Xuyên Thư Thành Nữ Xứng Hào Môn Gánh Vác Nữ Chủ

Chương 15

Sáng sớm hôm sau, Cố Lê Chu tỉnh lại liền ăn vạ trên giường, hai mắt khẽ nhếch, thất thần mà nhìn chằm chằm trần nhà phát ngốc.

Đại khái qua năm sáu phút, cô mới ngồi dậy, chậm rãi tiến vào toilet rửa mặt, chờ cô tự mình thu thập hảo, mới nhàn nhã đi dạo chạy bộ ra phòng.

Đến phòng khách, Cố Lê Chu thấy Bạch Khuynh Ngôn cùng Lý Tiểu Kỳ đang ngồi ở trên sô pha, cúi đầu xem di động, thấy cô ra tới, hai người đều ngẩng đầu nhìn về phía cô.

"Sớm, Cố tổng......"

Lý Tiểu Kỳ chào hỏi, nàng giống như còn có chuyện muốn nói, nhưng Bạch Khuynh Ngôn đem lời nói tiếp qua đi:

"Trong phòng bếp có để lại bữa sáng cho cô, còn nóng ăn đi."

Cố Lê Chu nghe vậy theo bản năng mà sờ sờ trong áo khoác, chờ sờ đến di động, cô mới ứng thanh hảo, mũi chân hướng góc độ, đi đến phòng bếp.

Lý Tiểu Kỳ lúc này có điểm ngốc, nàng không biết vì sao Bạch lão sư không cùng Cố tổng nói chuyện hot search trên Weibo.

"Bạch lão sư, muốn gạt Cố tổng sao, nhưng hot search này đều bạo, như thế nào giấu được a....." Lý Tiểu Kỳ biểu tình có điểm vô thố, lời nói càng nói càng nhỏ giọng.

Bạch Khuynh Ngôn cúi đầu tiếp tục xem Weibo, thanh âm mát lạnh nói: "Chờ cô ấy ăn xong lại nói."

Lý Tiểu Kỳ cái hiểu cái không mà gật đầu, thấy Bạch Khuynh Ngôn cúi đầu xem tới di động, nàng cũng không nói chuyện nữa, an tĩnh mà ngồi ở một bên xem nổi lên Weibo.

Bạch Khuynh Ngôn xoát Weibo, mày trong bất tri bất giác nhăn lại.

Nàng biết việc chính mình giải ước sẽ không dễ dàng qua đi, ngay từ đầu nàng cho rằng nhiều lắm chỉ biết liên lụy đến Thiên Duyệt, đến đây liền kết thúc, lại không nghĩ rằng còn sẽ lan đến gần cá nhân Cố Lê Chu.

Bạch Khuynh Ngôn lại nhìn đến Áo Nghĩa rạng sáng phát thanh minh một lần nữa, trung tâm tư tưởng đại khái chính là nói nàng càng ngày càng phát hỏa, công ty quản không được, cho nên dẫn tới hai bên hiện đã giải ước.

Mà vài cái Weibo đại V đều chuyển phát Áo Nghĩa thanh minh, còn phụ thượng nàng giải ước còn có ảnh chụp cùng ngày cùng Vu Hiểu ngày hôm qua đi chung cư tiếp nàng, cũng xứng văn nói:

"Áo Nghĩa hảo thảm, đem người nâng đến phát hỏa, đã bị người một chân đá văng ra, đây là muốn đi ăn máng khác ở Thiên Duyệt?"

"Tấm tắc, đây là nữ thần quốc dân của các người sao? Hỏa khí thật cao a, công ty đều quản không được lạc."

"Giải ước cùng ngày, lão bản Thiên Duyệt tự mình tới cửa muốn người, không cho Áo Nghĩa lưu nửa phần tình cảm, thật sự là có điểm quá mức đi."

......

Những người này phần lớn đều là Áo Nghĩa bên kia dưỡng, ngôn luận tất cả đều thiên hướng về Áo Nghĩa, mặc cho ai xem, lúc này nàng đều vào hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng.

Nhưng càng quá mức, đó chính là Cung Thiên Thành phát video trên Weibo.

