Cuồng Nữ Bắt Phu: Cưỡng Bức Lãnh Thái Tử

Chương 90: Ta Không Cưới Vợ Bé

Editor: Tiểu Song

Cõi đời này Chân Thần cũng không nhiều, nếu nói thiên binh thiên tướng cũng không có, vì vậy Viên Chiêu Quân cùng Minh vương đi Thần giới là không có cản trở .

Đối với hôn lễ Ma thần càng thêm đơn giản, chỉ cần những vị thần đến trước cửa Ma vương, tất cả có thể tiến hành.

Vũ Văn Dục không muốn thành thân với Ma Thần, vì vậy hắn suy nghĩ biện pháp trì hoãn thời gian.

Hắn nói, "Chúng ta là thần, so với người phàm việc thành thân này phải long trọng hơn mới đúng."

Ma Thần không nghi ngờ gì, cười đồng ý, "Được, chúng ta theo lễ nghi thành thân của Hoàng đế." Ma Thần cảm thấy rất vui, thứ nàng muốn có được cuối cùng thuộc về nàng, coi như Viên Chiêu Quân đúng, nàng không thể lấy được lòng của Vũ Văn Dục, nhưng nàng chiếm được hắn, vậy là đủ rồi.

Thần và người lại có khác nhau, chuẩn bị đồ cũng đặc biệt nhanh, ở thời điểm Viên Chiêu Quân cùng Minh vương ngăn cản bọn họ thành thân, hôn lễ hai người đã bắt đầu.

Nhưng ngay khi Phu Thê giao bái, Viên Chiêu Quân và Minh vương còn chưa chạy tới.

Vũ Văn Dục không muốn cùng Ma Thần trở thành vợ chồng, vì vậy hắn không bái đường , hắn lạnh lùng nhìn Ma Thần nói: "Ta sẽ không cùng ngươi thành thân." Dứt lời, hắn đã bắt đầu sử xuất pháp thuật công kích đối phương.

Các tiểu thần tiểu ma tham dự hôn lễ sợ hết hồn, tất cả các vị, thần dĩ nhiên bên phe Vũ Văn Dục, ma dĩ nhiên theo Ma Thần. Hai bên giằng co, không ai nhường ai.

Thần cùng ma đại chiến, xung quanh đều là tiếng nổ mạnh, tiếng đánh nhau.

Viên Chiêu Quân cùng Minh vương trợn tròn mắt, bọn họ đã đến chậm. Edit tại dien~dan~le~quy~don

Viên Chiêu Quân phi thân đến bên cạnh Vũ Văn dDc, mặt lạnh nhìn Ma Thần, lại mở miệng hỏi Vũ Văn Dục, "Dục, làm sao lại đánh nhau?"

Vũ Văn Dục chú tâm đánh nhau với Ma Thần, nghe được âm thanh của Viên Chiêu Quân, nói: " Vũ Văn Dục ta chỉ có một phu nhân Viên Chiêu Quân, ta không cưới vợ bé."

Nghe được lời này Viên Chiêu Quân cực kỳ hưng phấn, mà Ma Thần lại cực kỳ tức giận. Nàng làm thϊếp của hắn cũng không có tư cách sao? Lần một lần hai cự tuyệt nàng, tổn thương nàng. Nàng tuyệt đối sẽ không xuống tay lưu tình, nàng lần này muốn linh thần chết, cõi đời này nếu không có linh thần, Vũ Văn Dục dám không cưới nàng không.

Ma Thần nghĩ vaajy, liền phát uy, mỗi một lần công kích cũng ngoan tuyệt sắc bén.

Viên Chiêu Quân thấy thế vội vàng giúp một tay, đang ra tay thì kêu lên: "Tiểu Minh, ngươi lo lắng làm cái gì, còn không mau tới giúp một tay."

Minh vương ha ha cười, "Được, ta tới đây."

Minh vương gia nhập, công lực ma thần tuyệt đối không phải Ma Thần có thể ngăn cản, mấy trăm hiệp xuống, Ma Thần bị thương, nhưng phong ấn Ma Thần cũng không phải đơn giản như vậy, bọn họ muốn hao phí công lực đại lượng, có thể nói ba người bọn họ cũng sẽ bị thương. Hơn nữa phong ấn này cũng không thể vĩnh viễn phong ấn, một ngày nào đó, Ma Thần sẽ giống như lần này mở ra phong ấn lần nữa.

