Say Ai Ngoài Say Em

Chương 26: Của cậu chủ (H+)

Bước vào văn phòng tổng giám đốc, cô ngỡ ngàng trước thiết kế sang trọng của không gian cùng những món đồ nội thất bắt mắt.

- Quay lưng lại đây.

Cô nhẹ dạ làm theo lời anh vì đơn thuần nghĩ Hạc Đệ chỉ muốn giúp cô thắt lại dây áo. Cảm giác tay anh đang chạm vào eo mình, ban đầu mọi chuyện diễn ra rất bình thường cho đến khi anh hôn lên cổ cô. Cảm giác đôi môi ướŧ áŧ chạm vào cổ, lành lạnh lại nhột nhạt khiến cô thoáng rùng mình.

- Anh…đang làm gì vậy? Chẳng phải anh giúp tôi thắt lại dây áo sao?

Hạc Đệ vòng tay ôm lấy eo cô, kéo cô đứng sát vào người anh:

- Tôi không có nói sẽ giúp cô thắt lại dây áo, vì vốn dĩ tôi muốn cởi nó ra.

Cô đỏ mặt, ngượng đến mức cả cơ thể run lên, chân như chẳng thể đứng vững thêm được nữa. Anh cắn lấy vành tai cô, bàn tay không ngừng luồn lách vào chiếc váy để chạm vào nơi tư mật thầm kín.

- Đừng mà…ở đây không được, tôi xin anh…

Lời nói của cô bị anh bỏ ngoài tay, mọi sự cầu xin lúc này đều trở nên vô dụng. Y Thoa đưa tay ngăn cản bàn tay hư hỏng cứ sờ mò bên ngoài vùng đất cấm.

- Đừng làm vậy mà…

Anh không quan tâm đến sự chống cự thừa thải của cô, Hạc Đệ xoay nhẹ nửa vòng tròn rồi đẩy cơ thể cô về phía trước. Theo phản xạ, cô chống tay xuống bàn làm việc ngay trước mặt, anh nhanh chóng tốc chiếc váy của cô lên cao, để lộ quả đào căng tròn đang được che đậy bởi chiếc qυầи иᏂỏ mong manh.

Anh đưa tay kéo nhẹ qυầи ɭóŧ của cô lệch sang một bên, Y Thoa vội quay mặt để nhìn ra phía sau:

- Không…

Cô cố đứng thẳng người dậy nhưng anh lập tức giữ lấy vai cô rồi ghì xuống.

- Ngoan nào, thay vì chống đối vô ích thì cô nên tận hưởng. Nàng hầu vốn dĩ là của cậu chủ.

Anh vừa nói dứt lời, cô nghe tiếng khóa quần đang được kéo xuống. Đầu óc của cô rối bời, chưa kịp nghĩ ngợi được gì thì bàn anh tay đã chạm vào mặt cô rồi đưa đôi môi hư hỏng ép sát môi cô mà cưỡng hôn một cách cuồng nhiệt.

Hai cánh môi mềm mại luân phiên bị mυ'ŧ lấy, bàn tay anh nào chịu để yên, liên tục xoa nắn hai bầu ngực căng tròn thông qua lớp vải che chắn. Nụ hôn vừa dứt, anh đưa tay chạm vào hang nhỏ ẩm ướt, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ động tác mơn trớn bên ngoài càng khiến búp hoa thêm nhạy cảm.

Đoàn tàu đã bắt đầu chuyến khởi hành phiêu lưu đến hang động nhỏ hẹp. Anh đưa vật to lớn đã vươn mình cứng cáp di chuyển dọc cửa hang như đang trêu chọc, cảm giác nhồn nhột nhưng lại đầy hưng phấn.

Anh nghịch ngợm đưa đầu tàu vào cửa hang rồi lại kéo ra ngoài, cứ lặp lại liên tục vào ba lần. Cảm giác trong cô đầy bứt rứt khi hưng phấn liên tục bị đứt đoạn. Cú dứt điểm mạnh mẽ thúc vào trong hang, chiếm mã chạy một đường thẳng với tốc độ thần tốc rồi chạm đến nơi sâu thẳm nhất. Phần cuối cùng của toa tàu tiếp xúc thân mật với búp hoa, liên tục va chạm vào nhau, âm thanh xá© ŧᏂịŧ như bản nhạc đầy kí©ɧ ŧìиɧ.

- A…ưm…

Hai tay anh giữ lấy hông cô, bên dưới liên tục nhấp đều đặn, chiếc chài được kéo ra ngoài tạo khoảng cách rồi lại dập vào trong, từng nhịp nối tiếp nhau, kɧoáı ©ảʍ cũng từ đó mà bủa vây, nuốt trọn cả lý trí.

Mỗi lúc anh càng thêm tăng tốc, âm thanh của sự hoan ái bao trùm lấy căn phòng. Sau một lúc vật vã giã chày từ phía sau, anh rút vật to lớn ra khỏi cơ thể cô. Chỉ trong chớp nhoáng đã bế cô ngồi lên bàn làm việc, ngang nhiên tách hai chân của cô ra rồi đứng vào xoa.

Bàn tay cầm lấy con lươn to lớn rồi liên tục cọ xát tiểu ca bên ngoài nơi tư mật. Nhân tiện kéo cổ áo của cô xuống, để lộ hai quả bóng to tròn núp sau lớp áo ngực. Anh muốn nhìn thấy nơi nhấp nhô đầy đặn, vội đưa tay kéo hẳn bra áo xuống, mặc cho bộ trang phục của cô sẽ vì vậy mà trở nên nhăn nhúm.

Chiếc chày đâm thẳng vào cửa hang, xông thẳng vào bên trong hang. Đường hầm nhỏ co thắt rồi giữ chặt vật vừa thâm nhập, gây cản trở sự di chuyển của đoàn tàu. Những ngón tay liên tục trên đùa hai nụ hoa bé bổng trên đỉnh đồi như thể đang gảy đàn điêu luyện.

Điểm nhạy cảm trên cơ thể bị anh nắm giữ, cô liên tục thốt lên những thanh âm kiều diễm. Hai nụ hoa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà căng cứng cả lên, Hạc Đệ cúi người, tận hưởng thành quả mà luân phiên mυ'ŧ lấy chúng.

Đầu óc cô trở nên mụ mị, cảm giác hai bầu ngực bị kéo căng, vừa nhột lại căng tức, có chút khó chịu nhưng cũng đầy hưng phấn.

Chợt anh cắn vào nụ hoa, cô chau mày rồi thốt lên:

- Đau, đừng mà…

Anh trêu đùa viên trân châu mềm mại như nhai kẹo dẻo ngọt ngào, cô khó chịu muốn đẩy anh ra nhưng Hạc Đệ vẫn không ngừng mυ'ŧ lấy cặp tuyết lê. Bên dưới hòa quyện không rời, chiếc chày thuận lợi giã vào trong không ngơi nghỉ.

Được một lúc miệt mài cày ruộng, anh bế Y Thoa đến ghế sofa rồi đặt cô nằm xuống. Cô thở gấp vì mệt nhưng cuộc chơi vẫn chưa thể dừng lại.