Hắn ở trong video đề cập việc nàng giải ước, nói nàng là bị lão bản Thiên Duyệt bức bách, nói lão bản Thiên Duyệt có bao nhiêu kiêu ngạo, cỡ nào không nói đạo lý, hắn còn nói phơi ra tên Cố Lê Chu, chỉ trích Cố Lê Chu kêu bảo tiêu đối với hắn động thủ, khi nói chuyện mặt đầy phẫn uất.

Đến cuối cùng, hắn thay biểu tình thâm tình, cách không nói câu: 'Khuynh Ngôn, anh thích em, anh nhất định sẽ không từ bỏ em đâu, chúng ta cùng nhau cố lên!'.

Bạch Khuynh Ngôn xem qua một lần video liền không nghĩ lại nhìn, Cung Thiên Thành bộ dáng dầu mỡ cùng lời nói, làm hiện tại nàng xem một mặt hắn đều sẽ cảm thấy bị bẩn đôi mắt.

Nàng trực tiếp xẹt qua video, xem phía dưới bình luận khu bị đem đến đỉnh đến tối cao, mấy cái lửa nóng bình luận:

"Tuấn nam mỹ nhân, trời sinh một đôi." Này cùng tán thành với Cung Thiên Thành.

"Lão bản Thiên Duyệt? Là cái này?" Võng hữu đem ảnh Lê Chu bị chụp cùng ngày giải ước, thả lên.

"Theo tôi được biết, Thiên Duyệt mặt ngoài lão bản là Tiết Tân, nhưng trên thực tế tiểu Cố tổng mới thật là lão bản, chính là ảnh chụp người phía trước, lớn lên khá xinh đẹp, nhưng hiện tại xem ra, tâm lại rất tàn nhẫn."

"Tán đồng lầu trên, một cổ tâm địa rắn rết hơi thở ập vào trước mặt."

Bạch Khuynh Ngôn nhìn đến nơi này, sắc mặt có điểm hơi trầm xuống, nàng lui ra ngoài điểm đến bảng hot search trên, nhìn đến #Cung thị tổng tài hào phóng thông báo nữ thần quốc dân#, #Bạch Khuynh Ngôn vong ân phụ nghĩa #, #Tiểu Cố tổng Cố Lê Chu của Thiên Duyệt#, ba đề tài này nhiệt độ như cũ không giảm, vững vàng mà bá chiếm trước ba vị trí hot search.

Nàng chân ái phấn vẫn luôn dùng sức khống bình, nhưng đều không làm nên chuyện gì, thuỷ quân lực lượng quá cường đại, các nàng căn bản nói không thắng, cho nên tất cả đều vọt tới phía dưới Weibo của nàng cầu đáp lại, tin nhắn cùng Weibo bình luận tăng không ngừng, dẫn tới nàng không thể không đổi thành tiểu hào, tránh cho di động tạp chết.

"Sữa bò nóng cùng sandwich ăn khá tốt."

Cố Lê Chu thanh âm ở phòng khách bỗng dưng vang lên.

Bạch Khuynh Ngôn ngón tay hoạt động trên màn hình dừng một chút, nàng buông di động xem qua: "Cô thích ăn liền hảo."

Cố Lê Chu cười cười, đi qua ngồi xuống bên cạnh nàng.

Một bên Lý Tiểu Kỳ ngồi đến thẳng tắp, không dám có đại động tác, nàng khẩn trương mà quan sát hai người.

Nhưng phòng khách lại đột nhiên an tĩnh xuống, hai người kia đều làm ngồi không nói chuyện, sợ tới mức nàng trực tiếp niệu độn:

"Các người trước nói, em đi đi WC trước."

Cố Lê Chu biểu tình có điểm một lời khó nói hết, cô quay đầu đi hỏi:

"Tôi thực đáng sợ sao?"

"Nàng vốn dĩ lá gan nhỏ, não động còn đại, không cần phải xen vào nàng." Bạch Khuynh Ngôn rũ mắt, nắm chặt trong tay di động, tiếp theo nói:

"Cô xem Weibo đi."

Cố Lê Chu thoải mái dựa vào sô pha, hơi ngửa đầu tầm mắt không biết rơi xuống chỗ nào, cô không lập tức nói chuyện, chỉ yên lặng động thủ đem di động trong tay Bạch Khuynh Ngôn túm ra tới, sau đó đem tay chính mình thả đi vào.