Bọn họ tạm thời khống chế được Ma Thần. Viên Chiêu Quân lại nói: "Đừng phong ấn nàng, như vậy cũng không thể vĩnh viễn giải quyết vấn đề, nếu một ngàn năm sau nàng lại ra ngoài làm điều ác thì phải làm sao? Khi đó không phải sẽ phiền toái hơn sao"

Vũ Văn Dục cùng Minh vương đều nhìn Viên Chiêu Quân, "Ngươi có biện pháp gì tốt?"

"Không có, Tiểu Minh có biện pháp không?" Viên Chiêu Quân hỏi.

"Có thể có biện pháp, ta nghĩ là cho nàng ta đầu thai, nhưng cũng không thể giải quyết vấn đề, nàng sẽ vĩnh viễn không đầu thai chuyển thế ." Minh vương cau mày nói.

Viên Chiêu Quân liền nghĩ đến việc linh hồn uống canh của Mạnh Bà sẽ không nhớ rõ chuyện của kiếp trước, vì vậy nói: "Nếu Ma Thần uống canh Mạnh Bà thì sao?"

"Dĩ nhiên cũng sẽ không nhớ rõ trước chuyện xảy ra." Minh vương suy nghĩ một chút nói: "Nhưng một khi tòng nhân giới trở lại, nàng sẽ khôi phục trí nhớ, đến lúc đó thiên hạ cũng sẽ đại loạn." Đối với Ma Thần, Minh vương luôn luôn không coi trọng, nữ nhân này lòng dạ hẹp hòi, làm việc kích động dễ giận, chỉ cần một tâm ý không hợp nàng, sẽ khiến nàng sai Tiểu Ma đến nhân gian làm ác, làm hại người không đáng chết, khiến cho Minh giới của hắn cũng rối loạn.

Viên Chiêu Quân liền nghĩ đến Minh vương đem linh hồn mình chia làm hai nửa đầu thai ở hai thời, vì vậy hỏi: "Nếu như đem linh hồn của nàng chia làm mấy phần, sau đó đầu thai không đồng thời?" Coi như nàng trở lại Minh giới cũng chỉ có một nửa thực lực, như vậy bọn họ không phải là có thể khống chế sao? dien.dan.le.quy.don

"Phương pháp này có thể được." Minh vương suy nghĩ một chút nói, "Cứ làm như vậy."

Chỉ thấy hắn nói xong, trong miệng phun phun đọc một lúc lâu, trong tay hắn liền xuất hiện một vật thủy tinh màu xanh dương, tiếp theo liền thấy linh hồn Ma thần rõ ràng chia làm hai nửa. Tiếp bọn họ cho Ma Thần uống canh Mạnh Bà, cứ như vậy, Ma Thần thành hai linh hồn, hơn nữa bị Minh vương mang đi Minh giới, sau đó đầu thai chuyển thế.

Lại nói một nửa linh hồn Ma thần chuyển thế tại cổ đại Đường triều trung quốc, trở thành nữ hoàng duy nhất

Một nửa linh hồn kia bị Minh vương lấy đi thời không mọi người không biết, tại thời không vương triều Long Lâm trở thành một đại tiểu thư nhà bình thường.

Chuyện Ma thần được giải quyết, nhưng Ma giới vẫn tồn tại như cũ, Ma vương nhất định sẽ thay Ma Thần báo thù, cũng sẽ tìm các cứu Ma Thần. Nhưng hiện tại Thần giới thực lực cường đại, Ma vương cũng sẽ không dùng trứng gà đi đυ.ng tảng đá, vì vậy bọn họ chỉ đành phải lặng lẽ ở nhân gian làm điều ác.

Những tiểu ma kia tự nhiên sẽ cùng Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục, hơn nữa dùng hết tất cả phương pháp. Vì vậy Tiêu Dao, Vũ Văn Nhân trở thành đối tượng bọn chúng lợi dụng.

