Chỉ Muốn Ngủ Cùng

Chương 2: Ꮯưỡиɠ Ꮆiαи?

Người đàn ông phía sau trông có vẻ như sợ thật, hắn thu tay về.

Thẩm Uyển Uyển mới vừa thở ra một hơi, cô cho rằng mình đã có cơ hội thở dốc, nhưng ai ngờ giây tiếp theo cô đã bị người đàn ông phía sau đè lên gạch men sứ trong phòng tắm, cảm giác lạnh lẽo đến tận xương truyền đến từ trước người.

"Tần Tranh, anh điên rồi hả, mau buông em ra!"

Thẩm Uyển Uyển chật vật áp sát gạch men, bầu vυ' tròn trịa trước ngực bị ép dẹp, núʍ ѵú theo thân thể vặn vẹo, cọ trên nền gạch ướt đẫm rồi lập tức cương cứng lên.

Nếu đổi thành mặt kính thì nói không chừng sẽ phát ra tiếng "tách tách —"

Tần Tranh đứng phía sau cô không nói lời nào, thân thể cao 1m86 của hắn hoàn toàn bao phủ Thẩm Uyển Uyển, y như một cái bóng đen.

Một hơi thở lạnh lẽo làm người ta sợ hãi truyền đến.

Không biết hắn đã cởϊ qυầи khi nào, eo bụng rắn chắc và côn ŧᏂịŧ vừa thô vừa dài lộ ra, đột nhiên hắn đẩy eo về phía trước một cái —

Không hề có dạo đầu, cũng không có bôi trơn, mà còn là tư thế đâm vào từ phía sau, côn ŧᏂịŧ cương cứng ấy cứ thế cắm vào tiểu huyệt giữa hai chân cô.

"A…"

Thẩm Uyển Uyển cắn răng kêu rên ra tiếng.

Dù đã làm rất nhiều lần nhưng hạ thân của cô vẫn còn rất khít, việc cô tập cơ kegel quả thật không hề vô ích, bây giờ tiểu huyệt vẫn còn chặt y như gái còn trinh, côn ŧᏂịŧ của Tần Tranh tiến vào vẫn mang đến cảm giác đau đớn khi bị xé rách.

Đau thì đau thật, nhưng cũng sướиɠ, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện khuếch tán trong cơ thể cô.

Dươиɠ ѵậŧ của Tần Tranh chôn sâu trong tiểu huyệt ẩm nóng mềm mại, sau một trận khí huyết cuồn cuộn, côn ŧᏂịŧ to lên thêm vài phần, không đợi Thẩm Uyển Uyển thích ứng, hắn đã bắt đầu dập liên tục cực kỳ ngang ngược.

Không chỉ thắt lưng dùng sức mà ngay cả thân thể của hắn cũng va vào bờ lưng trần trụi của Thẩm Uyển Uyển, cúc áo đồ Tây gần như sắp để lại dấu trên làn da trắng noãn kia, không cần nói cũng biết hung hãn bao nhiêu.

"A… a…"

Thẩm Uyển Uyển cắn chặt hàm răng nhưng cũng không kìm được tiếng rêи ɾỉ trào ra từ trong ngực.

Cô dán lên tường, trên mặt đẫm nước nhưng trong đôi mắt sáng ngời vẫn cháy bùng lửa giận, cô nghiến răng nghiến lợi nói: "Tần Tranh, anh đang cưỡиɠ ɠiαи em đấy!"

Tần Tranh nghe vậy, hắn đứng phía sau cô cười lạnh một tiếng, sau đó hạ thân đột nhiên dùng sức dập cho cả người Thẩm Uyển Uyển run lên, khiến ngay cả lời nói của cô cũng đứt quãng, chỉ có thể phát ra tiếng thở dốc.

"A… a… ưm… ư"

Lúc này hắn mới tiến sát đến bên tai Thẩm Uyển Uyển, rũ mắt khẽ nói:

"Anh làʍ t̠ìиɦ với vợ mình, thì sao tính là cưỡиɠ ɠiαи được?"