"Tôi thấy, Weibo có đủ náo nhiệt."

Bạch Khuynh Ngôn ngẩn người, rũ ánh mắt dừng ở cái nắm trên tay của các nàng, vài giây qua đi, yên lặng mà hướng lên trên di, từ cổ tay áo màu đen của áo khoác đến áo ngủ viên lãnh nội đáp màu lam trường khoản, lại hướng lên trên đó là thấy được tinh xảo xương quai xanh, nơi đó không có một tia dư thừa thịt, ngay cả nhô lên độ cung đều gãi đúng chỗ ngứa.

Thực dễ dàng làm người ánh mắt lưu luyến quên phản ứng.

Bạch Khuynh Ngôn đột nhiên không có dũng khí lại hướng lên trên xem, ai biết người này biểu tình này sẽ lại như thế nào đâu? Dù sao cô ấy đôi khi rất ác liệt.

Nàng đơn giản đoan chính tầm mắt, ánh mắt dừng lại ở phía trước hắc bình trên TV: "Cô đều nhìn qua?"

Cố Lê Chu gật đầu, lại nghĩ đến cô căn bản không thấy chính mình, liền nhéo nhéo nắm tay, nói: "Ân, vừa mới ở thời điểm ăn bữa sáng xem."

Thấy nàng không đáp lời, Cố Lê Chu tiếp tục nói: "Đợt thao tác này sau lưng trừ bỏ Áo Nghĩa cùng Cung Thiên Thành, còn có một cái Nhạc Du Du, nàng chính là ra không ít lực, vẫn luôn dùng tiền mua thuỷ quân."

Bạch Khuynh Ngôn thiển màu nâu con ngươi không có gợn sóng, phảng phất hiểu rõ với tâm giống nhau, nàng thanh âm nhàn nhạt mà:

"Chúng ta đây có thể làm trở về sao?"

Cố Lê Chu nghe vậy bật cười: "Ngôn Ngôn giống như nhẫn đến có điểm vất vả a."

Bạch Khuynh Ngôn gật đầu: "Các fan đều đang đợi giao đãi, tôi không nghĩ sẽ làm các nàng cảm thấy thất vọng, nhưng sự tình không đơn giản, tôi sợ chọc cô phiền toái."

Cố Lê Chu nghe vậy, khóe miệng không nhịn được lộ ra ý cười, cô yên lặng mà ngồi lại gần Bạch Khuynh Ngôn, dùng ngữ khí một phen nhẹ nhàng nói:

"Đừng sợ chọc tôi phiền toái, dù sao tôi cũng rất nhàn rỗi, có đôi khi cả ngày cũng chưa có chuyện gì, cho nên giúp cô giải quyết phiền toái còn có thể giải buồn cho tôi."

Bạch Khuynh Ngôn nghe được lời này của Cố Lê Chu, nghĩ nghĩ phát hiện người này xác thật không thế nào vội, khóe môi cong cong, không cấm trêu chọc nói:

"Cố tổng, người đây là đang dung túng tôi a."

Cố Lê Chu thuận thế gật đầu: "Ân, chỉ phiền toái tôi liền hảo, tôi dung túng cô."

Như là ứng những lời này, cô trong giọng nói ý vị tràn đầy sủng nịch.

Bạch Khuynh Ngôn ngẩn ra một chút, ngay sau đó lại liền nóng lên.

Lúc này nếu là trước mặt có một cái gương, nàng có lẽ liền có thể nhìn đến chính mình lỗ tai đã phiếm đỏ, nếu không phải tóc chặn sườn mặt, nàng có lẽ liền phải nghe được người này trêu đùa.

Bạch Khuynh Ngôn không nói gì, cũng không có xem Cố Lê Chu.

Trong phòng khách một trận trầm mặc.

Cố Lê Chu cũng không ngại, cô căn bản liền không đem loại tình huống này để ở trong lòng, hơn nữa trực giác của cô, Ngôn Ngôn là lại thẹn thùng.

Hai người cứ như vậy ở trên sô pha ngồi, tay kéo tay người bên cạnh, nói cái gì cũng chưa nói, bên ngoài ánh sáng từ ban công thấu tiến vào chiếu trên mặt đất, không khí đều giống như an tĩnh lại, nhưng các nàng chi gian lại không có sinh ra một chút xấu hổ.