Xong mọi chuyện, Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục lúc này mới nhìn về phía Minh vương, hai người nở nụ cười tà ác, "Tiểu Minh, ngươi giải thích em hai ngàn năm trước tại sao cũng không giúp ta?" Viên Chiêu Quân tính sổ nói.

"Ha ha! Linh Nhi, ngươi cũng không thể qua sông rút cầu, dù sao lần này ta giúp các ngươi." Minh vương vừa nói vừa lui lại mấy bước.

Minh vương thấy Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục không tính bỏ qua cho, vì vậy hắn quay người lại đã không thấy tăm hơi bóng người. Chỉ nghe được âm thanh của hắn nói: "Chiêu Quân, hẹn gặp lại."

"Tiểu Minh, ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi có gan cũng đừng chạy." Viên Chiêu Quân nói xong, hướng phương hướng Minh vương biến mất đuổi theo.

Viên Chiêu Quân không đuổi kịp, Vũ Văn Dục vẫn đi theo bên người nàng, nàng lúc này mới cười ha hả nhìn mặt của hắn nói: "Lão công, chuyện cuối cùng giải quyết, chúng ta kế tiếp là không phải sẽ rất hạnh phúc sao!"

"Nhất định." Vũ Văn Dục tươi cười, kéo tay của nàng, hai người bay đến nhân gian.

——

Khi bọn hắn xuất hiện tại Thần Tiên đảo, tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn hai người bọn họ.

Quả khế hỏi, "Tiểu thư, Điện hạ, hai người đều không sao, chuyện ma đầu kia sao rồi? Ma đầu đã chết rồi sao?"

Tôn Hồng kéo tay Viên Chiêu Quân nói: "Đồ đệ, ngươi cuối cùng cũng trở lại, làm sư phụ lo lắng muốn chết."

Lúc này Đại Sư Phụ Đông Phương Tố cùng Vân Du đại sư cũng đột nhiên xuất hiện, nhìn mọi người, Đông Phương Tố kêu lên: "Chiêu Quân, sư phụ đã trở lại."

Viên Chiêu Quân nhìn về phía Đại Sư Phụ, lại hướng nhìn Vân Du đại sư, không khỏi cau mày, thì ra là Vân Du đại sư cũng là người tu tiên, hơn nữa công lực cũng cao hơn.

Mà Đại Sư Phụ của mình cũng đã trở thành người tu tiên, nhìn những việc này, nàng cười, "Sư phụ, người cuối cùng cũng trở lại."

Tôn Hồng nghe, mất hứng kêu lên, "Chiêu Quân, ta mới là sư phụ ngươi, con tính sao đây! Tại sao không phải sư phụ ngươi."

Đông Phương Tố nhìn Tôn Hồng, cũng nói: "Ta mới là sư phụ Chiêu Quân, mặc kệ nói thế nào ta cũng là Đại Sư Phụ, ngươi chỉ có thể làm Nhị sư phụ."

"Không phải, Chiêu Quân vượt qua nhiều chuyện như vậy, là ai giúp đỡ nàng, không thấy bóng ngươi, ngươi không phải xứng làm sư phụ Chiêu Quân." Tôn Hồng thở phì phò nhìn chằm chằm Đông Phương Tố.

Đông Phương Tố cũng không cam chịu ở phía sau, liền bắt đầu nói nàng vì Viên Chiêu Quân luyện Tam Dương thần công mà cái gì cũng cố gắng.

Hai người ngươi một lời ta một câu, tất cả mọi người cười ha hả nhìn hai người bọn họ tranh luận. Tiểu Song - Lê Quý Đôn

Cây Dương Mai cùng Quả Khế cũng rất vui vẻ, sư phụ trở lại, tiểu thư không sao, mọi chuyện cũng giải quyết, sau này cuộc sống hạnh phúc của bọn họ bắt đầu. Hơn nữa tiểu thư của bọn họ cùng thái tử điện hạ đều là thần, sau này nói không chừng bọn họ còn có thể tu tiên sống lâu mấy trăm năm đấy.

Mà Lý Dịch nhìn Vũ Văn Dục không có việc gì, cũng rất vui vẻ, chỉ là kêu một tiếng Nhị Sư Huynh, hai người đàn ông này bèn nhìn nhau cười, tất cả không cần nói.

