Thực Cốt Ngụy Tình: Vợ Cũ Đừng Hòng Chạy

Chương 56: Tư Đồ Cẩn Là Người Đàn Ông Cô Chọc Không Nổi

“Nói tiếp đi!

“Anh biết, Cao Ngọc Phượng không an phận, nhưng anh không muốn làm người con gái anh yêu phải khó chịu, anh cố ý để bà ta nhìn thấy hạng mục đó, bà ta hận tôi đến tận xương tủy, chỉ cần có cơ hội công kích tôi, sẽ không bỏ qua, anh để cho sự việc cứ thế phát triển, cuối cùng biến thành cục diện như ngày hôm nay đúng không?” Nhan Mộc Tâm biết tâm tư của người đàn ông này kín đáo, nhưng thế nào cũng không ngờ được anh lại thận trọng từng bước, diễn kịch đạt như vậy!

Sống cùng người đàn ông như vậy, đáng sợ!

“Nhưng tôi không tính được cô lại quen Tư Đồ Cẩn!”

Cố Hàn Đình dán vào môi cô, cô nhanh chóng quay đi, đôi môi nóng hổi rơi vào bên cổ.

Vẫn như cũ không nhận được câu trả lời nào!

“Nói cho tôi biết, cô làm thế nào quen anh ta?”

“Không liên quan đến anh!”

“Có, cô là người phụ nữ của tôi!” Cố Hàn Đình nhắc lại một lần nữa.

Nhan Mộc Tâm cười, vòng tay lên cổ anh, ghé vào tròng lòng: “Người phụ nữ của anh? Anh thật sự dám nói với người khác tôi làm người phụ nữ của anh sao? Nếu như Chu Y Nhược biết anh…Cố Hàn Đình, vụиɠ ŧяộʍ làm mấy việc này, đừng có mà nói ra bên ngoài! Còn có, đừng có bảo tôi gánh tội, tôi không có khả năng đồng ý đâu!”

“Cô làm thế nào quen Tư Đồ Cẩn?” Cố Hàn Đình kiên trì.

“Cố Hàn Đình, anh có nghe qua một câu chưa? Luôn có một người xuất hiện, xoa dịu hết tất cả tổn thương của tôi, câu này không phải rất thích hợp sao? Ngày hôm đó mưa rất lớn, tôi đứng trước cổng nhà anh, anh thấy tôi ướt mưa cũng không thèm để ý đến, sau đó tôi gặp Tư Đồ Cẩn, tôi cũng không ngờ đến người phụ trách hạng mục này là anh ấy, anh nói xem, đây có được coi là duyên phận hay không?” Cô cười mê người.

“Cô…”

Nhan Mộc Tâm dốc hết sức lực, hung hăng đẩy anh ra, vuốt vuốt tóc: “Cố Hàn Đình, đừng có giả vờ bộ dạng đang để ý đến tôi như thế, vì anh ghen à?”

“Nếu như tôi nói đúng thì sao?”

“Tôi đến chết cũng không tin câu này của anh, ghen? Anh sẽ ghen vì tôi? Tôi không biết anh lại thiết kế cái kết cục gì cho tôi ở phía sau, muốn lấy mạng tôi? Nhưng tôi biết, sự thâm độc của anh tôi đã nhìn thấy rất rõ ràng rồi, hai người chúng ta là hai cá thể độc lập, đừng hòng làm tổn thương tôi!” Cô thở ra một hơi nặng nề, đi đến cửa.

“Tư Đồ Cẩn cô chọc không nổi!” Cố Hàn Đình nhắc nhở một câu.

“Chọc không nổi thì tôi có thể tránh sao? Anh cũng chọc không nổi, anh thấy tôi tránh ra chưa?” Nhan Mộc Tâm cười lạnh.

“Nhan Mộc Tâm!”

“Cố Hàn Đình, anh yên tâm, ngày anh đính hôn, tôi sẽ làm sáng tỏ quần chúng mọi chuyện, người con gái anh yêu luôn là quý báu nhất, muốn trừng trị thì cứ xuống tay với một mình tôi, đừng có động đến ba và anh tôi, nếu như anh vẫn kiên quyết động đến bọn họ, tôi nhất định sẽ lấy mạng người anh yêu, không tin, chúng ta cứ thử xem!” Cô kiên định như đá.

“Tuần sau tôi phải đi công tác, việc truyền máu…”

“Cố Hàn Đình, anh đừng có giở trò gian trá với tôi!” Nhan Mộc Tầm trong nháy mặt liền bùng nổ.

Người đàn ông sải bước chân thon dài, bước đến trước mặt cô, nắm lấy cằm cô: “Cô biết đó, tôi có cách đối phó với cô, nếu đã đồng ý cứu anh cô, thì tôi nhất định sẽ làm, nhiều nhất là ba ngày, tôi sẽ trở về đúng lúc!”

“Vậy thì lấy máu trước đi!” Cô nhanh chóng nói.

“Cái gì?”

“Nếu anh có việc không tiện, thì đi lấy máu trước đi, bây giờ tôi sẽ gọi điện cho bác sĩ Dương!” Nhan Mộc Tâm nói xong, rút điện thoại ra gọi điện.

Sau khi cúp máy, cô kéo tay anh nói: “Đi thôi, bọn họ đã sắp xếp xong rồi, anh lấy máu xong có thể đi công tác rồi!”

Người phụ nữ này… làm anh không còn gì để nói.

Sau khi đến bệnh viện, lúc nhìn thấy Cố Hàn Đình lấy máu xong, lúc đó cô mới thở phào nhẹ nhõm, miệng nhếch lên: “Chủ nhiệm Nhâm, tình hình anh cháu gần đây thế nào rồi?”

“Rất tốt, mong muốn tồn tại rất mạnh, chỉ cần đúng hạn truyền máu, cơ hội hồi phục là rất lớn, máu thì không thể dừng truyền được! Nói không chừng không cần đến thời gian là hai năm đâu, đến hôm nay chú rất có lòng tin!” Chủ nhiệm Nhâm cười nói.