Ngược lại có loại mạc danh trong không khí lên men.

Qua không bao lâu, Cố Lê Chu động.

Cô nhìn như thật cẩn thận, lén lút, kỳ thật lại rất thấy được mà hướng bên cạnh Bạch Khuynh Ngôn dịch một chút, sau đó cô tạm dừng vài giây, thấy người nọ không phản ứng, cô đánh bạo nhanh chóng hướng tới bên cạnh Bạch Khuynh Ngôn lại dịch một chút nữa.

Lần này qua đi Cố Lê Chu an phận xuống, bởi vì hai cô đã thân mật mà sát bên cùng nhau, cánh tay trên dưới tương giao, vai cùng vai cũng tương dựa vào.

Cố Lê Chu vừa lòng mà câu môi dưới, cô trong lòng vui vẻ mà thỏa mãn, tuy rằng cô lúc này không ăn đường, nhưng cô lại cảm giác đỉnh ngọt ngào, vị ngọt tinh tế kéo dài, như chui vào trong lòng.

Lúc này cô không có tự hỏi quá nhiều, cô chỉ minh bạch, cô sở hữu chạm được chút đều là bởi vì người bên cạnh này, sáng sớm để bụng tình như vậy sáng sủa cũng vì người bên cạnh này, trong lòng phiếm ngọt cũng vì người mình nắm tay chính là người này mà thôi.

Cô chỉ nghĩ thuận theo tự nhiên.

Cố Lê Chu động tác nhỏ Bạch Khuynh Ngôn đều rõ ràng, vốn dĩ nàng là muốn làm bộ không thấy được không nghĩ để ý, nhưng người này lại càng thêm làm càn lên, vô duyên vô cớ ai đến gần như vậy liền tính, lúc này còn mang theo vẻ mặt chói lọi tươi cười.

Không kiêng nể gì, thật sự thập phần thiếu thu thập.

"Cô đột nhiên dựa gần như vậy làm gì?"

Cố Lê Chu thình lình mà nghe được âm thanh Bạch Khuynh Ngôn, trong lòng một ít hình ảnh lập tức liền tiêu tán, cô vội vàng thu liễm hạ thượng kiều khóe miệng, lung tung nói câu: "Tôi có chút lạnh."

Bạch Khuynh Ngôn không nhịn xuống nhướng mày, sau đó ngó nàng liếc mắt một cái, xoay đầu đi một bộ 'không nghĩ lý với cô', nhưng mà hai mắt lại hàm chứa một mạt ý cười.

Cố Lê Chu cũng biết chính mình nói không có lực thuyết phục, hiện tại tuy là mùa thu, nhưng ở trong nhà làm sao lạnh.

Nhưng lời nói vẫn nói ra rồi, cho nên cô da mặt dày tiếp tục nói:

"Tôi thật sự có điểm lạnh, đại khái là hai ngày này không nghỉ ngơi tốt, sức chống cự có điểm giảm xuống."

Cô nói còn theo hướng cúi người dựa vào Bạch Khuynh Ngôn:

"Nếu không cô ôm tôi một cái đi?"

Bạch Khuynh Ngôn hiển nhiên không nghĩ tới Cố Lê Chu sẽ như vậy, cô ấy không những không giống trước vài lần như vậy một vừa hai phải, ngược lại còn một tấc lại muốn tiến một thước.

Mắt thấy chính mình đã bị Cố Lê Chu vòng vào trong lòng ngực, nàng không cấm cảm thấy ngượng ngùng, nhưng hiện tại đối với đôi mắt của Cố Lê Chu, lại phát hiện đơn phượng nhãn trang chỉ có ôn nhu cùng ý cười, không có một chút tình ý.

Quả nhiên, người này lại ở trêu đùa nàng.

Thật là quá xấu rồi, Bạch Khuynh Ngôn nâng lên tay không kia để trên vai Cố Lê Chu, đẩy đẩy.

"Cố Lê Chu, cô......"

"Bạch lão sư, Thiên Duyệt phát thanh minh!" Không đợi Bạch Khuynh Ngôn đem nói cho hết lời, Lý Tiểu Kỳ kích động thanh âm liền đánh gãy nàng.

Lý Tiểu Kỳ nháy mắt hóa thạch ở cửa toilet: !!!