Tiếp theo, Lý Không Nham công bố tên của những người đã vượt qua kì sát hạch. Hắn nói với đám đông: “Trước hết các vị cứ nghỉ ngơi một đêm, ngày mai các vị lại tham gia vòng sát hạch thứ hai, linh trận thí luyện. Địa điểm ngay tại bên trong võ phủ.”
Những người vượt qua kì sát hạch cực kì kích động, ai cũng gấp gáp, hào hứng muốn thi thố.
Còn những người bị loại thì thần sắc ảm đạm, vẻ mặt đầy thất vọng.
Con đường tu luyện võ công tàn khốc vậy đấy, chỉ có kẻ mạnh thực sự mới có thể cười đến phút cuối. Sau khi mọi người rời đi, Vu Xuân Thu nói với Tần Thiên: “Ngươi thật cho ta thể diện đấy! Nhìn sắc mặt khó coi của Ngụy Trùng ta cảm thấy thật cao hứng!”
“Nhưng cũng không được kiêu ngạo quá sớm đâu đấy, ngày mai thí luyện linh trận cũng rất quan trọng.”
Chỉ cần ngươi có thể chen chân vào danh sách mười kẻ đứng đầu là có thể nhận được giải thưởng quý giá rồi. ”
Tần Thiên nghe vậy gật gật đầu, thứ hắn thiếu nhất bây giờ chính là tài nguyên tu luyện.
Sau khi trở về võ phủ nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm sau tất cả các đệ tử tham gia thí luyện đều đã đến sân tu luyện.
“Không biết thí luyện Linh Trận khó đến mức nào?”
“Ta có một vị đường ca là đệ tử chính thức của Võ phủ, huynh ấy nói với ta rằng thí luyện Linh Trận chủ yếu kiểm tra sức mạnh và tốc độ khả năng ứng biến, ý chí võ đạo, sức mạnh thần hồn,…của võ tu. Có thể nói đây là một bài sát hạch tổng hợp.”
“Đương nhiên, độ khó cũng khá cao, nghe nói chỉ cần vượt qua một ải thì coi như đạt.” Không ít kẻ nghe xong những lời này thì vẻ mặt liền biến sắc.
“Trước đây cũng có khá nhiều đệ tử có thể vượt qua cửa ải đầu tiên. Tuy nhiên, số người vượt qua ải thứ hai lại ít hơn rất nhiều."
“Người có thể vượt qua ải thứ ba thì ít lại càng ít, trong mười người may ra chỉ có một.”
Mọi người bên dưới bàn tán xôn xao, đồng thời cũng chuẩn bị cho thí luyện Linh Trận.
Lúc này, Lý Không Nham xuất hiện và đưa mọi người đến một nơi.
Sau khi dừng lại, mọi người phát hiện hiện ra trước mặt họ là một căn phòng nhỏ tối tăm.
“Địa điểm thí luyện của các vị là ở đây. Trong căn phòng tối tăm này có một linh trận bậc 4. Mỗi một vị khi vượt qua một ải, trong căn phòng lại thắp lên một ngọn đèn.”
“Cuối cùng, ai vượt qua nhiều cửa ải nhất sẽ chiến thắng.”
“Người chiến thắng đầu tiên sẽ nhận được thưởng 5.000 điểm đóng góp, điểm đóng góp có thể đổi lấy bất kỳ vật phẩm nào trong võ phủ. Kẻ xếp thứ hai đến thứ năm sẽ là được thưởng từ 4.000 đến 1.000 điểm đóng góp. Xếp vị trí thứ sáu đến thứ mười, mỗi người sẽ được thưởng 500 điểm đóng góp.”
“Ngoài ra, mười người xếp đầu tiên có thể đến Tàng Binh Các tùy chọn binh khí ở bất kì cấp độ nào, những người còn lại chỉ có thể chọn binh khí ở cấp độ linh khí.”
Sau khi Lí Không Nham giới thiệu xong quy tắc, máu chiến đấu của mọi người bắt đầu sôi sục lên.
Dù là điểm đóng góp hay cơ hội có thể đến Tàng Binh Các để chọn vũ khí đều là một phần thưởng quý giá, đủ để khiến họ phải quyết tâm dốc toàn sức lực.
“Nhóm tham gia thí luyện đầu tiên: Vương Bằng, Lý Phi Dương …"
Sau khi Lí Không Nham đọc xong, tám người đồng thời bước vào căn phòng tối. Bên trong căn phòng nhỏ tối đen đó có không gian rất lớn, tám người bọn họ lần lượt tự tiến vào một không gian riêng để tiến hành thí luyện.
Tất cả mọi người đều chăm chú theo dõi.
Không lâu sau, một người với khuôn mặt tái nhợt trở ra.
“Màn thí luyện này có độ khó quá lớn! Ầy…”
Rất nhanh chóng, những người tham gia thí luyện lần lượt rút lui.
Năm người vượt qua cửa đầu tiên, và ba người còn lại bị loại. Không có ai đã vượt qua cửa thứ hai.
Lý Không Nham lại tiếp tục đọc: “Đợt thứ hai, Triệu Tĩnh Như , Mộ Dung Sơn Hà,…”
Tám người lại bước vào căn phòng nhỏ tối tăm.
Lần này có một người đã vượt ải rất nhanh, chỉ sau một nén hương đã có thể vượt qua cửa ải thứ hai.
“Hả? Kẻ đó là ai vậy?” Vu Xuân Thu ngạc nhiên nói.
Trưởng lão của học viện Thanh Long viện nói: “Hắn là Mộ Dung Sơn Hà, là kẻ giỏi nhất trong đám đệ tử của học viện Thanh Long lần này.”
Mộ Dung Sơn Hà mới mười sáu tuổi đã luyện đến võ sư cấp ba, một thiên tài như vậy, dù ở võ phủ Thương Viêm, hắn coi như cũng có thể xếp vào hàng ngũ xuất sắc nhất. Vì vậy học viện Thanh Long dự định sẽ tập trung vào việc huấn luyện hắn.
Lại qua một nén hương, Mộ Dung Sơn Hà đã vượt qua cửa ải thứ ba.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều ngưng thần tịnh khí, muốn xem biểu hiện cuối cùng của Mộ Dung Sơn Hà.
Cuối cùng hắn ta đã vượt qua cửa thứ tư, bại ở cửa thứ năm.
“Xem ra học viện Thanh Long của ngươi đã thu nạp một hạt giống tốt đấy! Có rất ít người có thể vượt qua cửa ải thứ tư!” Một mỹ nhân đến từ học viện Chu Tước ngưỡng mộ nói.
"Mộ Dung Sơn Hà thực sự rất giỏi, nhưng Lục Tinh Tinh của học viện Chu Tước cũng rất có tiềm năng. Đừng nghĩ rằng ta không biết " Trưởng lão của Học viện Thanh Long nói.
Lúc này, Lý Không Nham lại nói: “Đợt tiếp theo: A Hỏa, Lục Tinh Tinh, Tần Thiên…”
Nghe thấy tên của mình, Tần Thiên trực tiếp bước tới, hắn cũng muốn xem cái gọi là linh trận thí luyện này đến cùng là như thế nào.
Vu Xuân Thu nhìn chằm chằm bóng lưng của Tần Thiên, chờ mong nói: “Hi vọng của học viện Bạch Hổ đều đặt hết vào ngươi đấy.”