Sương mù cùng ngọn lửa màu vàng nhạt ăn mòn lẫn nhau.
“Xuy Xuy.”
Bên trong dược đỉnh vang lên tiếng động. Chỗ va chạm giữa sương mù, ngọn lửa màu vàng nhạt nổi lên sương trắng nhàn nhạt. Không ngờ, năng lượng của Cổ linh chi đã được ngưng tụ vô số năm lại cực kỳ hùng hậu như vậy, có thể cùng Hỗn Độn Thánh Diễm giằng co trong một khoảng thời gian ngắn.
“Quả nhiên không hổ là Đấu Đế đại lục. Dược liệu mạnh mẽ như vậy...” Nhìn thấy một màn này trong dược đỉnh, Tiêu Viêm tặc lưỡi “chậc chậc” cùng với sợ hãi và thán phục.
Chợt tinh thần khẽ động, từ bên trong dược đỉnh, nhiệt độ đột ngột tăng lên. Nhiệt độ càng ngày càng cao do Hỗn Độn Thánh Diễm đốt cháy phía dưới. Cổ linh chi kia rốt cục ngăn cản không nổi, mặt ngoài của nó từ hình dạng thực vật đã huyễn hóa thành năng lượng, bắt đầu có dấu hiệu hòa tan.
Nhìn thấy một màn này, Tiêu Viêm khẽ thở phào nhẹ nhõm, cũng may hắn sử dụng Thiên hỏa, nếu đổi lại Dị hỏa trước đây, chỉ sợ đem Cổ linh chi này luyện hóa, thì ít nhất phải cần một hai năm thời gian, như vậy, không chỉ có tiêu hao rất nhiều thời gian, lượng đấu khí bị tiêu hao cực kì khổng lồ. Thiên hỏa đối với luyện dược sư trên Đấu Đế đại lục nói, đích xác không khác gì thần binh lợi khí.
Luyện hóa kéo dài ước chừng một giờ. Cổ linh chi ngoan cố, rốt cục đã triệt để hóa thành một đoàn chất lỏng màu vàng. Bên trong chất lỏng lưu chuyển, tản mát ra năng lượng cực kỳ nồng đậm và tinh thuần. Lần thứ nhất luyện hóa đã thành công, việc này một phần lớn do năng lực khống chế hỏa diễm cực mạnh của bản thân Tiêu Viêm. Cổ linh chi luyện hóa hoàn tất, đã hao tốn nửa giờ, thế nhưng Tiêu Viêm lại không có nghỉ ngơi. Bàn tay khẽ động, Tiêu Viêm lại lần nữa đem một gốc dược liệu ngoan cố như Cổ linh chi, ném vào trong dược đỉnh.
Thời gian trong thạch thất chậm rãi trôi qua, các loại dược liệu bày ra tại trước mặt Tiêu Viêm, lại từ từ giảm bớt, một cỗ hương thơm nồng đậm đan xen vào nhau, uyển chuyển như mây mù.
Luyện hóa dược liệu dần dần hoàn tất, dược dịch cũng chậm rãi xuất hiện, sắc mặt Tiêu Viêm bắt đầu ngưng trọng hẳn lên, hắn biết, quá trình kế tiếp, mới là chân chính khó giải quyết.
Vạn Cổ đan cho dù phóng nhận trong Đế phẩm đan dược, cũng thuộc hạng trung phẩm, loại đan dược này, đối với người đã tấn cấp Đấu Đế thật lâu, có lẽ không có tác dụng trực tiếp, nhưng đối với một người vừa mới tiến vào cấp bậc Đấu Đế, lại có tác dụng cực kỳ cường đại, nó có thể giảm sự không ổn định của đấu khí, khiến cho đấu khí vững chắc hơn, tác dụng đối với đại đa số Đấu Đế có lực hấp dẫn cực lớn.
