Chương 161: Thiên Gia Lão Tổ Xuất Quan.
Sư tôn Lăng Thần cười: "Ta đây còn có ai, ngươi không tin có thể nhìn." hắn hóa thành một đạo linh khí, bay đến trên tay Lăng Thần nhẫn.
Lăng Thần tê: "Sư tôn, người cảnh giới tăng cao như vậy?" Sư tôn Lăng Thần cười đắc ý: "Không những phục hồi cảnh giới, ta lĩnh vực chân thân cũng quay trở lại."
Lăng Thần nuốt một ngụm khí lạnh: "Như người luyện đan sư cửu phẩm, người quay lại có thể hay không giúp ta đột phá cảnh giới?"
Sư tôn Lăng Thần: "Ta đã quay lại Kim Đan cảnh viên mãn thực lực, có thể lấy ra trước khi chết, nhẫn trữ vật một khỏa."
"Bên trong có đồ tốt, giúp ngươi nhanh chóng tăng cao cảnh giới, nhưng giờ chưa phải lúc".
Lăng Thần gật đầu, có đồ tốt. Còn trên tay sư tôn: "Sư tôn, bây giờ chúng ta làm sao nha?" Sư tôn hắn cười nhẹ: "Lần sau nếu như rảnh ngươi tìm sư muội, nàng có khi có bỏ đi dược thảo."
"Chúng ta có thể trao đổi, hay nàng trực tiếp đưa chúng ta. Nàng nếu như nhớ ra ngươi vị sư huynh này có hay không, đồ tốt rất nhiều nha, ta không có việc ngươi tiếp tục tu luyện."
"Ân sư tôn." Lăng Thần hắn không muốn nàng nhớ ra, vị sư huynh này. Chưa phải lúc nàng nên nhớ ra.
Hắn cần phải mạnh mẽ, có thể bảo vệ nàng. Bảo vệ hắn đạo lữ, Lăng Thần ngồi xuống tu luyện.
Lăng Thanh trước động phủ, hôm nay nàng làm cơm, bốn người tỷ muội hấp thu bát phẩm đan dược, nhanh chóng mở mắt.
Giúp Lăng Thanh, các nàng bát phẩm đan dược, ai cũng tăng cao cảnh giới nhanh chóng. Ngước nhìn Lăng Liên sư tỷ còn chưa tỉnh lại.
Giúp nhị sư tỷ làm cơm a, bởi các nàng nhìn trước mắt nhà gỗ bên cạnh cây, Lăng Thanh bước rất chậm.
Động tác cũng rất chậm, bốn người chạy tới phụ giúp. Lăng Thanh cũng nhường cho bốn người làm, mệt chết bản tiểu thư, không còn khó đi.
Thân thể hoạt động vẫn không như vậy nhanh, ta rốt cuộc làm sao bệnh như vậy nặng nha. Ta xuyên qua có hay không có đây.
Sáu tuổi ta mới bị, hừ.
Lăng Liên cùng lúc đó thức dậy, năm người cũng chuẩn bị hoàn tất cơm tối, Tuyết Liên bước đến: "Các ngươi làm xong cơm tối, nhìn rất ngon."
Lăng Liên nàng ngồi xuống gắp lấy, miếng thịt đưa trong miệng thưởng thức: "A, Lăng Thanh sư muội làm rất ngon."
Bốn vị sư muội, nhanh chóng thử nếm nàng làm món ăn. Vừa đưa trong miệng cảm nhận vị thơm, nhớ đến quê nhà. Đây là hương thơm gì? Làm người ta say đắm như vậy.
Các nàng nhanh chóng tranh nhau, gắp lấy: "Của ta."Thiên Thanh Nhi cười khổ, đây cũng là ta một phần nhỏ tài lực, học từ mẫu hậu cách nấu ăn.
Cùng kiếp trước món ăn, mẫu hậu còn nói: "Nữ nhân phải biết nấu cơm, về sau ngươi phu quân rất hảo sủng ái ngươi, phụ thân ngươi cùng vì ta tài nấu ăn."
"Ta tu luyện thiên phú không có gì tốt đây, nữ hài tử tinh thông cầm kỳ thi hoạ." Mẫu hậu nàng cười nói với nàng, nếu như tiểu hài tử sáu, bảy tuổi bình thường sẽ không hiểu.
Nàng là xuyên việt nên dễ dàng minh bạch, nàng cũng không muốn kết hôn sinh hài tử. Mẫu thân nói ra qua tai này đều qua tai khác mà đưa ra ngoài.
Một bên khác, Vân Quốc, Thiên Hồng, Vân Chiến, cùng với một vị lão tổ Vân Gia Nguyên Anh cảnh đỉnh phong.
Mấy người đã điều tra qua, gặp phải yêu thú, ma thú bạo động: "Cái này cũng chính là Vô Ngạn từng nói đến."
Ba người bay nhanh đến, nhìn xuống dưới một cánh rừng, Vân Gia lão tổ cảnh giới Nguyên Anh viên mãn bộc lộ: "Các ngươi yếu thú ra đây, hoặc là các ngươi chịu chết."
