Không kịch liệt giống ngày thường, tối nay hắn đang cố gắng dịu dàng yêu nàng.
Hoa huyệt của Thi Mặc Nhi co rút lại, tựa đầu vào hắn, mở miệng hô hấp.
Hắn thấy cái miệng nhỏ của nàng cũng không khép lại được: “Bảo bối… Quay đầu lại hôn ta…” Vật nhỏ ngoan ngoãn quay đầu lại, hắn cắn chặt môi tiểu gia hỏa, chiếc lưỡi ướt nóng thâm nhập vào trong, phần trên phần dưới bắt chước tần suất của nhau, đầu lưỡi đâm thọc vào khoang miệng ngọt ngào của nàng, nước bọt hai người dây dưa theo khóe miệng nàng chảy xuống.
Hạ thể nơi hai người giao nhau tràn ngập dâʍ ŧᏂủy̠, tiếng va chạm của vệt nước át đi tiếng hôn.
“Ha… ha…” Thi Mặc Nhi thở hổn hển.
“Ưm… Bảo bối… tiếng nước này… có phải… ưm… Nàng có muốn nhanh nữa không… ưm… có muốn nhanh hơn không…” Hắn tăng nhẹ tốc độ thọc vào rút ra, tiếng da thịt vỗ vào nhau ở nơi hai người kết hợp càng lúc càng lớn, tiếng bạch bạch bạch và tiếng nước hòa quyện vào nhau, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thính giác của hai người.
“Ưm… ưm…” Môi Thi Mặc Nhi đỏ lên vì bị cắn.
“Ôi… bảo bối… đút vào… Ưm… thích sao… thích sâu hơn sao… ưm… Phu quân cắm… Sâu không… ưm… lại kẹp nữa… Ưm…” Lăng Hoàng gầm nhẹ, hai tay ôm chặt lấy eo nhỏ của Thi Mặc Nhi, bụng dưới kề sát vào cậu nhỏ của hắn để hắn tiến vào sâu hơn, nhanh hơn.
Sau khi bị cắm một lúc lâu, tiếng rêи ɾỉ của tiểu gia hỏa trong ngực hắn dần dần yếu đi… Tiểu huyệt cũng bắt đầu co rút không theo quy luật, Lăng Hoàng rên lên, áp sát vào hoa huyệt của tiểu gia hỏa, đẩy mạnh côn ŧᏂịŧ thô dài vào trong. Cho đến khi không nhịn được nữa hắn mới thả lỏng mã mắt, bắn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, hai người cùng run rẩy phóng thích du͙© vọиɠ: “Ưm… Thật sướиɠ… Ưm… Bắn hết cho nàng… A… Bắt hết vào… A…”
“Ha a!” Thi Mặc Nhi mềm nhũn thở hổn hển, nàng cảm thấy trong cơ thể có một luồng nhiệt truyền đến.
“Ha… Sắp ra rồi… Không nhịn được nữa… Bảo bối…” Hắn ở trong cơ thể nàng dần dần mềm xuống, một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ hòa quyện vào nhau của hai người chảy ra, hắn vươn tay thăm dò một chút rồi đưa lên miệng tiểu gia hỏa: “Bảo bối… Nếm thử… Đây là hương vị chúng ta hoan ái… Xem có ngon không…”
Hiện giờ Thi Mặc Nhi mặc cho hắn sắp xếp, nàng há miệng ngậm lấy hai ngón tay hắn đưa tới, liếʍ láp chất lỏng phía trên, nàng cau mày, hương vị nàng nếm được gần giống mùa tanh của xạ hương.
Lăng Hoàng thấy miệng tiểu gia hỏa mυ'ŧ ngón tay mình, liếʍ mυ'ŧ chất nhầy trắng đυ.c, trong lòng hắn không nhịn được, dươиɠ ѵậŧ vẫn đang chôn trong cơ thể vật nhỏ lập tức sưng to.
“Ưm ư…” Nghĩ đến lần hoan ái thứ hai, sợ tiểu gia hỏa mệt, hắn xoay người nàng lại để nàng nằm sấp rồi hắn lại đặt một cái gối mềm ở dưới bụng nàng: “Bảo bối… Lại làm lần nữa… Xong lần này ta sẽ để nàng ngủ… ưm…”
Hắn lại đỡ dươиɠ ѵậŧ sưng to tiến vào bướm nhỏ của nàng một lần nữa, trong lỗ nhỏ đã có tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi trơn, lúc này nó lại càng ướt nóng: “Trời ạ…”
“Ưm a…”
Lăng Hoàng nghe thấy tiếng vật nhỏ rên, môi dưới của nàng đã đỏ ửng, hắn sợ nàng lại cắn môi, người hắn đang phủ trên người nàng, vòng một tay qua, đưa ngón tay vào miệng nàng bắt chước động tác của thân dưới di chuyển trong miệng nàng làm nàng nức nở…
“Ưm… Bảo bối… Lần này bắn xong… Ta để nàng ngủ… A… Ưm… Lại kẹp chặt…” Lăng Hoàng có thể cảm nhận bướm nhỏ của tiểu gia hỏa đã sưng đỏ, mỗi lần rút ra con sò trong động lại chui ra theo hắn rồi lại cùng nhau chui vào, chỉ mới tưởng tượng đến cảnh thân dưới hai người đang kết hợp cũng khiến hắn phát điên: “Ưm… Cho nàng kẹp… Đều cho nàng kẹp…”