Đương nhiên, muốn luyện chế Vạn Cổ đan, cần có vật liệu cũng phong phú, cũng cần không ít dược liệu trân quý, nếu không phải Tiêu Long đã chuẩn bị, chính mình cũng không biết mất bao nhiêu năm mới gom đủ những tài liệu này....
“Phốc!”
Đông đảo dược dịch vừa mới tiếp xúc, một loại năng lượng kịch liệt ba động bộc phát ra, một đạo tiếng vang trầm thấp vang lên, những dược liệu thật vất vả mới tinh luyện ra dược dịch tinh thuần, bị chấn động đã tiêu tán hơn phân nửa.
Cảm thụ được biến cố bên trong dược đỉnh, Tiêu Viêm khẽ chau mày, chợt khẽ thở dài một tiếng: “Quả nhiên... Mỗi lần đều như vậy, lần đầu tiên xác thực rất khó.”
Ngồi tại phía trước dược đỉnh, Tiêu Viêm trầm ngâm chỉ chốc lát, trong đầu không ngừng nhớ lại quá trình khi dung hợp sinh ra dị tượng, thật lâu về sau, mới lại lần nữa ngưng thần, dọn dẹp dược đỉnh, bắt đầu lại từ đầu ...
Luyện chế đan dược, một công việc rườm rà khô khan. Tiêu Viêm sau lần thứ nhất thất bại, lại hao tốn gần mười ngày, mới đem phần dược liệu thứ hai tinh luyện hoàn tất, lần này lúc dung hợp ngược lại, bởi vì Tiêu Viêm cẩn thận khống chế không xảy ra vấn đề gì.
Đan dược sắp ngưng tụ thành hình thức ban đầu, Tiêu Viêm khẩn trương vạn phần, thận trọng khống chế Hỗn Độn Thánh Diễm, sự xuất hiện sai lầm gì, nhưng ngay tại lúc tối hậu, rốt cục vẫn xuất hiện một điểm sai lầm nho nhỏ, lại thất bại trong gang tấc, một lò dược liệu quý giá, lại lần nữa hư hỏng. Nhìn qua những dược liệu cháy khét, trong lòng Tiêu Viêm đều đau xót, những dược liệu này cũng không phải dể kiếm được.
“Đáng chết, ta đã đánh giá thấp độ khó khăn của Đế phẩm đan dược này rồi.”
Cố nén sự kích động lại, Tiêu Viêm tỉnh táo phân tích thất bại. Vừa rồi cách thành công chỉ có một bước, cuối cùng lại thất bại, bởi vì chính mình quá nóng lòng, đã mất đi sự bình tĩnh, dẫn đến động tác hơi dư thừa, xem ra tâm tính rất trọng yếu.
Ý thức được những điều này, Tiêu Viêm từ từ đem tinh thần bình ổn lại, hít thở đều mấy lần, lần nữa xuất ra một phần dược liệu cuối cùng. Đây là cơ hội cuối cùng của hắn, nếu như lại thất bại, thì lần đầu luyện chế Đế phẩm đan dược này cũng chỉ có thể nói hoàn toàn thất bại.
Ánh mắt ngưng định tại phía trên dược liệu, sau một lát, Tiêu Viêm rốt cục hung hăng cắn răng, thủ ấn khẽ động, trong dược đỉnh, Hỗn Độn Thánh Diễm màu vàng nhạt lại lần nữa bốc lên.
Từng cây dược liệu quý giá, theo bàn tay Tiêu Viêm vung lên, không ngừng lọt vào trong dược đỉnh, chợt bị ngọn lửa nhanh chóng thôn phệ.
Thời gian lặng lẽ trôi, trên trán Tiêu Viêm, cũng đã bắt đầu lấm tấm mồ hôi, gần một tháng luyện chế không gián đoạn, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng mỏi mệt, nếu không phải hắn có linh hồn Đế cảnh, cùng với thực lực Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ trợ lực, chỉ sợ đã không chống đỡ nổi.