Nhất là buổi chiều lúc về bơi lội, lúc này cảm thấy đói bụng không chịu được.
Thẩm Trường Hà: "..."
Đó là một vấn đề rất rắc rối.
Anh quên mất việc này.
Anh biết nấu cơm, trong khoảng thời gian anh và Lộ Kiêu Dương mới yêu nhau, thỉnh thoảng hai người ở cùng một chỗ, chính anh sẽ nấu ăn. Lộ Kiêu Dương chưa bao giờ phải làm, dù sao từ khi còn nhỏ, tâm tư đều đặt lên việc học, mẹ Lộ cũng không cho cô làm.
Nhưng bây giờ anh là một người mù, nếu anh chạy đi nấu ăn, chẳng phải là bại lộ rồi sao?
Thẩm Trường Hà còn chưa mở miệng, A Ly ở bên cạnh đã nóng lòng muốn thử, "Mẹ, con sẽ cắt dưa chuột!"
"..." Lộ Kiêu Dương khó có thể tin được nhìn tiểu A Ly mới hơn hai tuổi một cái.
A Ly thấy Lộ Kiêu Dương không tin mình, nói: "Thật đấy, con sẽ làm! Chỉ cần cắt quả dưa chuột vài cái, sau đó cho một chút giấm vào. Con thấy cô hay làm như thế!"
"..."
Vậy có thể ăn không?
Đúng lúc này, đồng hồ thông minh của A Ly vang lên, cậu nhận điện thoại, bên trong truyền đến giọng nói của Thẩm Nhược Hề, "Cô."
"Con đã đi đâu?" Thẩm Nhược Hề nói: "Chạy đến nơi nào rồi?"
Bình thường lúc Thẩm Trường Hà phải đi công tác, Lộ Kiêu Dương đi làm, A Ly đều ở tại Thẩm gia, ở cùng với bà nội cậu và cô.
Nghe thấy giọng nói của cô, A Ly nói: "Con ở chỗ mẹ."
Vừa nghe đến Lộ Kiêu Dương, cả người Thẩm Nhược Hề đều không tốt.
Cô có chút tức giận, trước đó Lộ Kiêu Dương làm ra những chuyện quá đáng với Thẩm Trưởng Hà, Thẩm gia không ai không biết.
Bọn họ vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, trong lúc Thẩm Trường Hà bị mất thị lực, Lộ Kiêu Dương vẫn còn nói anh đáng đời! Lúc đó, anh trai làm phẫu thuật, Lộ Kiêu Dương cũng chưa từng xuất hiện ở bệnh viện.
Nghe nói, sau khi cô xuất viện vẫn ở lại trấn nhỏ Dương Hà, vậy còn chưa tính, bây giờ còn bắt cóc A Ly?
Không biết Lộ Kiêu Dương có chủ ý gì, nhưng Thẩm Nhược Hề thực sự rất tức giận, hạ quyết tâm, hôm nay cô nhất định phải nói chuyện thật tốt với Lộ Kiêu Dương.
Lộ Kiêu Dương ở đây, Thẩm Nhược Hề cũng biết, lúc anh trai ngã bệnh, cô đã tới tìm Lộ Kiêu Dương một lần, lúc A Ly ngã bệnh, cô cũng tới tìm.
Nhưng Lộ Kiêu Dương hoàn toàn mặc kệ anh trai, cũng không thương yêu A Ly.
Quả thực là một người phụ nữ vô tình vô nghĩa!
"Con chờ đã, cô lập tức tới ngay."
.....
Lộ Kiêu Dương ngồi trên ghế sofa, lật xem app đặt đồ ăn bên ngoài, cảm thán, "Bây giờ mua đồ ăn cũng dễ dàng quá đi!"
Không chỉ có thể mua đồ ăn trên đây, mà rau dưa trái cây nào cũng có thể mua ở trên đây.
A Ly ngồi ở trong lòng Lộ Kiêu Dương, nhìn mấy thứ trên điện thoại, nói: "Mẹ, con muốn ăn cái này."
Là trái cherry vừa mới đưa ra thị trường.
Hiện tại chính là mùa cherry chín mùi, chẳng qua là vừa mới đưa ra thị trường, nên giá cả vô cùng đắt.
"Không được, quá mắc." Mẹ của con ơi, hơn bốn mươi đồng tiền một cân, cướp tiền à!
Tuy rằng chồng cô rất có tiền, nhưng Lộ Kiêu Dương biết, trong tài khoản của mình, cũng không còn bao nhiêu tiền.
Cô kiếm được không ít, nhưng tiêu xài lại càng nhiều hơn.
A Ly nhìn Lộ Kiêu Dương, "Nhưng mà con thật sự muốn ăn."
Ánh mắt tội nghiệp của cậu, khiến Lộ Kiêu Dương có chút không đành lòng, "Được rồi, vậy mua một phần."
Kỳ thật chính Lộ Kiêu Dương cũng muốn ăn, mua chút cherry, lại mua chút rau dưa, Lộ Kiêu Dương nghĩ ngày mai khi Tần Phong hoặc là Annie tới, có thể làm bữa cơm cho cô.
Không lâu sau, có tiếng gõ cửa, cô tưởng là giao đồ ăn nên đeo khẩu trang đi mở cửa, vừa mở cửa ra, liền thấy một người phụ nữ buộc tóc đuôi ngựa, mặc âu phục màu lam đứng ở cửa.
Dung mạo có phần tương tự với Thẩm Trường Hà, ánh mắt rất sắc bén, cô ấy nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, tức giận hỏi: "A Ly đâu?"
"Ở trong đây." Lộ Kiêu Dương bị bộ dáng cường thế của đối phương dọa sợ lùi về sau một bước.
( Hết chương)