Đấu Phá Thương Khung Vô Thương Cảnh Giới- Hậu Truyện 2

Chương 24: Phá Vỡ Kỉ Lục 2

“Tiền bối, chắc hẳn người biết ta đã đột phá đến cấp bậc Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ cao cấp? Chẳng biết tiền bối có biện pháp nào có thể ẩn dấu thực lực hay không?" Mặc dù vừa đến đại lục này, nhưng trong lòng Tiêu Viêm rõ ràng, hơn một tháng đã đột phá đến Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ cao cấp, thật sự dọa người. Tiêu Viêm vẫn như thế, không thích quá mức khoe khoang, liền tùy ý hỏi.

“Việc này đơn giản, yên tâm đi, ngươi sau khi rời khỏi đây, những người khác nhiều nhất chỉ nhìn ra ngươi Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ trung cấp thôi. Thật không minh bạch, tại sao phải ẩn tàng thực lực của mình, thật sự nhàm chán.” Trạm lão liếc qua Tiêu Viêm.

Tiêu Viêm khẽ giật mình, hắn không nghĩ tới Trạm lão thật sự có biện pháp giúp mình ẩn dấu thực lực, lập tức chắp tay : “Đa tạ.” Không nói gì thêm nữa, quay người liền đi ra ngoài tháp.

Sau khi Tiêu Viêm rời đi, khuôn mặt Trạm lão nhẹ nhàng cười, đối với tiểu tử Tiêu Viêm, trong lòng lão cũng sinh ra mấy phần hảo cảm.

Một thân ảnh xuất hiện tại trong phòng. Tiêu Viêm phất tay liền đem kim tháp đang treo lơ lửng giống như bảo bối cẩn thận cất kỹ, ra khỏi phòng, ánh mặt trời ấm áp hắt xuống, hắn ở trong tháp đã hơn một tháng. Hôm nay hắn mới được thấy ánh nắng mặt trời, bàn tay giơ lên trước mặt, từng tia nắng lọt qua khe hở ngón tay, Tiêu Viêm nhìn về bầu trời xanh thẳm, dùng sức hít một hơi không khí mới mẻ.

Mặc dù nói ở trong tháp cũng có những tia sáng nhu hòa, nhưng bất kể như thế nào, tháp thủy chung chỉ là tháp, bất luận tia sáng trong đó đẹp đẽ như thế nào, nhưng đối với một người nói, vẫn một nơi giống như l*иg giam, chỉ có thế giới bên ngoài, phía dưới bầu trời rộng lớn, mới có thể cảm nhận được tâm tình thoải mái.

Tiêu Viêm mở cửa phòng ra, tiếng huyên náo cùng tiếng hò hét ở bên tai hắn lập tức vang lên, chấn động khiến hắn có chút ngơ ngác. Lắc đầu, lấy lại tinh thần nhìn đám người đen nghịt trước mắt, toàn bộ canh giữ ở trước cửa phòng của mình, trong lòng đột nhiên chấn động, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, đã xảy ra chuyện gì?

Tiêu Viêm cũng không biết, đã phá vỡ kỉ lục của thủy tổ Tiêu Dao, không chỉ đột phá kỉ lục, càng làm cho tất cả mọi người khϊếp sợ, hắn đã đạt đến bốn mươi lăm ngày.

Hắn càng không biết, ngay khi hắn tu luyện đến ngày thứ ba mươi, tất cả tộc nhân Tiêu gia cơ hồ không hề rời đi, đều tụ tập ở đây, chờ đợi kỉ lục mới, bọn hắn hiếu kì muốn biết, Tiêu Viêm cuối cùng sẽ tu luyện thời gian bao lâu, càng muốn biết, Tiêu Viêm tu luyện lần này, sẽ đạt tới cấp bậc nào? Bọn hắn cứ như vậy chờ đợi, mong mỏi, một ngày, hai ngày, ba ngày...

Càng ngày càng để người ta chờ mong.... Bọn hắn thậm chí bắt đầu hi vọng thời gian này càng ngày càng dài.

Tại toàn bộ Đế Châu, trong tất cả các thế lực gia tộc, lần đầu Đấu Đế tu luyện đạt đến bốn mươi lăm ngày, trong lịch sử chưa bao giờ có. Hôm nay, tại Tiêu tộc, một gia tộc chảy xuôi huyết mạch cổ xưa, Tiêu tộc điên cuồng, thậm chí ngay cả toàn bộ Đế Châu đều sẽ điên cuồng ghi chép lại. Giờ phút này tất cả mọi người Tiêu tộc, ánh mắt đều hội tụ tại ngoài cửa phòng....

