ hai, vòng tăng tiến Lăng Liên thắng, trận thứ ba hai đệ tử thua trận chuẩn bị."

"Hồi phục linh khí." đệ tử bên dưới bên dưới khán đài, hắn mang ra một gậy gỗ lớn gõ mạnh ba đạo chuông lớn.

Vân Phàm hắn nhìn bóng dáng Lăng Thần, không ngốc cùng Thiên Mệnh Chi Tử giao thủ đầu hàng là hảo!

Vân Phàm đưa tay lên cao, từ nhà gỗ hàng rào bên dưới nhìn thấy hắn: "Ta Vân Phàm, bỏ tỷ thí vòng tiếp theo."

Lăng Thần bên dưới cũng như vậy, mới bay đến ngồi xuống, Lưu Vân, Hoa Vũ giúp hắn băng bó, Lăng Thanh đứng dậy khỏi ghế ngồi.

Quay đầu, một bước hai bước, vài bước tới gần Lăng Thần: "Sư tỷ, ra tay với ngươi thật nặng, ta giúp ngươi trị liệu, coi như báo đáp, không tổn hại Thiên Thanh Mạn Chi."

Lăng Thần gật đầu, không từ chối ý tốt của nàng, Lăng Thanh tay trắng nón đưa ra. Lăng Thần cảm nhận trên mình quang minh nguyên tố thuộc tính, sư tôn hắn.

Quang minh nguyên tố thuộc tính, lại là quang minh nguyên tố thuộc tính, ta thích càng nhiều thêm. Sư tôn Lăng Thần, bản nguyên muốn nhảy ra ngoài.

Một kiếm chém hắn bụng, để cho nàng Lăng Thanh phục hồi hắn trị liệu, đáng tiếc hắn nói ra trang bức.

Không giám thực hiện, Lăng Thanh nàng tay trái thu lại: "Ngươi bình ổn." Lăng Thần gật đầu, hắn nghe qua Vân Phàm từ bỏ tỷ thí.

Lăng Thần suy nghĩ, ta tham gia là giao thủ cùng cao thâm cảnh giới thiên kiêu. Như vậy là quá đủ đối với ta, giao thủ thêm.

Vết thương đau càng nhiều, hắn sợ hãi không giám tiếp tục.

"Ta Lăng Thần đầu hàng, từ bỏ tỷ thí." Gia Phong đôi mắt ngạc nhiên hình tròn, cái này cũng quá nhanh. Như vậy tỷ thí chỉ có ba ngày.

Ha ha thêm sáng sớm ngày mai, tỷ thí nội môn coi như hoàn thành. Gia Phong ho khan: "Khục khục, như vậy chúng ta nghỉ ngơi tại đây, ngài mai lại đến."

"Đệ tử phục hồi linh khí." đệ tử bên dưới gật đầu đứng dậy quay người rời khỏi, Lăng Thần hắn đứng dậy, Lưu Vân một phía đỡ hắn.

Hoa Vũ phía còn lại: "Lăng Thần, ngươi nha giao thủ cùng sư tỷ ngươi làm gì đây, miệng nàng nói nàng là Luyện Khí cảnh nhị giai, thực lực nàng ẩn dấu?"

"Ta không nhìn rõ, ngươi đây. Không thắng có thể đầu hàng, không cần thiết phải giao thủ."

Lăng Thần gật đầu: "Hai người các ngươi hảo, ta nghe lời các ngươi. Lần sau chú ý, Vân Nhi, Hoa Nhi, ta hơi đau các ngươi giúp ta về động phủ."

Lưu Vân bĩu môi: "Cho ngươi ỷ mạnh, ta nói cho ngươi không nên trang bức đánh mặt hiểu chưa?"

Lăng Thần gậy đầu, không giám cãi lại.

Vân Phàm trên cao, hắn quay người mở cửa bước xuống cầu thang, bên cạnh là một hành lang dài.

Nối thông với nhà gỗ khác, Vô Nhạn nhà gỗ bên này.

Nàng ngồi suy tư hồi lâu: "Như vậy ta đã tiến đến vòng cuối cùng, vóng thứ tư."

Vô Ngạn ngồi trên ghế, hai chân lắc lư: "Sư tỷ, ngươi làm sao trao đổi cùng hai nàng, pháp bảo vũ khí tương xứng đây nha, chân truyền đệ tử nữ nhân kia."

"Muốn nắm giữ bản đồ đỉnh núi thứ ba, dễ dàng đồ ngươi từng có một bản đều đưa cho nàng. Ngươi còn đồ tốt gì sao?"