“Ý ngươi là thực lực của Tần Thiên không bằng ngươi? Trong lòng ngươi không phục?” Mộ Dung Yên Nhiên hỏi.
Cô ấy biết em trai mình là người kiêu căng ngạo mạn, từ trước tới nay hắn ta luôn là người nổi bật nhất trong số những người cùng lứa.
Bây giờ có một Tần Thiên xuất hiện khiến cho Mộ Dung Sơn Hà bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhỏ.
Mộ Dung Sơn Hà hơi gật đầu.
Hắn ta cảm thấy bản thân là võ sư cấp ba hàng thật giá thật, còn Tần Thiên lại chỉ thuộc cảnh giới võ cảnh.
Thua dưới tay Tần Thiên, hắn ta cảm thấy oan uổng.
“Được rồi, ta cho ngươi xem một chút, xem hai người chênh lệch ở đâu.” Mộ Dung Yên Nhiên cho hắn ta xem lại cảnh Tần Thiên vượt cửa.
“Cái gì? Lúc hắn phá cửa thứ tư sao lại dùng ít thời gian như vậy?”
“Còn đánh bại toàn bộ tám con rối cấp cao giáp vàng?”
Sau khi nhìn thấy hình ảnh trong gương đồng, Mộ Dung Sơn Hà có chút khϊếp sợ.
Ở cửa thứ tư, hắn ta chỉ đánh bại năm con rối cấp cao giáp vàng. Lúc đó hắn ta cho rằng mình lợi hại lắm rồi. Không ngờ được Tần Thiên lại đánh bại toàn bộ các con rối ở cửa thứ tư.
Sau đó, Tần Thiên đối mặt với trận linh ở cửa thứ năm, cũng nhẹ nhàng vượt qua.
Còn Mộ Dung Sơn Hà lại thua ở cửa thứ năm.
Có so sánh như vậy liền thấy rõ sự chênh lệch giữa hai người.
Lúc này, Mộ Dung Yên Nhiên mới nói: “Ta đã nói với ngươi rồi, núi cao còn có núi cao hơn, bây giờ đã biết rõ rồi sao?”
Mặc dù hai chị em chỉ cách nhau có một tuổi, nhưng rõ ràng, Mộ Dung Yên Nhiên trưởng thành hơn em trai mình nhiều.
Mộ Dung Sơn Hà ngẫm nghĩ một lát, rồi nói: “Ta vẫn không phục. Trận linh mà ta phải đối mặt, thực lực chân chính tương đương với võ sư cấp năm.”
“Còn trận linh mà Tần Thiên phải đối mặt, thực lực khẳng định thấp hơn võ sư cấp năm. Cái này không công bằng!”
“Nếu đổi ngược lại, để ta ở vị trí của hắn, vậy ta cũng có thể vượt qua cửa thứ năm.”
Đúng lúc này, Lý Không Nham đứng ra nói: “Khảo thí trận linh đối với mỗi người đều công bằng. Trận linh mà Tần Thiên đối mặt có thực lực thấp, đó là vì cảnh giới của hắn chỉ ở cảnh giới võ cảnh mà thôi. Thứ mà hắn phải đối mặt là võ giả mạnh nhất.”
“Trận linh mà ngươi phải đối mặt, là người mạnh nhất trong cảnh giới của ngươi.”
“Không có công bằng tuyệt đối, chỉ có công bằng tương đối.”
Huống hồ gì, Mộ Dung Sơn Hà còn không để ý tới một nhân tố, đó chính là hắn ta lớn hơn Tần Thiên một tuổi.
Qua một năm nữa, cảnh giới của Tần Thiên chắc chắn không chỉ là võ sư cấp ba.
Mộ Dung Sơn Hà gật nhẹ đầu, trong ánh mắt hắn ta lóe lên ý chí chiến đấu mãnh liệt.
“Tần Thiên, ta muốn khiêu chiến với ngươi. Chỉ khi nào ngươi đánh bại ta, ta mới tâm phục khẩu phục.” Mộ Dung Sơn Hà nhìn chằm chằm Tần Thiên, nói.
Vì thế, tất cả mọi người đều quay ra nhìn Tần Thiên.
Một người ở cảnh giới võ giả, một người là võ sư cấp ba, chênh lệch lực lượng hai bên quá lớn.
Tần Thiên lắc đầu nói: “Ta mệt mỏi, muốn về nghỉ ngơi.”
Không phải hắn kiêng kỵ gì Mộ Dung Sơn Hà, mà vì hắn cảm thấy chiến đấu như thế này không có ý nghĩa gì.
“Có phải ngươi sợ hay không? Không dám ứng chiến?” Mộ Dung Sơn Hà nói.
“Tùy ngươi muốn nghĩ sao thì nghĩ.” Tần Thiên xua tay, thản nhiên trả lời.
Lúc Tần Thiên tính rời khỏi sân, Viên Thành Bình nói: “Tần Thiên, chỉ cần ngươi có thể thắng được Mộ Dung Sơn Hà, lão phu lập tức cho ngươi một viên Long Hổ đan, thấy thế nào?”
“Long Hổ đan là đan dược cấp hai, đúng lúc ngươi đang ở cảnh giới võ giả đỉnh cấp, chỉ cần sử dụng Long Hổ đan thì lập tức có thể thắng cấp lên cảnh giới võ sư.”
Nghe ông ta nói như vậy, Tần Thiên dừng chân.
Hắn suy nghĩ một lát, nói: “Nếu ta thắng hắn, ông phải cho ta năm viên Long Hổ đan.”
Không phải Tần Thiên tham lam muốn ăn miếng lớn, mà bởi vì thể chất của hắn đặc biệt hơn người bình thường, kinh mạch trong cơ thể rất nhiều, lốc xoáy linh khí cũng lớn hơn.
Thế nên, nếu hắn muốn thăng cấp lên cảnh giới võ sư cũng tốn nhiều đan dược hơn so với võ giả bình thường.
Theo tính toán của Tần Thiên, năm viên Long Hổ đan đủ để hắn thăng cấp lên cảnh giới võ sư.
“Tần Thiên, miệng của thằng nhóc nhà ngươi cũng lớn quá rồi đấy? Nếu thua thì phải làm sao bây giờ?” Viên Thành Bình kinh ngạc sợ hãi, rồi cười nói.
“Một viên Long Hổ đan, dựa theo giá thị trường vào khoảng tám mươi hai nghìn lượng. Năm viên Long Hổ đan là bốn trăm mười ngàn lượng. Nếu Tần Thiên thua, bốn trăm mười ngàn lượng này, ta trả thay nó.” Vu Xuân Thu hào sảng nói.
Lúc nãy Tần Thiên đã giúp ông ấy thắng hai triệu lượng, coi như lần này thua thì ông ấy cũng không lỗ.
“Được, cứ định như thế.” Viên Thành Bình gật đầu nói.
Ông ta thấy trong thí luyện trận linh, biểu hiện của Tần Thiên không tệ.
Nhưng so về thực lực chân chính thì chưa chắc là đối thủ của Mộ Dung Sơn Hà.
Một võ giả muốn vượt cấp đánh bại võ sư cấp ba là việc vô cùng khó khăn.
Hơn nữa trong tay Mộ Dung Sơn Hà cũng có con át chủ bài, đừng thấy hắn ta chỉ là võ sư cấp ba, cho dù gặp phải võ sư cấp bốn cũng có thể chống đỡ được một lúc.