Lúc này, ở bên trong tiếng nói tiếng cười, Quả Tĩnh cùng Trầm Tuấn Hiên tỉnh, hai người thấy Viên Chiêu Quân tốt, hơn nữa còn nở nụ cười, cơ hồ hai miệng đều kêu lên: "Chiêu Quân."

"Sư muội."

Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục sợ hết hồn, Minh vương tiểu tử này thật đúng là lại chơi, lại đưa mình trở về. Hơn nữa Quả Tĩnh cùng Trầm Tuấn Hiên chính là hai người ở hai thời, hình như cũng không biết về chuyện của Minh vương.

"Ngươi ngươi ngươi. . . . . . Tiểu Minh ngươi đừng đùa, ngươi cút về cho ta." Viên Chiêu Quân kêu to.

Trên mặt Quả Tĩnh là nụ cười ôn nhu, "Sư muội, ngươi nói cái gì Minh vương!" Bọn họ cũng không có đoạn ký ức kia.

"Đúng! Chiêu Quân, làm sao ngươi biết đem ta bắt đến nơi đây , còn có Diêm Vương thật là Diêm La Vương sao? Còn nữa, Chiêu Quân không phải chết rồi sao! Nếu ngươi chết tại sao lại muốn kéo ta xuống cùng ngươi, dù sao chúng ta cũng là tình nhân! Làm sao ngươi có thể đối bạn trai như vậy?" Trầm Tuấn Hiên gương mặt khổ kêu lên.

Hiện tại đối mặt không phải Minh vương, mà là sư huynh Quả Tĩnh của mình cùng người bạn Trầm Tuấn Hiên, hai người này đều rất quan tâm nàng, đối với nàng rất tốt, Viên Chiêu Quân muốn trả thù Minh vương cũng không được. Viên Chiêu Quân trợn trắng mắt, im lặng nhìn trời, "Trời ơi! Tiểu Minh, một ngày nào đó, ta sẽ tìm ngươi tính sổ. Ngươi cho rằng tránh được mùng một thì có thể tránh được 15 sao?"

Quả Tĩnh cùng Trầm Tuấn Hiên cũng không biết mình thế nào, nhưng lại mỉm cười.

Trầm Tuấn Hiên phải về hiện đại, Viên Chiêu Quân không phản đối, suy nghĩ một chút nói: "Dục, chúng ta cũng đi tới hiện đại sinh sống đi!" Nàng là linh thần, hắn là Thần Chủ, bọn họ muốn làm cái gì không ai có thể ngăn cản, bọn họ nghĩ đến thời đại cuộc sống liền nghĩ đến cuộc sống hiện đại.

Vũ Văn Dục nhìn Viên Chiêu Quân, cười nói: "Được, chỉ là để mọi việc ở đây xử lý tốt." Còn có nhiều Tiểu Ma phải xử lý, còn có hắn muốn thiên hạ thái bình, hơn nữa còn phải xử trí chuyện Vũ Văn Nhân.

"Tốt, ngươi tự tính toán đi." Viên Chiêu Quân cười ha hả, trên mặt là nụ cười hạnh phúc.

Trầm Tuấn Hiên bị đuổi về hiện đại, chỉ là trở về hiện đại xon, hắn lại không nhớ rõ mình đã đi đến cổ đại, lại càng không nhớ mình thấy Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục, tất cả hình như là một giấc mộng.

Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục, còn có Quả Khế, Phong lão cùng nhau trở lại thái tử điện, Đông Phương Tố cùng Tôn Hồng ở lại Thần Tiên đảo. Lý Dịch và Cây Dương Mai ôm đứa bé trở lại quốc gia của bọn họ.

Chỉ có Quả Tĩnh trước sau như một đi theo Viên Chiêu Quân, hắn đối với Viên Chiêu Quân đã sớm không có tình yêu, có chỉ là thân tình hoặc hữu tình, đi theo Viên Chiêu Quân giống như là trong sinh mệnh của hắn phải làm chuyện như vậy, hình như chỉ có thế này hắn mới hạnh phúc, mới có thể vui vẻ.