"Đi ra! Đi ra!"

“Bốn mươi lăm ngày, nhiều hơn mươi lăm ngày !”

“Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ!”

Các tộc nhân kinh ngạc nói.

“Không nghĩ tới tiểu tử này vậy thoáng một cái đã đột phá đến Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ! Trung kỳ trung cấp!”

Tiêu tộc trưởng lão cũng trợn mắt há hốc mồm, nhìn qua đạo thân ảnh của Tiêu Viêm, hồi lâu, trong mắt đều hiện lên một vẻ vui mừng như điên.

Đột phá đến Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ trung cấp, lại thêm thiên phú hơn người của Tiêu Viêm, dựa theo tình huống bình thường dự đoán, có lẽ trăm năm về sau, Tiêu Viêm liền có thể tấn cấp Nhị Tinh Đấu Đế, ngàn năm sau, Tiêu tộc liền có thể gia tăng thêm một cường giả Tam Tinh Đấu Đế, trưởng lão trong tộc đồng dạng cũng ở cấp bậc này, mỗi vị đều phải tu luyện đến mấy ngàn năm, nhưng tiểu tử trước mắt này có lẽ chỉ cần một ngàn năm thậm chí mấy trăm năm! Có lẽ mấy ngàn năm hoặc một vạn năm về sau, Tiêu tộc phải chăng có khả năng sinh ra một vị Ngũ Tinh thậm chí Lục Tinh Đấu Đế ?

Lúc này những trưởng lão đều nhao nhao liên tưởng đến tương lai, bên trong Tiêu tộc nếu như xuất hiện một vị Lục Tinh Đấu Đế, thì sẽ như thế nào? Đế Châu có lẽ đã không còn thế lực nào có thể uy hϊếp được Tiêu tộc, một vị Lục Tinh Đấu Đế đại biểu gì, lực lượng, một loại cường đại không cách nào đo lường được!

“Tiêu tộc! Sẽ rực rỡ huy hoàng?!” Xa xa Tiêu Lập một mặt kinh hỉ, những gì Tiêu Viêm thể hiện, đã vượt qua rất xa dự liệu của lão, Tiêu tộc có được vị tuyệt thế thiên tài này, tương lai sẽ khiến Tiêu tộc hưng thịnh đến mức nào?...

Tiêu Lập cùng mấy vị trưởng lão trông thấy Tiêu Viêm đi ra, cấp tốc tiến lên.

Tiêu Lập nhìn thấy Tiêu Viêm, hai gò má già nua hơi có chút run, tên tiểu tử này sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến lão thậm chí sự phát triển của toàn bộ gia tộc sau này. Tiêu Lập đi lên trước, bàn tay đặt trên bờ vai Tiêu Viêm, nhẹ nhàng đối với Tiêu Viêm nói: “Đi thôi, đi theo ta một chuyến, có nhiều thứ nhất định phải để người biết.”

Lúc này Tiêu Viêm bị vô số ánh mắt hướng đến, trong những ánh mắt đó tràn đầy sự sùng bái, cũng có chút ghen tị, nghe thấy Tiêu Lập nói như vậy hắn lập tức gật đầu, hắn không thích bị người khác nhìn chằm vào mình, hơn nữa còn nhiều người như vậy.

Tiêu Lập chợt đối với mọi người nói: “Tất cả mau tản ra đi, tiếp tục công việc tu luyện của riêng mình.” Mấy chữ trong miệng Tiêu Lập lại hết sức cường tráng mạnh mẽ, mang theo từng tia uy nghiêm. Nói xong, quay người bay đi. Tiêu Lập nói chuyện không ai dám không nghe?

Nhưng vào lúc này, một cỗ khí tức băng lãnh từ trong đám người tràn ra, dưới linh hồn lực cực mạnh của Tiêu Viêm, tất cả khí tức đều chạy không khỏi Tiêu Viêm thăm dò, Tiêu Viêm đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía đám người đang dần phân tán. Vừa rồi trong nháy mắt đó, hắn cảm thấy một cỗ khí tức mang theo một chút sát ý, thực lực của cỗ khí tức này, có thể nói cùng chính mình bây giờ tương xứng, Tiêu Viêm lấy lại tinh thần, xem ra ở trong tộc sẽ có không ít phiền toái.

Không để ý tới nữa, Tiêu Viêm lập tức đuổi theo Tiêu Lập, hướng nơi xa xa bay đi.