Vực Ma bên dưới, nhìn xuống dưới mười vị yêu thú, hắn cười nhẹ bay lên cao: "Không biết các hạ là?"
Vân Gia lão tổ: "Ta là vân gia lão tổ, không biết đạo hữu này đi đến, Vân Quốc chúng ta muốn làm gì?"
Vực Ma:" Vân Gia lão tổ, vân gia lão tổ a, các ngươi chịu chết." hắn không nói vòng vo, trực tiếp đi vào vấn đề chính. Một quyền đánh vào Vân Gia Lão tổ ngực, Vân gia, Thiên gia các ngươi chết.
Vân Gia lão tổ hừ nhẹ, một cỗ linh khí mạnh mẽ đánh vào Vực Ma, Vực Ma cảm nhận được nguy hiểm, đây là Vân gia vị kia hậu bối.
Hắn nhớ rõ linh khí, mà Vân gia vị lão tổ. Vực Ma không nên cùng Vân gia lão tổ vị kia bắt, nhìn qua Thiên Hồng, Thiên Sứ Nhất Tộc linh khí.
Vì gϊếŧ chết chủ thượng, nguyện hi sinh tự bạo, Vực Ma không cam lòng một thân biến mất, xuất hiện sau lưng Thiên Hồng một tay chụp lấy hắn.
Vân Gia ánh mắt cay độc nhìn hắn: "Ngươi gϊếŧ chết Thiên Hồng, thiên sứ thần lão tổ, nàng ta xuất quan ngươi có chết." hắn không lo lắng.
Vân Gia lão tổ cũng không sợ hãi, Thiên Hồng vẫn lạc, lo lắng Thiên gia lão tổ sống sót vị đó, một khi nàng xuất quan, tây vực thay đổi.
"Ha Ha thiên gia lão tổ làm sao? Các ngươi thiên gia hậu bối, không đúng thiên sứ tộc, hậu bối nhất định phải chết."
Hắn định bóp chết Thiên Hồng, Thiên Hồng hắn chỉ là kết đan cảnh tứ giai không có sức lực phản kháng, giẫy dụa hồi lâu.
Kim Đan cảnh viễn mãn, từng cao hơn vài đại cảnh giới Vực Ma đối với hắn mà nói. Chỉ vẻn vẹn là sâu kiến.
Thiên Hồng nhắm mắt, Thanh Nhi phụ thân không giúp ngươi được, Mạn Chi ta không nhìn thấy ngày, nữ nhi ta thành hôn.
Đánh tiếc, ta đã chết. Thiên Lung nữ nhân của ta, Vi phu đi trước, hắn tưởng niệm tất cả huynh đệ bản của thân hắn đã ra đi. Vân Chiến bên cạnh cắn chặt răng.
Vân Gia lão tổ, bên cạnh không giám manh động, sợ rằng hắn một tay bóp chết Thiên Hồng, đối phương căm thù Vân Gia, Thiên gia, nhất là Thiên gia.
Vực Ma đưa tay ra, bóp lấy cổ Thiên Hồng. Thiên Hồng không còn dẫy dụa, mà là nhắm mắt không sợ hãi cái chết, thân ảnh hắn bị một màu đen linh khí bao trùm.
Lơ lửng trên không, hắn còn tưởng rằng bây giờ ngon lành đây, tới dọn dẹp yêu thú bạo động, không ngờ tới a. Đáng tiếc, đáng tiếc.
Vực Ma linh khí màu đen bóp chặt lấy, Thiên Hồng lệnh bài xuất hiện vết nứt. Một thân ảnh tóc vàng nhìn thấy: "Hừ chỉ là một Kim Đan cảnh, bị ép cảnh giới cũng muốn làm hại ta tộc nhân."
"Vực Ngoại Thiên Ma, chúng ta thù rất lâu, hơn vạn năm qua đi, các ngươi lại một lần tiến đến ." nàng giọng nói cao lãnh nói ra, một cỗ linh khí màu vàng truyền vào lệnh bài Thiên Hồng.
Thiên Hồng lệnh bài lơ lửng trên cao, từ rạn nứt, hoàn chỉnh lại lệnh bài.
Bên này, Thiên Hồng đang nhắm mắt, một cỗ linh khí truyền đến, Thiên Hồng ánh mắt màu vàng, truyền đến giọng nữ nhân: "Hừ một nho nhỏ Kim Đan cảnh viên mãn."
"Giám gϊếŧ bổn đế, tộc nhân?" Vân gia lão tổ cúi thấp người: "Tiểu nhân, Gặp Thiên Sứ Đế đại nhân."
Vân Chiến, cúi người, không còn phong thái hoàng đế: "Tham kiến Thiên Sứ Đế đại nhân."
Thiên Hồng thân ảnh thoát khỏi tay Vực Ma, đưa tay lên cao, một cỗ linh khí mạnh mẽ đề ép Vực Ma. Vực Ma từ trên cao rơi xuống nằm trên đất, thân thể run rẩy.
"Độ Kiếp cảnh, ngươi là Thiên Gia Lão Tổ?" Thiên gia lão tổ cười nhẹ: "Ngươi cũng biết rồi, chịu chết."